901 Tình cảnh lúc này, cũng là cực kỳ không ổn. Ở trong mắt nàng, càng là đã cách cái chết không xa. Tông Nguyên thống lĩnh 30 vạn thiết kỵ, lúc này đã chia thành ba đường.
902 Chợt liền lại hơi cảm giác kỳ quái, nhìn về Tịnh Âm ở một bên, nghi ngờ nói:- Ngươi đang nhìn cái gì hả? Đều nhìn được một phút đồng hồ rồi. Ni cô hoàn tục này, thường xuyên đều là không nói một lời, cũng không có chỗ nào kỳ quái.
903 Bỗng nhiên trong lúc này, Già Minh La nhớ lại lời nói trước đó mà Tông Thủ đã nói với hắn. - Bổn vương nếu là ngươi, lúc này liền nên trốn. Tốt nhất là ly khai Vân Giới, chỗ mà bổn vương không tìm được.
904 Già Minh La kia đã là tuyệt vọng, biết được mặc dù rơi vào tay cô gái này, đoán chừng cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì. Lúc này nghe vậy, lập tức là một tiếng cười nhạo:- Đây là muốn giết người diệt khẩu? Cái gì là Nguyên Nhất chi ảm, Nguyên Nhất chi bạch, thực là kiếm thuật hay! Thật là thần thông tốt! Nếu như Tông Thủ ngươi có thành tựu, hẳn là tử địch của Dạ Ma ta! Chỉ là ta cũng muốn nhìn ngươi đến cùng là có thể lừa gạt được bao lâu.
905 Chẳng qua là khi lấy phù, mới rơi vào trong tay hắn một lát. Sắc mặt của Vô Cực chính là hết xanh rồi trắng, hết trắng rồi xanh, biến ảo chập chờn. Một cỗ uất khí tích lại trong lồng ngực bốc lên không thôi, cũng không tiết ra được.
906 Cùng với đạo môn, không chết không thôi!Thần sắc của Vô Cực là tái nhợt một mảnh, mà bảy ngàn Tử Lân Diễm Thương kỵ cũng không khỏi đều là vẻ mặt giận dữ, mí mắt muốn rách ra, hai mắt đỏ ngầu nhìn về Tông Thủ.
907 Tông Thủ cũng không đuổi theo truy kích, đứng sừng sững tại chỗ. Bên cạnh khóe môi có một tia máu tràn ra, cũng không có ý định đi để ý tới. Đối chiến với bảy ngàn lục giai đạo binh, nếu như bản thân không bị thương, đó chính là việc quái gở.
908 Trên hoang nguyên đại đạo này, kể cả mấy ngàn Tử Lân Diễm Thương cùng với hơn hai vạn Huyền Diễm Kim Lân thú dùng để dự phòng đều liên tục run rẩy, nằm rạp trên mặt đất.
909 - Nàng này bên trên ứng với Diêu Quang, mệnh cách lại mịt mờ. Chỉ có cầm trong tay ấn soái, thống lĩnh trăm vạn binh, mới có thể cùng tinh thần hưởng ứng?Nói đến chỗ này, Ân Ngự bật cười một tiếng, cũng không phải là mỉm cười, ngược lại là mang theo ý tự trào phúng, hàn ý um tùm.
910 Còn Nguyên Linh Cực đan lại là Cực đan biến chủng, giá cả tương đương với Cực đan gấp 10 lần, có thể trợ giúp cho hắn đột phá Thiên cảnh. - Không hổ là thế gia vạn năm, quả nhiên là hào phú!Cười ha ha, Ngụy Hải hơi phẩy tay áo một cái, đem hộp ngọc này thu hồi.
911 Là mình, đã quá vội vàng. - Hôm nay Cao Nhược còn nghe Trọng Huyền chân nhân nói, những ngày gần đây ở phương Đông có vương khí bay lên. Xác nhận là có danh thần lương soái phụ tá, trong vòng mười năm, có thể thành bá chủ Đông Nam.
912 Minh hữu đang ngồi ở trên lại lập tức hiểu ý:- Bởi vì Tông Thủ kia một mình cản trở các ngươi một khắc thời gian, sau đó Huyết Vân kỵ kia đã tìm đến. Người này trảm trăm vạn Dạ Ma, bản thân thực lực lại không mảy may suy yếu, quốc thế tăng nhiều.
913 Tổn thất bảy ngàn lục giai, hoàn toàn chính xác là không bị thương đến căn bản. Có bốn vị tổ sư tọa trấn bản sơn, cũng sẽ có thể bình yên vượt qua cái thời điểm suy yếu nhất này.
914 Trong điện là một hồi tĩnh mịch, là không người lên tiếng, là không người nói lời giải thích cho Tông Thủ. Thần sắc Khổng Dao cũng tái nhợt một mảnh, nghĩ lại cũng có chút sợ hãi.
915 Hôm nay một nhà Đạo môn độc đại, mặc dù không thể triệt để diệt vong, cũng cần phải đem nhà hủy đi. Lại tiện tay lấy ra mấy phần chiến báo nhìn lại, ngày ấy sau khí chiến đấu cùng bảy ngàn Tử Lân Diễm Thương, hắn chính là bế quan dưỡng thương, cho đến hôm nay mới khá hơn một chút.
916 Cái Huy Châu này hắn liền cưỡng chiếm thì đã sao, vị quốc quân của Đại Việt triều kia, có thể làm gì hắn?Lại tỉ mỉ nghĩ lại, nếu nói như thế, tình thế ngày nay của Càn Thiên Sơn làm gì tốt được như thế?Tông Thủ không khỏi kinh ngạc, mọi chuyện đã định, nên là có thể yên tâm phá vỡ cái thiên chướng này rồi.
917 Từng tia linh năng bị cái Trụ thư này rút ra, tốc độ chảy của thời gian quanh người Tông Thủ đột nhiên bị thay đổi đến mức dị thường. Ba mươi ngày qua đi, vẫn là ở trong tẩm điện của cái ‘Hành cung’ kia.
918 Ở trong chớp mắt, phá đi một cái ‘dây cung’ của thế giới này. Phá hủy một khu vực không đến mười trượng, một cái pháp tắc không có ý nghĩa, liền bỏ ra một cái đại giới là tiêu hao toàn bộ chân lực hồn năng.
919 Trong nội tâm xác thực cũng là đang kỳ quái, đại đạo bực này, nếu không có duyên cớ tuyệt không có khả năng nghĩ ra được. Tông Thủ nghe vậy tức thì nhẹ giọng cười cười, tay áo hất lên, bỗng dưng một đạo ngân quang bay nhanh mà ra.
920 Trầm ngâm một lát, sắc mặt Ngao Khôn liền lại quái dị hỏi. - Một đao như vậy, ngươi có thể xuất ra được mấy lần?Tông Thủ cũng đồng dạng sửng sốt, sau một hồi lâu, mới lấy lại tinh thần nói:- Trong vòng một ngày, chỉ có thể xuất 3 đao.