221 Cùng một thời gian bên trong xa trận cách đó không xa, Tông Thủ không nói gì nhìn trên bầu trời, lôi xà bị rút nhỏ mấy lần, đang không ngừng bị Tông Nguyên dẫn dắt.
222 Đồng dạng là bên cạnh vực sâu, cách chiến trường chừng ba mươi dặm ở trên một đỉnh núi cao trăm trượng. Một vị trung niên tuấn áo trắng đầu bạc, khoác giáp trụ màu bạc, thân ảnh mơ hồ bước qua đỉnh ngọn núi này tới cách chiến trường vài chục dặm.
223 - Cho tới bây giờ thật có thể thấy, Càn Thiên Sơn tương lai chỉ cần có người này sẽ không lo có nguy cơ diệt vong, thương thuật của hắn đã súc tích Cuồng Đình thương ý.
224 Xa xa có thể thấy được hai bóng người trên đài cao đang nhảy xuống cỡi hai con Ngự Phong Câu cực kỳ hùng tráng, lúc sau bắt đầu chạy trốn điên cuồng về phía sau doanh trại quân đội.
225 Mắt Hùng Khôi cơ hồ hoàn toàn mất đi tiêu cự, ngay khi tiếng sấm vang ầm ầm càng ngày càng tiếp cận, một đám ngân giáp kỵ sĩ rốt cục đã xuất hiện thân ảnh bên ngoài hơn mười trượng.
226 Hai người thân ảnh phóng tới cực nhanh, trong chớp mắt đã nhảy tới nóc xe ngựa quỳ một chân với Tông Thủ. Tông Nguyên yên lặng quỳ, Tông Lam lên tiếng:- Huyền Hồ Thiết Kỵ thống lĩnh Tông Lam, ra mắt thế tử!Sau đó tiếp tục lúc ngẩng đầu lên, ánh mắt Tông Lam chuyên chú cẩn thận nhìn Tông Thủ, trong mắt nổi lên một chút mờ mịt:- Tiểu Thủ, chúng ta sợ không có ba năm không gặp rồi? Ngươi cũng rất cao giống quân thượng, là một hán tử.
227 Một đôi con ngươi đỏ thẫm nhìn chăm chú, ánh mắt Tông Lam cùng Đàm Đào lạnh lùng nhìn quét đám kỵ sĩ bên ngoài. Sơ Tuyết bất bình cũng đồng dạng mắt to đối mặt những người này, trong lòng nàng nghĩ ngày hôm nay chính thức dẫn các ngươi đánh tan bốn mươi vạn đại quân là thế tử nhà ta đó.
228 Cách Hải Hạp gần đây nhất ngoại trừ Giới Phù Thành ta thì chính là Huyền Sơn Thành. Một cái Hồng Tấn Điểu giương cánh xuyên thẳng qua mây đến trên không Huyền Sơn Thành bỗng dưng sà xuống, sau khi lướt đi thì nhảy vào trong một căn phòng rộng lớn ở thành chủ phủ.
229 Liên Thành đứng trang nghiêm chờ ở bên cạnh, dù vậy án thư bị kỳ chủ đánh một chưởng nát bấy cũng chưa từng động dung. Mà giờ khắc này không khỏi kinh ngạc nhướng lông mày nhìn về phía bóng lưng to lớn cao ngạo bên cạnh cửa sổ, trong mắt toát lên vẻ kinh ngạc.
230 Thời điểm nói chuyện, Tông Hạo dùng dư quang nhìn sang Hổ Thiên Thu cùng Khâu Vi. Không chỉ hắn như thế, ngay cả mọi người còn lại bên trong điện này cũng đồng dạng như vậy.
231 Tông Sư Nguyên nhìn lên, rõ ràng cho thấy lộ ra vài phần đắng chát:- Chính là bởi vì không tình nguyện, cho nên mới tranh giành cùng bọn họ, cho tới bây giờ cũng đã thân bất do kỷ.
232 Ở trong Hải Hạp, tại đại trướng trong binh doanh, vẻ mặt Tông Thủ đau khổ nhìn trong tay. Một đêm thu hết, cũng chỉ được hai cái chai thuốc, mấy miếng lục giai thú tinh.
233 Một bên suy diễn trong đầu, một bên bước chân Tông Thủ lần nữa đạp mạnh về phía trước, cả người không lùi mà tiến tới đón Cương Liệt Viêm Kình, đâm tới một kiếm.
234 - Một thương vừa rồi tựa hồ là Linh Võ hợp nhất?Tông Thủ híp mắt, cẩn thận hồi tưởng loại cảm giác này. Không đúng, có lẽ còn kém rất nhiều. Hắn lợi dụng lôi điện từ lực thôi động thương thế, lại toàn lực kích thích chân khí cơ bắp, tổng cộng ra hai trăm ba mươi bốn thương.
235 Bên ngoài Hải Hạp cũng có không ít bại quân Vân Hà Sơn thành di chuyển tứ tán. Bất quá Tông Thủ chẳng muốn đi để ý tới, 5000 kỵ sĩ đi theo cũng không có người nào quan tâm.
236 - Ngừng! Ngừng! Ngừng!Liên tục hô mấy chữ ngừng, mãi tới khi Sơ Tuyết thở phì phì dừng lại. Tông Thủ mới dùng tay xoa trán, vỗ bả vai Sơ Tuyết an ủi:- Tuyết Nhi, nàng phải biết, có đôi khi người không gặp may thì ngay cả uống nước lọc cũng có thể nuốt luôn cả hàm.
237 Sau khi khoanh chân ngồi xuống, không triệu hồi yêu thân, một lần nữa nhặt Hoàng Diễm Nhiên Linh Quyết lên bắt đầu dốc lòng nghiên cứu. Vô số ý niệm lộn xộn không ngừng xuất hiện trong đầu Tông Thủ, một đoạn khẩu quyết, nguyên một đám đồ hình không ngừng biến đổi trong lòng hắn.
238 Nguyên một đám Chân Lục Linh Cấm Vương Tọa ý niệm Tông Thủ tụ kết, vòng xoáy hồn hải cũng tùy theo nhanh chóng lớn mạnh. Khó khăn lắm thời điểm sắp hoàn thành chín mươi chín đầu linh cấm thì một phù văn như ẩn như hiện màu sắc biến hóa thất thường bỗng dưng trồi lên ở trong hồn hải.
239 Tông Thủ nghe vậy chỉ ặng lẽ cười cười, lúc này đây, không chỉ có riêng cảnh giới đột phá mà thôi. Bất quá giờ phút này chỉ nhìn tình hình của Sơ Tuyết đã biết nha đầu kia đang ấm ức nên hắn lập tức cười vuốt ve đầu của Sơ Tuyết nói:- Nha đầu ngốc nghếch, lần này đột phá nhờ có nàng! Nếu không phải nàng đem phù thiếp tới thì Thiếu chủ của nàng còn lâu mới lĩnh ngộ ra.
240 - Thế tử, ngươi đang làm khó Thi Đan rồi. Thi Đan cười khổ một tiếng, dùng ánh mắt áy náy nhìn Tông Thủ đáp:- Cái này ta thật sự không biết, chỉ nghe được sơ sơ thôi, điều này cũng có quan hệ với đổ ước.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Truyện Teen, Khoa Huyễn
Số chương: 100