21 “Chiêu Tài chết tiệt, ngươi muốn nó làm gì?” – Phạm Hiên ôm chặt Tụ Bảo Bồn bằng hai tay, mười phần cảnh giác trước ánh nhìn của con mèo béo.
“Là Vô Địch, không phải Chiêu Tài.
22 Lúc Triệu Ngữ Yên hớt hả chạy xuống, liền nhìn thấy một cảnh tượng như vầy:
Cao nhân tiền bối, ân nhân cứu mạng trong mắt nàng, Phạm chưởng quỹ hiện đang nằm ngửa chỏng vó ra mặt đất, một tay bấu lấy mông con mèo trắng, một tay véo lấy một bên tai của nó, miệng há to hết cỡ.
23 Vô Địch không hề biết đến ác ý của một tên chưởng quỹ xấu xa, nó tiếp tục truyền Tài Khí vào Tụ Bảo Bồn, nâng cấp món bảo vật này lên đến Pháp Khí Thượng Phẩm.
24 “Sao lâu vậy?” – Một con mèo đang úp mặt vào bô, có chút háo hức.
Hoàng đế chưa vội, thái giám đã gấp. – “Có thể quá trình vận chuyển xảy ra trục trặc, cứ chờ đi.
25 “Chúng ta tốt nhất là nên mỗi người nhường một bước, đi đến thống nhất, đêm dài thì lắm mộng nha!” – Lưu Xuyên híp mắt lại, nhìn về phía tất cả mọi người đang có ở đây.
26 Tiêu Động chống lấy đầu gối thở hổn hển, cố gượng không để mình ngã xuống đất. Quần áo trên người hắn dường như bị con quái thú nào đó giày xéo đến không còn hình dạng, để lộ rất nhiều vết sẹo và vết máu trên người hắn.
27 Cách đây không lâu, trên Thiên Vân Sơn.
Đêm tối bao trùm, nếu có ai đứng trên đỉnh Huyền Vân ắt hẳn sẽ nhìn thấy mặt trăng to như cái thớt treo ở trên đầu mình, cảm giác như chỉ cần vươn tay là có thể chạm đến.
28 Liên Nguyệt Phường Thị, khu vực đống đổ nát phía Nam.
Thần thức của tu sĩ Kim Đan trải rất rộng, cách mấy dặm mà họ vẫn có thể biết rõ ngươi đang làm gì, nói gì.
29 Lưu Vân Kiếm Sư chắp tay mà đứng, ánh mắt xuyên qua làn sương khói, có chút ngưng trọng nhìn cửa tiệm trước mặt.
Không một vết xước.
Trong vòng chưa đến mười giây, kiếm của hắn đã đâm, bổ, chặt, chém vào cửa tiệm này hơn chín trăm lần, từ đủ mọi góc độ, thế mà vẫn chẳng thể để lại một vết tích gì.
30 Khác với bọn tán tu như Lưu Vân Kiếm Sư hoặc có môn phái cần bảo vệ như Hà Dương Ngũ Tử, phòng đấu giá Vạn Bảo Lâu ở Liên Nguyệt Phường Thị chỉ là một phân hội nhỏ xíu mà thôi, sau lưng nó còn có Vạn Bảo Lâu ở đế đô bảo kê, hoàn toàn không cần lo lắng đến việc thủ đoạn át chủ bài của mình bị kẻ khác khám phá ra được.
31 Một buổi đêm ở bên ngoài, trong Hoàng Tự Thiền Phòng lại là bốn tháng trôi qua.
Phạm Hiên chậm rãi mở mắt ra, há mồm phun ra một ngụm trọc khí.
Cảm thụ sự thoải mái đến tận từng lỗ chân lông, hắn há to mồm rên một tiếng dài đầy dâm đãng, hai chân duỗi ra, hai tay giang ngang, cứ thế mà nằm ngửa dưới thác nước theo hình chữ đại, mặc cho những bọt nước trắng xóa bắn tứ tung lên mặt mình.
32 Đôi mắt của ba tên chấp sự Vạn Bảo Lâu đỏ lên dữ dội, long sòng sọc nhìn về phía Phạm chưởng quỹ ngay lập tức khi hắn vừa mới lộ diện, gương mặt vặn vẹo, phẫn hận như một con bạc vừa phá sản.
33 “Chư vị, hôm qua ta đã giải thích trước biết bao người là bản chưởng quỹ căn bản không hề có thứ gọi là Hợp Hồn Đan, các ngươi muốn mua gì khác có thể vào tiệm.
34 Ngân Tiên Tán Nhân khẽ cười một tiếng, sau đó khoát tay vạch ra một con đường giữa đám bụi sương. Ả chậm rãi đi về phía trước, bờ mông lắc qua lắc lại, hai cục thịt trước ngực run run, thân ảnh dần hiện ra trong tầm mắt của Phạm chưởng quỹ.
35 Lưu Xuyên quyết định bản thân hắn sẽ ở lại trông giữ nơi này, còn Lý Sơn và Triệu Giáp thì quay trở về phòng đấu giá Vạn Bảo Lâu để duy trì công việc buôn bán.
36 Nhìn thấy cửa Vạn Năng Thương Hội chợt mở ra, ngoại trừ Lưu Vân Kiếm Sư, tất cả những tên Kim Đan còn lại đều đứng dậy, họ có chút bất ngờ, không hiểu sao đóng cửa chưa được bao lâu thì tên chưởng quỹ lại mở, hơn hai chục cặp mắt hiếu kỳ nhìn chòng chọc về phía khe cửa đang dần rộng ra, muốn xem xem Phạm Hiên định giở trò gì mới.
37 Phạm Hiên hoàn hồn, bắt lấy chiếc nhẫn trữ vật. Linh thức của Thiên Trượng Lão Tiên trên chiếc nhẫn đã bị con mèo béo xóa đi, hắn có thể tùy tiện dùng thần thức thăm dò.
38 Phạm Hiên là tội phạm sao? Tất nhiên không phải.
Hắn sẽ nhận tội sao? Mơ đi.
Thằng này còn không biết là mình đã bắt cóc công chúa từ bao giờ cơ.
39 Ngự lâm quân là một trong những chi quân đội cao cấp nhất của Vân Thanh Quốc, gồm có năm vạn quân dự bị và một vạn quân chính thức.
Binh sĩ Luyện Khí Kỳ sẽ được cho vào đội dự bị của Ngự lâm quân, chỉ khi nào đột phá Trúc Cơ thì mới có cơ hội được khảo hạch chính thức.
40 Trái, phải, trái, phải, trước sau, trên dưới…
Hứ a! Hứ a!
Tiêu Tĩnh đâm liên tiếp bốn mươi tám đường thương hiểm hóc, tốc độ nhanh chậm có khác, uy lực mạnh yếu đan xen, cố gắng làm đến trạng thái biến hóa khôn lường, sâm la vạn tượng, nhưng tất cả đều bị con mèo béo hời hợt dùng Hư Không Âm Dương… à không, Vô Địch Miêu Miêu Quyền ngăn lại.