41 Tác giả nhắn lại : A Mật cho rằng chỉ có Quân Tường mới có thể xoa dịu vết thương của Tiêu Tiếu. Điền Mật nhìn thấy Tiêu Tiếu đã ngủ say, im lặng như vậy, thế nhưng lông mi lại run nhè nhẹ, thật sự nhìn ra là cô ngủ không an ổn.
42 Tác giả nhắn lại Không cần ai sắp đặt, người với người gặp nhau, đều là đã được định trước, luân chuyển mấy vòng, vẫn là gặp lại nhau. Trạch Viễn đứng trên ban công, nhớ tới Tú Viện gần đây tính tình càng lúc càng quá đáng.
43 Tác giả nhắn lại Không biết còn có sức lực để tiếp tục nữa hay không Trạch Viễn không nghĩ tới vừa ra khỏi cửa công ty liền gặp phải cô gái kia, bạn thân của Tiêu Tiếu, hình như tên gọi Điền Mật, lần trước liên hoan có gặp qua.
44 Hai người sống lại lần nữa Trạch Viễn kéo cái thân nặng nề về đến nhà, thì đã là hai giờ sáng. Miệng viết thương trên cánh tay vẫn ê ẩm đau, không biết Đinh Tiêu Tiếu đã trở lại hay chưa? Trong lòng vẫn không thể không lo lắng cho cô, nhớ tới ánh mắt lạnh lùng kia của cô, trong lòng lại một trận đau đớn, không nghĩ tới cô lại bị chính mình làm tổn thương sâu như vậy, trái tim lao lực quá độ đến mức mất cảm giác, đã không biết phải làm thế nào mới có thể ngăn cản cô tiếp tục sa đọa nữa.
45 Tác giả nhắn lại Phụ nữ thật sự rất dễ dàng bị rung động. Bọn họ vội vàng bắt taxi, tới bệnh viện gần đó, chân Trạch Viễn vẫn còn âm ỉ chảy máu. Nhìn thấy gương mặt tái nhợt cùng mệt mỏi của Trạch Viễn, lòng Tiêu Tiếu quặn đau, anh nhất định rất đau, rất đau, thế nhưng một tiếng cũng không dám kêu.
46 Tác giả nhắn lại Hạnh phúc ngọt ngào a, Tiêu Tiếu và Trạch Viễn hôn nhau. . . . Trạch Viễn cảm giác cổ họng sắp bốc cháy, mỗi lần nuốt xuống đều cảm thấy khô khốc như là có vật khác thường thổi qua cổ họng.
47 Tác giả nhắn lại: Người thứ nhất gây áp lực mà Trạch Viễn phải đối mặt nhanh như vậy đã tới. Trong căn phòng bệnh yên tĩnh, dạt dào tình ý, hai người ôm nhau ngã xuống, gắt gao gắn bó cùng triền miên, thật sâu thể hiện tình yêu trong lòng.
48 Tác giả nhắn lại Sau đó chính là Tiêu Tiếu ở bên cạnh chiếu cố. Trở lại phòng bệnh, nhìn thấy hộ sĩ đang dặn giò gì đó. Cô yên lặng đi vào phòng, hộ sĩ vừa nhìn thấy, nhẹ nhàng nở nụ cười, “Cậu xem bạn gái cậu quan tâm cậu đến nhường nào, tối hôm qua ngang ngạnh đòi trông coi cậu bằng được.
49 Tác giả nhắn lại Hiện tại trong lòng Tiêu Tiếu hòan toàn chỉ có Trạch Viễn, một lòng thầm nghĩ làm thế nào chắm sóc cho anh thật tốt. Xe đi vào tiểu khu, Tiêu Tiếu cẩn thận mà giúp đỡ Trạch Viễn xuống xe, sau đó hướng vào trong tòa nhà.
50 Tác giả nhắn lại Giãi bày mới là cách để thấu hiểu lẫn nhau. Tiêu Tiếu dùng chìa khóa mở cửa ra, nhìn đến Trạch Viễn vẫn còn ngồi ở trước máy tính, thì ra anh vẫn đang bận, khẽ cau mày, anh thế nào cũng không chịu nghỉ ngơi một chút chứ.
51 Tác giả nhắn lại Yêu phải nói ra miệng, không yêu cũng nhất định không thể giấu diếm Trong đêm yên tĩnh đêm, hai người tri kỷ, lẳng lặng xúc động, chia sẻ.
52 Tác giả nhắn lại: Trạch Viễn động tình, động chân tình. . . . . . Rốt cục cũng làm cho anh phải chịu tra tấn. Tra tấn ngọt ngào. Tiêu Tiếu, cầm máy sấy tóc, ngồi ở trên sô pha sấy khô tóc mình, trong lòng lại nghĩ đến biểu tình vừa rồi của Trạch Viễn, không nhịn được muốn cười ra tiếng.
53 Tác giả nhắn lại: Cuộc sống ở chung ngọt ngào, từ từ bắt đầu nha … Mặt trời nơi chân trời bắt đầu ló ra, tia nắng chậm rãi xuyên thấu cửa sổ vào trong phòng, nhu hòa rọi sáng một mảnh tường.
54 Tác giả nhắn lại Đêm ngọt ngào không muốn xa rời trước cơn cuồng phong … Tiêu Tiếu mới tiến vào nhà, liền nhìn đến Trạch Viễn đang chống nạng, một mình đứng ở bên cạnh bàn đá nhẵn bóng trong phòng bếp, đang muốn pha trà.
55 Tác giả nhắn lại Nên lựa chọn như thế nào, phải kiên trì ra sao, đây đều là những điều cấp thiết Trạch Viễn cần đối mặt. Trạch Viễn hoàn toàn không dự đoán được muộn như vậy cha mẹ anh còn lại đây, hơn nữa nhìn vẻ mặt ngưng trọng của bọn họ, trong lòng lại hoang mang, hay là bọn họ đã biết? Xem ra, không thể tiếp tục giấu diếm được nữa.
56 Tác giả nhắn lại Thương tâm như những đợt bão táp ùn ùn kéo tới, yêu cũng cần dũng khí. Tiêu Tiếu giờ phút này đang ứng đỡ Duẫn Quân Tường say không còn biết gì, căn bản không ngờ tới trong nhà đã xảy ra chuyện lớn như vậy.
57 Tác giả nhắn lại Phải ra đi, ly biệt thực là đau khổ nha… Tiếu Tiêu lo lắng mở cửa vào nhà, đèn trong phòng cư nhiên vẫn còn sáng, Trạch Viễn còn chưa ngủ? Cô vào phòng, vừa nhìn đã thấy Trạch Viễn đang nằm ngủ ở trên sô pha.
58 Tác giả nhắn lại Nhớ là một loại bệnh khác biệt nhưng lại giống với loại bệnh hiểm nghèo. . . Lẳng lặng nhìn khuôn mặt ngủ ngon giấc của anh, cô không biết đã nhìn bao lâu, lòng hỗn loạn mông lung lại biến thành những giấc mơ hỗ loạn, sớm tinh mơ liền tỉnh dậy, vẫn tham lam mà nhìn sườn mặt tuấn mỹ của anh.
59 Tác giả nhắn lại Cho dù toàn thế giới phản đối, anh vẫn sẽ kiên trì không buông tay. Ban ngày, Trạch Viễn vẫn biểu hiện thật sự nhập tâm làm việc, bận rộn làm cho cha mẹ không thể phát hiện anh ngẫu nhiên có biểu hiện thất thần.
60 Tác giả nhắn lại Cảnh báo trước, dưới 18 tuổi không nên xem, ai trên 18 xem không được cũng đừng nên xem …. Trạch Viễn đứng ở trước cửa nhà chính mình, lại có một tia do dự.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 111