21 Ngoài chuyện mỗi ngày thỉnh an vào buổi sáng, thỉnh thoảng Thái Hậu cũng cho gọi phi tử đến cùng bà dùng thiện. Ai ai cũng muốn lấy lòng Thái Hậu, nên hầu như bầu không khí rất vui vẻ, hòa nhã.
22 Liễu Thục phi đột nhiên gây họa khiến cho chúng phi đều xôn xao. Vừa ra khỏi cổng Thuận Ninh cung, các nàng đã tụ lại nhỏ to bàn tán. Những nữ nhân này, có ai mà chưa từng bị Liễu Thục phi chèn ép ít nhiều.
23 “Đa tạ nương nương ra tay cứu giúp!” Liên Nhạc rươm rướm nước mắt, chực quỳ xuống tạ ơn. Ta vội đỡ lấy nàng:“Muội muội không cần đa lễ như vậy. Mau ngồi xuống đi.
24 Hậu hoa viên Triêu Lan cung. Ta và Hoàng Hậu ngồi đối diện nhau. Sau khi nghe ta trình bày rõ ràng chuyện của Tạ Thu Dung, Hoàng Hậu thoáng ngạc nhiên, sau đó trầm ngâm một lúc rồi mới cất tiếng nói:“Ban nãy quả thực lúc vào cung, Tạ tiểu thư đã bị ngự lâm quân chặn ở Hoàng Môn.
25 Trong hoàng cung Bách Phượng, Cát Tường điện, Thuận Ninh cung, Triêu Lan cung và Đông cung là bốn cung tòa cung điện lộng lẫy nhất. Kế đến là lục cung: Mẫu Đơn, Hạ Lê, Cẩm Tước, Huệ Đàm, Minh Ngọc, Bích Châu.
26 “Sự việc ‘ngũ phụng tranh vương’ năm xưa, nương nương cũng biết chứ?”Tạ Thu Dung đột ngột hỏi. Ta không muốn xen vào dòng cảm xúc của nàng nên không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.
27 Tuy rằng bản thân phi tử không thể tự mình xuất cung, nhưng sai tiểu thái giám ra ngoài đưa một phong thư không phải là việc quá khó, nhất là đối với những phi tử có giao hảo với Hoàng Hậu, thị vệ canh cổng cũng chẳng gây khó dễ.
28 Bạch Diệu Hoa đã gật đầu đồng ý cùng ta liên thủ, ta liền nói với nàng những điểm quan trọng. Bạch Diệu Hoa chỉ nghe sơ qua liền hiểu ngay. Nàng nhìn ta nở nụ cười, nói:“Diệu Hoa đã hiểu.
29 “A… Đức phi nương nương không phải là đang nghi ngờ thần thiếp hạ độc Bạch Thường tại đấy chứ?” Ta kinh hãi thốt lên, lại quay sang Hoàng Hậu rồi quỳ sụp xuống.
30 “Đức phi nói thế thật oan ức cho thần thiếp quá. Khăn tay này Bạch Thường tại luôn để trong người, thần thiếp làm sao có cơ hội chạm tới?”Ta cố gắng duy trì vẻ mặt oan khuất.
31 Hoàng Đế cùng Dương Quý cơ đi rồi, Đức phi cũng hậm hực xin cáo từ. Trong phòng chỉ còn lại Hoàng hậu và mấy người phi tử bọn ta. Tuy Hoàng Đế đã bảo bọn ta về sớm nghỉ ngơi nhưng chung quy trong chúng ta không có ai gan lớn như Đức phi.
32 Sức khỏe của Bạch Diệu Hoa dần dần bình phục. Tuy nàng vẫn đang phải chịu phạt cấm túc nhưng đã dời đến ở trong cung của ta, ta lại là cung chủ nên vẫn có thể lui tới chăm sóc nàng.
33 Nhìn lại phía sau, ta không khỏi giật mình, Tô Trường Tín đang quỳ ngay ngắn dưới đất, dập đầu lạy ta đúng ba cái. Quá bất ngờ, ta vội vàng tiến đến nâng Tô Trường Tín dậy.
34 “Được. ”Hoàng Đế mỉm cười sáng lạn, như mặt trời rẽ mây mù soi sáng nhân gian, cũng là soi sáng tương lai mờ mịt của ta. Một tiếng “được” nhẹ bẫng của hắn khiến cho không biết có bao nhiêu trái tim đang treo cao cuối cùng cũng có thể hạ xuống.
35 Thành thực mà nói thì ta là một kẻ xui xẻo: mẫu thân mất sớm, phụ hoàng không yêu thương, mặt mũi tầm thường, học tài tệ hại. Tiếng là đại công chúa một nước lớn nhưng ta lại sống chẳng khác gì một đứa trẻ đầu đường xó chợ, bị mẫu hậu ghét bỏ cho nên mãi không gả đi được, đến lúc gả được thì lại gả ngay ột tên Hoàng Đế nhóc con ốm yếu tính cách chẳng ra làm sao.
36 Việc ta đi náo loạn Ngự Thư phòng chẳng những không bị phạt mà lại còn được ân sủng đặc biệt chẳng mấy chốc đã lan ra khắp hoàng cung. Để yên lòng chúng phi, Hoàng Hậu mở phượng khẩu phạt ta chép hai mươi lần Nữ Huấn.
37 Mùa mưa ở Bách Phượng bắt đầu muộn hơn ở Tùy Khâu. Khi ta và Ngọc Nga rời khỏi Thuận Ninh cung cũng là lúc những hạt mưa đầu mùa bắt đầu rơi xuống hoàng cung Bách Phượng.
38 Muốn điều tra lại cái chết của Lê Khiết là một việc vô cùng khó khăn. Lê Khiết qua đời đã hai năm, những người liên quan đến nàng ta chẳng biết hiện giờ còn sống hay đã chết mà ta lại không thể quang minh chính đại mà đi dò hỏi.
39 Bách Phượng đã vào mùa mưa nên càng lúc thời tiết càng thất thường, thoắt mưa như trút nước, thoắt lại tạnh ráo. Thái Hậu đóng cửa không tiếp khách, Hoàng Hậu thì không coi trọng lễ thỉnh an cho lắm nên dưới thời tiết này, đã lệnh miễn lễ thỉnh an cho đến hết mùa mưa.
40 Nơi gặp gỡ là Ngự hoa viên, có thể còn có người khác nhìn thấy nên nếu chối là không gặp thì không ổn. Còn thừa nhận là có gặp nàng ta thì cũng chẳng đặng.