21
Vịnh Lâm vội vã đi đến tiểu sương phòng.
Đây là nơi ở của bọn nội thị cùng những nô tài có thân phận thấp kém làm, cách cung Thục phi với Thái Tử điện đến thập vạn bát thiên lý, nhà xí cũng được xây khá xa.
22 Vịnh Lâm nghe thấy tiếng quát liền vội vàng xoay lưng. Khi nhìn rõ người đến là Vịnh Thiện thì giận tới nỗi mắt suýt lọt tròng. Chẳng thèm để ý Vịnh Kỳ bên cạnh, vừa gào thét ầm ĩ vừa đấm thẳng một quyền vào mặt Vịnh Thiện.
23
Cả hai cùng thiếp đi.
Lúc Vịnh Thiện tỉnh lại, Vịnh Kỳ vẫn còn đang ngủ say.
Vừa mở mắt, hắn liền thấy ngoài cửa sổ lộ ra một vệt trắng xóa.
24
Y chưa bao giờ nghĩ đến việc liên lụy đến Vịnh Thiện phải bị phế chức Thái tử,
Y cũng chưa từng có ý nghĩ là sẽ hại Vịnh Thiện.
Rồi thêm tình cảnh thê lương của mẫu thân bây giờ làm y xót xa,
Nhưng chuyện Vịnh Thiện lừa dối hạ dược làm y đau hơn!
Chẳng lẽ, tới bây giờ y đối với Vịnh Thiện thực có ý loạn tình mê?
Và việc hắn ôn nhu với mình, tất cả đều là giả dối sao…
Để bảo vệ ngôi vị Thái tử, bắt buộc phải buông tha Vịnh Kỳ
Động đến ngôi vị Thái tử, thì không chỉ bản thân hắn, mà ngay cả người thân cũng lâm vào cảnh nguy hiểm.
25 Vịnh Kỳ đã thức từ sáng sớm, nhưng vẫn nhắm mắt giả bộ ngủ nên y biết rõ việc Vịnh Thiện nhẹ nhàng bước xuống giường, hơn nữa còn cảm nhận được ánh mắt ấm áp của Vịnh Thiện nhìn mình.
26
Vịnh Thiện ở trong triều cả buổi, cùng các đại thần chu toàn mọi bề, đến xế chiều mới tới Thể Nhân cung thỉnh an phụ hoàng.
Vốn tưởng rằng cũng giống như mấy lần trước, sẽ bị bọn thị vệ ở bên ngoài ngăn cản.
27 Ngay cả ngựa cũng không kịp chuẩn bị, Vịnh Thiện vội vã lao ra khỏi Thái tử điện, chạy về phía An Dật các. Bọn thị vệ nhìn thấy hắn như nổi điên phi ra khỏi thư phòng, không biết làm sao, chỉ có thể vội vàng chạy theo sau.
28
Quay trở lại phòng, Vịnh Kỳ đã tỉnh, đang ngồi ở bên giường nghiêng đầu tìm tất.
Vịnh Thiện vừa vào cửa, nhìn thấy, kìm lòng không được nói: “Sao dậy rồi mà không nói một tiếng? Ca ca tìm cái gì?”
Hai người họ mấy ngày nay đều có nhiều khúc mắc, cũng không biết mở miệng như thế nào.
29
Thánh chỉ đã được đưa đến tiền thính, tuyên chỉ vẫn là Ngô Tài.
Vịnh Thiện đi vào tiền thính, liếc mắt đảo qua một cái, liền hít phải khí lạnh tràn ngập.
30
Vịnh Lâm hoạt bát đáng yêu ồn ào, Vịnh Thiện lạnh lùng thu liễm.
Hai huynh đệ trời sinh hoàn toàn trái ngược, vốn sẽ không thể nào thân thiết.
31
Yết hầu chua xót, nóng như lửa.
Trên người lại rất lạnh, giống như đang chôn ở trong tuyết. Xương cốt không tự chủ được mà run lên từng đợt… Run đến phát đau.
32
Tiếng chìa khóa bằng đồng va chạm nhau nho nhỏ vang lên, cửa lao Nội Trừng Viện được mở ra.
Vịnh Lâm chờ trong phòng giam lòng đã nóng như lửa, thấy cửa lao mở ra, vội hỏi: ”Thái y đã đến sao?” Rồi hướng cửa phòng tiến tới, đảo mắt liếc nhìn khắp nơi.
33
Thái tử điện được bao phủ một bầu không khí sầu thảm tĩnh mịch.
Từ lúc Lệ Phi từ lãnh cung ra ngoài, canh giữ bên đầu giường Vịnh Kì, mỗi ngày rơi lệ, trông còn tiều tụy hơn lúc ở trong lãnh cung.
34
Ở bên trong Nội Trừng viện một thời gian, Vịnh Lâm là hoàng tử từ nhỏ đã hưởng cẩm y ngọc thực cuối cùng đã nếm trải sự tàn khốc của thế gian.
Bị giam lại trong bốn bức tường như phạm nhân, ăn mặc tuyệt đối không thể so với trước kia.
35
Trong phòng giam an tĩnh lại…
Thời gian từng chút, từng chút, chậm rãi trôi đi.
Vịnh Lâm hiếm thấy ngồi giữ ở bên hỏa lò, vẫn không hề nhúc nhích, quay lưng lại với hai vị ca ca.
36
Tuy nói là ân huệ lúc tức giận, đều là quân ân. Nhưng mặc kệ là khi nào, ân huệ hẳn làm cho người ta thoải mái hơn so với tức giận nhiều.
Sự khai ân của Viêm Đế khiến sự tình liền lập tức xoay chuyển một trăm tám mươi độ.
37
Lúc này Vịnh Thiện không hề có nửa điểm lưu tình, làm cho đến khi Vịnh Kì ngất xỉu mới dừng lại.
Sau khi phát tiết xong, Vịnh Thiện lặng lẽ xốc một góc chăn lên xem xét, cảnh tượng trước mặt khiến hắn không nhịn được mà cả kinh.
38 Vịnh Kì phụng chỉ đến Thể Nhân cung gặp Viêm Đế. Sau khi quay lại thì đã qua giờ Thìn. Vịnh Thiện nhìn khuôn mặt xinh đẹp mỏng manh như lụa của hắn trắng bệnh, hơi thở suy yếu, đau lòng đến không biết phải làm thế nào cho phải.
39
Viêm Đế mất, Khánh Tông năm thứ hai mươi mốt, rốt cục lễ dăng nhiệm tân hoàng đã xong.
Tân hoàng đế Vịnh Thiện nghe theo đề nghị của chúng thần, sửa niên hiệu thành Nhân Dưỡng, lấy nhân đức làm tính, bồi dưỡng thiên địa vạn vật.
40
Tuyết
Một đêm tuyết lớn đầy trời như lông ngỗng, kinh thành trong ngoài phủ thêm một tầng tuyết thật dày tựa như đang khoác lên một lớp áo mới trắng tinh không tỳ vết.