Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tên Kia! Mi Đi Chết Đi!

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 65
Chương mới nhất: Chương Ngoại Truyện:
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Giới thiệu nhân vật:1-Trần Nguyễn Tiểu Nhi(17t)- nó: “đại tỉ quậy phá”, xinh đẹp đáng yêu-nghịch ngợm, phá phách, “khổng minh” trong “sự nghiệp” bày ra các trò quậy phá và bản thân cùng bạn luôn là người “thực hiện”-thích nghe nhạc( đặc biệt là nhạc của Sơn Tùng ^^, cứ phải nói là hâm hộ “ông” này như điên luôn :v), thậm chí thích cả “khủng bố tinh thần” người khác.

Danh sách chương Tên Kia! Mi Đi Chết Đi!


Chương 41: Cãi Nhau "đùa"

41 *Nhân vật mới*: -Trần Nguyễn Tuấn Anh (17t): khá trầm tính. -Độ đẹp trai có thể phát ra loại virus gây rụng tim của loài gà mái -Không có vẻ nghịch ngợm bên ngoài, tính cách cũng không, trong hành động cũng không.


Loading...

Chương 42: Tình Cảm Không Thể Quên

42 Khi mọ người chấm dứt việc hóng hớt rồi thì Tiểu Nhi vẫn còn đứng ngơ một chỗ, bất động hoàn toàn… Quân cười thầm, tiến đến bên cạnh con nhóc kia, nói giọng gian vô đối: -Sao phải đứng thừ người ra thế? Đang nghĩ cái gì vậy? Chẳng hiểu sao khi cái giọng nói kia vang lên đã làm cô nhóc Tiểu Nhi này giật nảy mình, tóc gáy thì dựng ngược hết cả lên, nhìn chẳng khác gì siêu xayda, mỗi tội tóc nó màu màu nâu và dài thôi… -Chẳng… nghĩ cái gì hết!- Tiểu Nhi lạnh như băng trả lời.


Chương 43: Tiểu Nhi Đọc Ngôn Tình

43 Cặp đôi Tiểu Nhi và Quân sau một hồi đuổi nhau loạn cả đường phố lên rốt cuộc chẳng ai thắng ai cả, đánh nhau không được cãi nhau cũng không xong, cuối cùng thì vẫn cùng giương cờ trắng ra đầu hàng lẫn nhau.


Chương 44: Thích Hắn? Mình Điên Rồi!

44 Tiểu Nhi cùng Quân đi trên đường, ủ rũ buồn bã vô cùng, đương nhiên ngoài thở dài ra thì chẳng nói lấy một câu. Quân rốt cuộc không thể chịu nổi nữa, lay người Tiểu Nhi, hỏi: -Rốt cuộc cô bị làm sao? Đến cả một câu cũng chẳng chịu nói? Vì cái cuốn truyện kia mà thế đấy hả? Tiểu Nhi thở thật dài ~, rồi nói: -Cậu thấy cô gái vừa rồi thế nào? Quân suy nghĩ một hồi, rồi bật cười: -Còn phải hỏi? Xinh đẹp, dịu dàng, lại nữ tính! Ăn nói nhỏ nhẹ đáng yêu! Chứ ai như cô? Con gái gì mà cộc cằn, không nữ tính lại bạo lực?! Người ta có đám con trai theo đuổi từ vành đai một đến khắp cả vũ trụ này, cô thì một tên cũng chẳng có! Đúng là bất hạnh mà! Quân cứ tiếp tục thao thao bất tuyệt mà không để ý rằng… bạn Tiểu Nhi đã sắp “nổ” rồi.


Chương 45: Tiểu Nhi Vào Bếp - Em Không Ghét Anh! (1)

45 Tiểu Nhi sau hồi suy nghĩ linh tinh thì cũng kéo chăn đi khò luôn chẳng biết sống chết là gì. Đúng 7 giờ tối, anh Phong lê cái thân xác đã mỏi nhừ về nhà cũng phải giật mình khi nhìn thấy Anh Vân đang nằm trên sofa ngáy khò khò đến là vô duyên, đã thế trong tay còn ôm khư khư một gói bim Poca to đùng.


Chương 46: Tiểu Nhi Vào Bếp - Em Không Ghét Anh! (2)

46 -Anh ở đây đợi em chút! Em vào trong gọi Tiểu Nhi!- Anh Vân thấy lo lắng, đứng dậy nói. Tuấn Anh nhanh chóng giữ lấy cánh tay Anh Vân, mỉm cười: -Không cần như vậy! Anh ở đây một chút nữa rồi sẽ đi luôn! Em đừng gọi Tiểu Nhi, mắc công nó lại trách em! -Nhưng ở đây rất lạnh! Tuy ngày thường Tiểu Nhi nó cứng rắn thật, nhưng em tin nhất định nó sẽ không tuyệt tình đến vậy! -Em mau vào trong nhà đi! Anh không sao cả! Hẳn là Tiểu Nhi đã nấu xong bữa tối rồi đấy!- Tuấn Anh lắc đầu nói.


Chương 47: Tâm Tư Thay Đổi

47 Sáng hôm sau, Tiểu Nhi nổi hứng kéo Anh Vân dậy từ sớm, đi chạy bộ hết mười mấy vòng quanh bờ sông. Lúc bắt đầu chạy còn sớm, trời chưa sáng hẳn, khi chạy xong thì trời cũng đã sáng hẳn.


Chương 48: Quân Bị Ốm!

48 Tiểu Nhi cùng Anh Vân trở về nhà, tâm trạng vô cùng khó tả. Bản thân nó cũng không rõ được trong mình đang có cảm giác gì nữa? Khó chịu, buồn, thương tiếc? Anh Phong đang chuẩn bị tài liệu đến công ti nên khi vừa thấy nó cũng chỉ chào qua loa chút rồi lại tiếp tục công việc.


Chương 49: Gặp Gỡ Ở Siêu Thị

49 Tiểu Nhi lướt vèo một lát thì đã tới siêu thị, nhìn ngó xung quanh rồi cứ thế rất hiên ngang đi vào trong, chạy tới quầy bán thực phẩm. Khi Tiểu Nhi đang hăng hái lựa đồ thì một ông bảo vệ già đi tới vỗ vai nó, nói giọng không hài lòng: -Này cô bé! Mong cô chú ý một chút! Không được trượt patin trong siêu thị! Tiểu Nhi quay lại nhìn ông bảo vệ, giọng không hiểu: -Sao lại không được chứ ạ? Đây cũng là một phương tiện giao thông thông dụng cơ mà! -Tôi không hiểu là từ bao giờ lại có điều này trong luật giao thông nữa? Tóm lại không được phép sử dụng thứ này trong siêu thị!- Ông bảo vệ gắt một cái.


Chương 50: Thăm Bệnh! - Chủ Động Hôn!

50 Tiểu Nhi xách theo túi đồ, theo địa chỉ cũ Quân chỉ trước đây, chạy một mạch tới trung tâm xe Nguyễn Vũ. Trong trung tâm ồn ào náo nhiệt, không khí khác hẳn với sự trầm lặng của thành phố buổi tối.


Chương 51: Hết Hi Vọng - Từ Bỏ

51 Vì lí do bị bệnh, Quân xin phép nghỉ học liền 3 ngày. Ba ngày sau, vừa lết cái thân xác mệt mỏi đến trường, nói chính xác hơn là mới tới cổng thôi đã xảy ra một sự kiện vĩ đại mà Quân cũng không ngờ nổi, phải trố mắt lên nhìn… Rất, rất nhiều các học sinh, nam có nữ có nhưng đa số là nữ đang hò hét ở cổng, có người còn “vác” khẩu hiệu “Mừng anh Quân khỏi bệnh!”, một số thì cầm poster hình Quân, rồi luôn miệng hò hét, kiểu trình bày thì nhiều nhưng chủ yếu mang nội dung “mừng Quân khỏi bệnh”! Quân choáng vang ôm đầu, nghĩ: “Chết! Hình như vẫn chưa khỏi hẳn!” Một bàn tay bất ngờ đặt lên vai làm Quân giật mình, quay đầu lại thì thấy Tuấn Anh cùng Khánh đang nhìn mình cười toe.


Chương 52: Thay Đổi Vì Người Con Gái Mình Yêu!

52 Chưa có giờ học nào lại có thể trầm đến mức này, tất cả đều là vì năm thành viên ngồi bàn cuối. Mọi người trong lớp kể cả giáo viên cũng ngừng học, ngừng giảng, đảo mắt liên tục vào năm người.


Chương 53: Tâm Sự Lần Đầu Biết Yêu

53 Tuấn Anh nhắm mắt, lần nữa mỉm cười, cười vì bạn thân đã có được trái tim biết yêu, có thể dành tình cảm của mình cho một người con gái. Nhưng trong phút chốc, nụ cười ấy hiện lên nỗi buồn, buồn vì trong lòng tự hỏi, tại sao lại là cùng một người? Anh và người bạn thân nhất, cùng chung một người yêu nhất? Rốt cuộc cũng lại là một cuộc tình tay ba có thể đẫm nước mắt, Tuấn Anh đã thấy nhiều rồi, nhưng cho đến giây phút này mới được trải nghiệm thực sự.


Chương 54: Lựa Chọn Ra Đi.

54 Bên ngoài trời trở mưa… tí tách! Tí tách! Sự cô đơn này…sao mà lại khác nhau đến thế? Tiểu Nhi vùi mình trong chăn, khó chịu lăn qua lăn lại. Chưa bao giờ nó lại rối loạn đến mức này.


Chương 55: Đêm Lạnh

55 Tiểu Nhi nằm trên giường nhìn trần nhà, tai đeo tai nghe, lồng ngực thi thoảng phập phồng. Đêm không hoàn toàn tĩnh mịnh, thi thoảng còn nghe âm thanh của nhà máy, tiếng bồ câu gù êm tai.


Chương 56: Thành Đôi Rồi

56 Sáng hôm đó, Tiểu Nhi không đến lớp… Đởn giản chỉ vì… không muốn, và cái cớ để biện hộ cho lí do “không muốn” chính là bị bệnh. Chiếc bàn học chỉ còn lại hai người, tuy là bạn thân nhưng không hề nói với nhau câu nào.


Chương 57: Đi

57 Buổi học kết thúc, Khánh còn định chạy tới cạnh Anh Vân nhưng cô nàng đã nhanh chóng chuồn trước. -Thiệt tình! Lại ngại rồi!- Khánh cười lắc đầu. Quân lúc này còn đang chậm rãi thu dọn sách vở, nhét vào ba lô rồi bước ra ngoài.


Chương 58: Lo Lắng

58 Quân chạy ra ngoài, trong đầu bao phủ bởi suy nghĩ: “Vì sao nó phải đi?” Con nhóc này đúng là không bình thường! Vừa mới hôm trước còn ở đó ngắm cảnh, vậy mà hôm nay tự dưng nổi hứng muốn ra nước ngoài.


Chương 59: Tai Nạn

59 Khi đi ngang qua trước cửa sân bay, Quân chợt nhớ tới cái ngày đầu tiên đó, khi mà hai người gặp nhau… Một cô nhóc ngang bướng, giỏi cãi nhau đến vậy, lại cản trở việc của Quân trước mặt bao nhiêu người như vậy, đến cả một chút “kiềm chế” cũng không có được! Nếu không phải vì gấp, có lẽ Quân đây cũng sẽ ở lại, đối mặt với nó một trận cho ra trò! Ai ngờ sau này còn có cơ hội gặp lại, rồi cứ ghét nhau đến thế? Càng không ngờ hơn nữa, giờ đây, anh chàng lại có… tình cảm với người đáng ghét nhất trên đời – cũng chính là nó! Tình đầu đã vậy còn không có hồi âm… Quân cười cười, lắc đầu bước đi! Không lâu sau, Quân tình cờ quay đầu lại, lọt vào tầm mắt Quân chính là cái bóng dáng nhỏ bé mà đang thoăn thoắt bước đi! Chẳng phải nó thì là ai? Tiểu Nhi vừa chạy vừa thở dốc, cứ quanh quẩn mãi một chỗ suýt nữa thì muộn chuyến bay sang Nhật của nó! Hồi đầu nó cũng muốn sang Mỹ với mẹ, nhưng thực sự lại không thể được! Trong thời gian này nó bối rối nhiều chuyện, cũng muốn được yên tĩnh một chút, và theo dự định, nó sẽ thông báo với mẹ trước rồi sau mới nói cho Anh Vân và anh Phong.


Chương 60: Em Thừa Nhận

60 Khi Khánh hớt hải chạy tới bệnh viện thì mọi người cũng đã đầy đủ ở ngoài phòng cấp cứu. Mẹ của Quân đang đứng trước cửa phòng bệnh lau nước mắt, Anh Vân ngồi cạnh Tiểu Nhi đang lặng lẽ ngồi trên hàng ghế, trên người nó đầy những vết máu, khuôn mặt không cảm xúc, chỉ yên lặng khiến người ta thấy lạnh.


Loading...