21 Thi Thường Vân phát tướng.
Vì liên tục một tuần nay, Đỗ Xuân Hiểu ngày nào cũng đem sô cô la Ý tới, cái thứ đó vị rất đắng , chỉ những người quyết chí giữ gìn tinh lực mới chịu cho vào miệng.
22 “Da bụng đã chùng chưa, có muốn ăn bát cháo gà xé không?”
Chị Yến bưng cháo tới trước mặt Mễ Lộ Lộ, cô ta nhận lấy húp mấy miếng rồi đặt xuống. Chị Yến thấy cô ta ăn có vẻ miễn cưỡng bèn không ép nữa.
23 “Sao anh không cứu em?”
Kim Ngọc Tiên giơ ra một cánh tay trắng ởn, túm chặt lấy ống tay áo Đường Huy, anh ta cố sức vùng ra, nào ngờ lại càng bị túm chặt hơn.
24 Thi Thường Vân đã gầy hơn hẳn trước kia, hai má hóp lại như con cá chết bị mổ phanh bụng, Chu Phương Hoa cũng quắt queo ý hệt, thế nên cảnh tượng lúc này trông giống như hai cái bóng dài chụm gối bàn bạc.
25 Cốc cà phê Brazil trong tay Hạ Băng đã nguội ngắt, Stephen đang ở đằng sau quầy bar chạy máy pha cà phê, bánh răng bằng gang kêu “ken két”, sau khi xay khoảng mười giây, ông rút ngăn gỗ bên dưới ra, đổ bột cà phê vừa xay vào bình đun thủy tinh, rồi lại đậy lên một lớp giấy lọc…, trong điệu bộ thong thả chậm rãi mang cả nét gợi cảm và tinh tế khác biệt.
26 Món trứng lòng đào Chu Tuệ Quyên luộc đã nguội ngắt, bề mặt kết một lớp màng mỏng lóng lánh, ả thân người nhìn nó, không hề muốn ăn. Cứ ngây ra như thế hồi lâu, đoạn ả đứng dậy cầm lấy ví tiền trong giỏ kim chỉ định đi ra ngoài, trong đầu vẫn văng vẳng tiếng rên rỉ của A Quý.
27 Thượng Quan Giác Nhi lần đầu nếm trải mùi vị suy sụp là khi quay Người đẹp phong lưu. Trong phim nàng đóng vai một gái điếm, vì đem lòng yêu một cậu ấm nhà giàu mà có ý định vùng thoát khỏi gông cùm số mệnh, tìm kiếm hạnh phúc đích thực; chẳng ngờ số phận trêu ngươi, cậu ấm nhà giàu kia bị ép lấy một thiên kim tiểu thư môn đăng hộ đối, chàng không chịu thì bị cha viện cớ bệnh nặng bức ép, không còn cách nào đành cùng nàng tự tử vì tình.
28 "Đĩ điếm! Lũ đĩ điếm đều đáng chết!"
Khóe mắt Tần Á Triết đóng băng lạnh ngắt, khiến Tất Tiểu Thanh cuống cả lên, cô ta biết mình có trốn đằng trời cũng không thoát nổi kiếp nạn này, đành ra sức nhấn mạnh: "Em.
29 Hai chân Thượng Quan Giác Nhi dường như đã không thuộc về nàng nữa, thân thể nàng đang trôi bồng bềnh trên không trung, bốn bề vô cùng nhốn nháo, xen lẫn trong đó là tiếng khóc lóc nức nở, nàng nhận ra người khóc là mẹ mình.
30 Hoàng hôn trên đường Hoa Viên không hề mang vẻ đẹp của ánh tà dương cuối ngày, mà bị bao trùm bởi không khí ngột ngạt của những giọng nói nặng nề. Mấy cặp vợ chồng người phương Tây dắt theo chó xù tản bộ trên con đường lát đá, mùi hoa quế ngọt ngấy vương vấn qua mũi từng người rồi lại lững lờ trôi đi.
31 Sức ăn của Erie tăng lên từng ngày theo tiết trời trở lạnh, vì vậy khi ăn đến miếng bánh gatô sô cô la thứ ba trước mặt Hạ Băng, ông ta có vẻ lấy làm ngại ngùng, anh thậm chí còn chưa ăn hết miếng thứ nhất.
32 Chị Yến cưỡi ngang lưng Hình Chí Cương, ngón tay dùng lực ấn xẹp từng vết bầm khí trên bả vai gã, vì vận hết sức nên có thể nghe thấy cả tiếng xì xì sau khi xương thịt ma sát ép khí thải ra khỏi cơ thể.
33 Bàn tay Tất Tiểu Thanh gầy trơ xương xanh xao, cô ta biết mình lại sụt cân, bà chủ nhà ở tầng dưới có lòng tốt hầm gà mái và canh tẩm bổ cho, nhưng có vẻ chẳng tác dụng gì.
34 Chu Phương Hoa cứ cách ba ngày lại đưa đồ vào nhà giam cho Thi Thường Vân một lần. Dùng cùng một cái giỏ mây chữ nhật có nắp đậy, bỏ vào một chiếc khăn mặt, hai bao thuốc, hai bộ đồ lót sạch, một đôi tất len, một hộp lưỡi dao cạo râu, hai cây xúc xích hun khói, mười cái bánh trứng, cùng một lọ dưa muối một lon sữa đặc.
35 Dù là đám tang, nhưng Đường Huy vẫn lấy làm kinh ngạc trước bầu không khí nặng nề ở đây. Nếu phải dùng một từ để miêu tả thì “căng thẳng” có lẽ là đúng hơn “thương tiếc”.
36 Đám tang Thượng Quan Giác Nhi được tổ chức ở nhà tang lễ Bảo Hưng, vì thân phận đặc biệt của nàng mà từ giám đốc công ty điện ảnh cho đến nhân viên khâm liệm không ai dám qua loa đại khái, đặc biệt việc chọn lựa người khiêng quan tài cũng cạnh tranh rất khốc liệt.
37 “Rốt cuộc vết thương trên mặt trên người cậu từ đâu mà ra?”
“Thì đi ra chỗ miếu thành hoang đợi bánh bao gạch cua mới ra lò, kết quả chen lấn kinh quá, ngã lộn nhào, từ đầu đến chân đều bị người ta giẫm đạp nên mới thành ra thế này.
38 Mặt trời đầu đông vẫn tỏa nắng ấm áp, khiến người ta mơ màng buồn ngủ. Chu Phương Hoa vì mất nước trầm trọng, môi nẻ toác bật cả máu, giọt nước đầu tiên lưỡi liếm được cũng có vị mằn mặn.
39 Kỳ Vân ngâm mình trong nước, màng nhĩ lùng bùng mớ âm thanh chuyển động rất khẽ, cái gì đang chuyển động, đối với cô ta chẳng quan trọng, điều quan trọng là tư duy có thể tạm thời trôi nổi bồng bềnh.
40 Đỗ Xuân Hiểu trải bộ ẩn chính lên bàn, sau đó ngồi thần người nhìn dán vào mấy lá bài, điếu thuốc sắp cháy đến đốt ngón tay vẫn không hay biết.
Lá kẻ địch: Hoàng hậu.