41
Sở Hạ Lâm từ lần đầu gặp được Diệp Hỏa liền hy vọng có thể trở thành người đứng sóng vai cùng hắn.
Gần thêm chút nữa… lại cách người này gần thêm chút nữa… nếu như còn có thể giúp được hắn gì đó, vậy thì càng tốt,’
Từ ban đầu cố gắng cùng Diệp Hỏa thi đậu vào một trường cấp ba, đại học, về sau ba phen mấy bận cứu Diệp Hỏa từ trong cơn nguy khốn, liều chết bảo vệ hắn an toàn.
42
Máy bay của đám người Diệp Hỏa rốt cuộc hạ cánh.
Diệp Diễm ngẩng đầu nhìn bầu trời, khí trời Hawaii quả nhiên rất tốt, lúc trước anh quá mức bận rộn vẫn muốn đến xem rồi lại không có thời gian, hiện tại theo một ý nghĩa nào đó cũng tính là thỏa mãn tâm nguyện.
43 Thảo luận cũng không tiến hành bao lâu, người ngồi đây ở một góc độ nào đó cũng có thể xem như nhân tài kiệt xuất, một khi mục đích đã nhất trí, rất nhanh liền bàn bạc ra vài phương án khả thi.
44
Dù cho Diệp Hỏa đã chuẩn bị tâm lý từ trước, thởi điểm thật sự nhìn thấy Diệp Viêm cũng có chút ngỡ ngàng.
Ngụy Trừng ném cho hắn một bộ đồng phục của đội cảnh vệ bảo hắn thay, một bên nói sơ qua về chuyện của Diệp Viêm, một bên giống như bà mẹ già thu thập đồ dùng hàng ngày cùng thuốc uống của Diệp Viêm.
45
Diệp Hỏa thở hổn hển, mỗi một chỗ trên người bởi vì virus xâm lấn mà đau đến thấu tâm can.
Cánh tay của Diệp Cảnh Ưng siết đến Diệp Hỏa thở không nổi, gần như muốn hít thở không thông, thân thể hắn dần dần mềm nhũn, tay cũng vô lực rũ xuống…
“Tiểu Viêm? Tiểu Viêm?”
Diệp Cảnh Ưng cuống quít buông lỏng Diệp Hỏa nhưng vẫn ôm hắn trong ngực mình, ông ta vuốt ve khuôn mặt không còn chút máu của Diệp Hỏa, giật mình về tới thời điểm Diệp Viêm chết ngày đó, ông ôm Diệp Viêm ở trên đường khóc đến không biết làm sao.
46
Ba tháng sau · Russia
“Diệp Tứ Hỏa!”
Sở Hạ Lâm từ sân thượng đi đến phòng khách, lại từ phòng khách đến phòng ngủ, ngay cả bóng dáng cũng không thấy.