Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tặng Quân Rượu Độc, Tiễn Quân Ra Đi Q.3 - Chương 55: Chương 55

Chương trước: Q.3 - Chương 54: Chương 54



Y phục giống nhau, trang sức giống nhau.

Nếu không phải hai khuôn mặt hoàn toàn khác nhau.

Thì khi hai người này đứng đối diện nhau, có khả năng sẽ khiến người nhìn cảm giác soi gương lỗi.

Bây giờ, Mai Vũ và Đông Thần Thanh Vân mặt đối mặt, thì cho người khác loại cảm giác này.

Khẽ mỉm cười, Mai Vũ xách váy, nhẹ nhàng lung lay một chút.

"Thế nào? Có phải nhìn một thân này đẹp mắt nhất không? Quả nhiên, muốn giả trang thành ngươi, vẫn là màu vàng nhạt đẹp."

Đông Thần Thanh Vân nhìn nàng dưới ánh mặt trời, cũng mỉm cười: "Đúng vậy, nếu muốn giả trang thành Mai Vũ, vẫn là màu đỏ tốt nhất. Nhưng mà nếu giả trang giống đi nữa, Mai Vũ vẫn là Mai Vũ, Đông Thần Thanh Vân vẫn là Đông Thần Thanh Vân."

Mai Vũ than thở: "Đúng vậy, Quận chúa cao cao tại thượng và một sát thủ, sao có thể đánh đồng."

Tiến về phía trước, Đông Thần Thanh Vân mỉm cười: "Tặng cho ngươi món lễ vật."

"Hả? Xem ra ngươi là thật sự muốn ta chết sớm, lúc này lại tặng ta lễ vật." Mai Vũ liếc mắt, thực sự hoài nghi ý đồ của nàng.

Đông Thần Thanh Vân tiến lên một bước, nghiêm túc hỏi: "Mai Vũ, có thể nói lại câu nói kia một lần nữa không?"

Mai Vũ khẽ ngẩn ra, đáng lẽ không muốn nói.

Bây giờ quả là không chống đỡ được nước mắt của nàng.

Thiệt là, nữ nhân như vậy, sao có thể có đôi mắt trong suốt như thế.

"Vì bằng hữu rút đao tương trợ, vì huynh đệ không màng sống chết, vì thân nhân vượt lửa băng sông. Oanh oanh liệt liệt mới là cuộc sống." Mai Vũ nhìn nàng, nghiêm túc nói.

Lặp lại bao nhiêu lần, cũng sẽ không thay đổi.

Đông Thần Thanh Vân cười rạng rỡ, khuôn mặt như phù dung hơi hồng.

Mai Vũ hơi ngây người, trên đầu nàng...... Đừng là cái màu đỏ đó chứ. Đó không phải cây trâm mà nàng vẫn luôn mang sao?

Giơ tay, Đông Thần Thanh Vân giương một mảnh đồ trước mặt nàng.

Mai Vũ cau mày, vội vàng bịt mũi: "Ngươi làm cái gì!"

Mặc dù tận lực tránh, nhưng vẫn hít vào không ít. Mai Vũ bắt đầu hơi choáng váng hoa mắt. Chuông báo động trong lòng vang lên.

Hỏng bét, là thuốc mê!

Đông Thần Thanh Vân cầm lên cái khăn che mặt nhẹ nhàng che ở trên mặt, trước khi nàng té xỉu, nói câu cuối cùng: "Mai Vũ, ngươi nói những gì, ta đều nhớ đấy. Vì bằng hữu không màng sống chết, cuộc sống oanh oanh liệt liệt, ta muốn lần này, ít nhất cũng để ta có ý chí như vậy để buông thả thôi."

Mai Vũ muốn kéo nàng, muốn mắng nàng "Chớ làm chuyện điên rồ."

Nhưng mà, thật choáng váng.

Đông Thần Thanh Vân, ta không cần lòng tốt của ngươi! Ngươi cho ta trở lại!

Nàng xoay người đi, màu áo vàng sáng, hình như là một đôi cánh dài, một giây kế tiếp, sẽ mang nàng bay đi.

Đông Thần Thanh Vân, ngươi trở lại đi. Ngươi sẽ chết, trở lại đi!

Cho nên mới nói, ta ghét nhất nữ nhân này.....

Bởi vì rõ ràng nàng không đủ xấu, nhưng vẫn muốn mình giả trang thành bộ dạng kia. Thật là dối trá.

Nàng rõ ràng chính là ngu ngốc như thế, còn tưởng rằng mình rất thông minh. Nữ nhân ngu ngốc.

Màu sắc của linh hồn, nàng có linh hồn màu trắng thuần.

Mai Vũ..... Đến bây giờ vẫn biết vậy.

Mọi người đều nói, trên cõi đời này có một loại bươm bướm, màu sắc của cánh, là màu vàng trong suốt mỏng như cánh ve.

Bươm bướm rất ngốc nghếch, lúc nào cũng tìm kiếm biển cả, nhưng không biết, nó sanh ra ở nơi vừa cao vừa lạnh, cách biển rất xa rất xa.

Bươm bướm bay mãi, bay mãi, cuối cùng chết vì kiệt sức trên đường đi.

Phật Tổ thương hại loại bươm bướm này, cho nên cho loại bướm này chuyển thế ở kiếp thứ hai, biến thành người.

Nhưng Phật Tổ không biết, cho dù bươm bướm chuyển thế, cũng vẫn như cũ không đến được trong lòng đại dương.

Bởi vì, bọn họ giữ lại cố chấp, ngu ngốc, yếu ớt và kiên cường khi làm bươm bướm.

Trái tim của Mai Vũ, thời điểm ngã vào bóng tối, co rút đau đớn mạnh mẽ.

Đông Thần Thanh Vân, tại sao, ta phải ở sau lưng ngươi, thấy đôi cánh mỏng như cánh ve này.

Thời điểm gặp thoáng qua Hoa Tử Nguyệt, Đông Thần Thanh Vân nở nụ cười, ở sau cái khăn che mặt đối mặt hắn, nói:

Loading...

Xem tiếp: Q.3 - Chương 56: Chương 56

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

12 Chòm Sao Và Duyên Phận

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 32


Hắn Không Vui

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 44


Dạ Thiên Tử

Thể loại: Lịch Sử

Số chương: 150


Chất Tử Điện Hạ

Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Ngôn Tình

Số chương: 171


15P, 7H, 6SM Đích Cố Sự Đại Tập

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 28