Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tặng Quân Rượu Độc, Tiễn Quân Ra Đi Q.3 - Chương 43: Chương 43

Chương trước: Q.3 - Chương 42: Chương 42



Máu chảy ra, miệng vết thương rất đau.

Mai Vũ không nhịn được tự rủa thầm trong lòng, mình đúng là một người thích bị ngược đãi mà.

Đúng vậy, dựa theo số lần nàng bị thương mà tính, đúng là có thể trở thành một người thích bị ngược đãi hợp cách.

Mai Vũ lảo đảo vịn vào bức tường phía sau, đối mặt với An Thiếu Hàn.

Máu trên thanh kiếm của An Thiếu Hàn, rơi từng giọt xuống mặt đất phát ra âm thanh nho nhỏ. Nhưng truyền vào tai An Thiếu Hàn lại khuếch tán ra gấp mấy lần.

Mai Vũ ngã trên mặt đất, suy nghĩ có chút mơ hồ.

A, thở ra, là nóng, nhưng cơ thể lại lạnh.

Âm mưu của Đông Thần Thanh Vân, thật ra nàng đã biết được.

Hẳn là Đông Thần Hạo đã dạy nàng ấy mưu kế kia.

Một mưu kế làm nàng không thể lui bước.

Hôm nay nàng có tới hay không, kế hoạch Vô Hoan ám sát An Thiếu Hàn sẽ không thay đổi.

Nàng đến, vậy nàng sẽ rơi vào tuyệt cảnh. Nàng không đến, An Thiếu Hàn sẽ rơi vào tuyệt cảnh.

Bất kể như thế nào, kết cục, đều là Đông Thần Hạo thắng.

Tuy nàng không rõ tại sao Đông Thần Hạo phải làm như vậy, nhưng nàng không thể mặc kệ An Thiếu Hàn.

Còn Đông Thần Thanh Vân thì sao?

Tại sao phải giúp nàng ấy đây?

Bởi vì ít nhất nàng ấy thích hắn, sẽ không làm hại đến hắn.

Ngửa đầu, Mai Vũ thở một hơi, khí huyết dâng trào, Mai Vũ lập tức phun ra một ngụm máu.

Sớm biết rằng, Vô Hoan thật lòng với An Thiếu Hàn......

Cũng không phiền toái như vậy.

Thật hối hận quá.

Bóng dáng của người trước mặt dần trở nên mơ hồ.

Mai Vũ không biết, vận mệnh đang chờ đợi nàng phía trước.

Là tử vong, là đau khổ.

Vương Phủ này, vốn sắp trở thành nơi nàng táng thân, hay sẽ trở thành nhà giam của nàng một lần nữa.

An Thiếu Hàn, ngươi muốn như thế nào?

“Mai Vũ, những lời ngươi đã từng nói, ngươi còn nhớ chứ?” An Thiếu Hàn bước từng bước về phía trước, vô tình nói.

Ta nói, nếu nàng lại đến trêu chọc ta, ta sẽ không cho nàng đường lui.

Đây là nàng bức ta, Mai Vũ.

Mai Vũ trống rỗng nhìn về phía trước, trả lời theo bản năng: “Ừ......Ta nhớ rõ, bất kể An Thiếu Hàn làm gì, Mai Vũ đều chỉ có một câu: cam tâm tình nguyện.”

An Thiếu Hàn đi đến trước mặt nàng, ngồi xổm xuống, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn: “Như vậy, Mai Vũ, bây giờ ngươi là của ta, ta muốn ngươi làm bất cứ việc gì, ngươi cũng phải nghe theo lời ta đấy.”

Mai Vũ ngơ ngác nhìn hắn, cuối cùng không thể tỉnh táo nữa.

Trước khi mất đi ý thức, trong mắt Mai Vũ thu được.

Là nụ cười tà khí, nhưng lại mê hoặc đến không thể chống cự được.

Nguy hiểm, mê người.

Hắn....vừa có một khuôn mặt như vậy đấy.

Đừng nói là ta nói những điều kì quái, ta biết hắn nhìn có vẻ dịu dàng như vậy, nhưng kỳ thật lại cực kỳ tàn nhẫn.

Nhưng mà, ta vẫn không cưỡng lại nỗi sự mê hoặc. Nam nhân như ngươi, là loại đáng ghét nhất.

An Thiếu Hàn yên lặng nhìn Mai Vũ đã ngất xỉu, ngón tay co duỗi vài cái, cuối cùng cũng không có vươn ra.

Chỉ lớn tiếng kêu lên: “Hoa Vũ Đình, mang nàng đi trị thương đi.”

Cho dù là lúc giận dữ, hắn cũng không dùng đến năm phần công lực.

Có lẽ là, không nhẫn tâm đả thương nàng đi.

Hoa Vũ Đình đã sớm đứng ở ngoài cửa, nghe hắn nói xong, lách người vào.

An Thiếu Hàn nhìn Đông Thần Thanh Vân giả gục ở trên bàn, lại nói thêm một câu: “Thuận tiện kêu vài người đến, an táng nàng ấy thật tốt.”

Đi tới trước cửa, ánh mắt An Thiếu Hàn vô cảm liếc nhìn Đông Thần Thanh Vân, lạnh nhạt nói: “Trời đã tối rồi, mời Quận Chúa đi nghỉ ngơi đi.”

Đông Thần Thanh Vân run rẩy.

Lạnh lùng quá.

Ngay cả mỉm cười lễ phép như lúc trước cũng không có, thái độ của An Thiếu Hàn vô cùng lạnh nhạt.

Đông Thần Thanh Vân không nhịn được cắn môi, yên lặng xoay người lại, một mình rời đi.

Gió đêm thổi tới, thổi bay những nước mắt rơi xuống của Đông Thần Thanh Vân. Nhưng mà, nàng không có tư cách oán hận. Bởi vì kẻ đã đê tiện, vô sỉ hãm hại Mai Vũ là nàng.

Nàng không có tư cách được voi đòi tiên.

Soạn ra vở kịch Mai Vũ muốn giết Đông Thần Thanh Vân. Nói dối là dùng thế thân để dụ rắn ra khỏi hang. Sau đó, trở lại khi hiện trường giết người bại lộ.

Ngay cả chính bản thân Đông Thần Thanh Vân cũng cảm thấy, mưu kế này, thật là cao siêu.

Đông Thần Thanh Vân, thì ra ngươi cũng chỉ là một nữ nhân độc ác, tầm thường như thế.

Nở một nụ cười trào phúng, Đông Thần Thanh Vân ôm theo tất cả cảm xúc, tự nhốt mình trong phòng.

Hoa Vũ Đình nâng Mai Vũ dậy, bất giác cười khổ, lẩm bẩm: “Ngươi nha, nữ nhân này, tại sao mỗi lần gặp mặt, đều là bộ dạng sắp chết này chứ.”

Thật là, Vương Gia cũng thật là khó hiểu.

Tại sao lúc nào cũng rối rắm như vậy, đơn giản một chút không phải sẽ tốt hơn sao.

Lúc Hoa Tử Nguyệt tìm được Mục Vô Ca.

Hắn gục trên mặt đất, máu chảy đầy đất. Người không biết là còn sống hay đã chết.

Lúc ấy, Hoa Tử Nguyệt ngẩn người đứng yên

Loading...

Xem tiếp: Q.3 - Chương 44: Chương 44

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Kiếm Vương Triều

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 350


Thanh Mai Phải Chờ Trúc Mã

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 55



Có Chịu Lấy Anh không???

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 16


Sếp Ta Thực Ôn Nhu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11