Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tặng Quân Rượu Độc, Tiễn Quân Ra Đi Q.3 - Chương 27: Chương 27

Chương trước: Q.3 - Chương 26: Chương 26



Đúng như ba người họ suy đoán, mã tặc bắt đầu tấn công đám người Quận chúa Thanh Vân.

Chỉ khác là, tên mã tặc dẫn đầu đó muốn bắt Quận chúa Thanh Vân làm áp trại phu nhân*.

(*) áp trại phu nhân: vợ của chủ trại cướp

Nhưng đây cũng không khác bao nhiêu.

Khác hơn là, không phải ba người họ đi gọi mã tặc, mà là mã tặc chủ động tới gọi họ.

Cũng đúng, dáng vẻ họ nổi bật như vậy, nếu không phải ban đầu đám mã tặc tập trung vây quanh xe ngựa, ba người đã sớm bị phát hiện.

Thủ lĩnh mã tặc cũng có chút kiến thức.

Thấy ba người không hề hoảng loạn đi đến, cũng không dám manh động.

Chỉ dùng vẻ mặt lạnh lùng nói: “Thấy dáng vẻ bình thản ung dung của mấy vị, xem ra là bằng hữu trên giang hồ?”

Hoa Tử Nguyệt phất phất tay áo, không thèm liếc một cái, đáp: “Bằng hữu thì không phải, nhưng cũng là người trong giang hồ.”

Mai Vũ bĩu môi, kéo tay áo hắn “nhỏ giọng” nói: “Tử Nguyệt, sao ngươi lại nói chuyện như vậy? Lúc nói chuyện với người khác phải nhìn người ta mà nói chứ.”

Cái dáng thuyết giáo kia, trông có vẻ là một kẻ nghiêm chỉnh.

Hoa Tử Nguyệt cố tình tỏ vẻ kinh ngạc trợn mắt, khoa trương nói: “Ta vừa nói chuyện với người khác sao?”

Mục Vô Ca lập tức bật cười.

Thủ lĩnh mã tặc dấy lên lửa giận, vươn tay túm lấy Quận chúa Thanh Vân, cười lạnh: “Xem ra ba vị tới gây chuyện rồi. Vừa khéo, ta còn thiếu một hai phòng*, để cho vị cô nương này tới bù chỗ trống cũng được ha.”

(*) phòng: ý chỉ thê thiếp

Mai Vũ tức giận.

Sắc mặt Hoa Tử Nguyệt thay đổi.

Đáng chết!

Đáng chết, mi là cái thá gì.

Mai Vũ vừa định mở miệng mắng người, đã thấy một trận gió thổi qua. Hoa Tử Nguyệt đột nhiên biến mất.

Ánh sáng màu chanh (cam) chợt lóe lên, mặt thủ lĩnh mã tặc ăn hai cái tát nặng nề.

Hai bạt tay năm ngón hai bên má, buồn cười không thốt được nên lời. Mà Hoa Tử Nguyệt đã trở về vị trí cũ từ lúc nào.

Hoa Tử Nguyệt vỗ vỗ tay, hất một lọn tóc, lạnh nhạt nói: “Đây chỉ là cảnh cáo.”

Mai Vũ nâng mắt lén liếc qua Hoa Tử Nguyệt, lại cúi đầu.

Hơi đỏ mặt cười trộm.

Vừa rồi, cảm thấy Tử Nguyệt thật soái.

Được rồi, nàng thừa nhận, mình là một hoa si* vô nguyên tắc.

(*) hoa si: mê zai

Nhưng thật sự rất tuấn tú.

Cảm giác được người khác bảo vệ, ha ha, thật tuyệt.

Mục Vô Ca nhìn dáng vẻ vui sướng của nàng, bất đắc dĩ xoa tóc nàng.

Thật là một nha đầu ngu ngốc.

Thủ lĩnh mã tặc bẽ mặt, lần này vô cùng tức giận, hét lớn: “Giết hai người kia cho ta, bắt nữ nhân đó lại!”

Mục Vô Ca vừa nghe, cùng Hoa Tử Nguyệt bảo vệ Mai Vũ ở giữa, hai người cùng nhau đối phó đám mã tặc kia.

Mà Mai Vũ, lúc này đang --- bàn chuyện làm ăn.

“Ta nói này mỹ nữ, chúng ta bàn bạc một chút được không?” Trong chiến loạn và đám người chạy trốn khắp nơi, Mai Vũ gọi Quận chúa Thanh Vân.

Quận chúa Thanh Vân rất thông minh.

Nhìn đã biết ba người này rất lợi hại.

Khi đang gặp xui xẻo mà cần bàn bạc, chắc chắn là cần trao đổi điều kiện.

Quận chúa Thanh Vân mở miệng đã ra giá cao: “Mười vạn lượng hoàng kim.”

Nàng rất sáng suốt, lúc nay nguy hiểm khắp chốn, mình lại đang gặp địch, nếu cò kè mặc cả, ngộ nhỡ chọc giận mã tặc, xui xẻo vẫn là nàng. Cho nên nàng lập tức ra một cái giá cao.

Mai Vũ vui vẻ.

Ha, cái giá này, dù là Vũ Thần cũng phải làm ít lâu mới có.

Thật là một cái bánh lớn rơi từ trên trời xuống*, đập vào đầu Mai Vũ.

(*) bánh lớn: ý chỉ sự may mắn

Mai Vũ bình tĩnh, lớn tiếng đáp lại: “Được.”

Quay đầu lại, Mai Vũ nói với Mục Vô Ca và Hoa Tử Nguyệt: “Các huynh đệ, chúng ta có khách tới cửa. Làm sao cho xinh đẹp vào.”

“Tuân lệnh, lão đại.” Mục Vô Ca và Hoa Tử Nguyệt cũng phối hợp hô theo.

Nhưng… bọn họ thành huynh đệ từ lúc nào vậy… ==”

Mai Vũ xoay tiêu, phóng khoáng hất tóc, mỉm cười với thủ lĩnh mã tặc, cất cao giọng: “Tặng quân rượu độc, tiễn quân ra đi, Vân Chu xin chỉ giáo!”

“Không phải kết quả vẫn không thay đổi sao!” Hai người đang chiến đấu bỗng cứng ngắc, rồi đồng loạt ói mửa.

Mục Vô Ca phất tay giết chết một mã tặc rồi kêu to: “Đùa gì đó! Đây làm sao gọi là xuất đạo lần nữa được. Trời ạ, không phải giống như hài tử lúc chưa lớn thì gọi mẫu thân là nương thân, lớn rồi thì lại gọi là nương sao! Không phải cuối cùng đều gọi là nương à!”

Hoa Tử Nguyệt đạp bay một tên, điên cuồng gào thét với Mai Vũ: “Thế ngươi kêu làm gì? Cuối cùng ngươi vẫn là nữ nhân không ai thèm lấy, dù có thêm một tuổi, nhưng trước khi lên kiệu hoa* thì không phải vẫn là chưa xuất giá* sao! Hơn nữa, chẳng lẽ cả năm ngươi vẫn không thông minh lên tý nào ư.”

(*) lên kiệu hoa = xuất giá = gả

Ngoáy ngoáy tai, Mai Vũ quả quyết trừng lại, lớn tiếng tuyên bố: “Cô nương

Loading...

Xem tiếp: Q.3 - Chương 28: Chương 28

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Ma Pháp Sư Thiên Tài

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 33


Ngũ Đại Tài Phiệt

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50


Alpha Hắn Không Vui Vẻ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 4



Hạnh Phúc Ma Thuật

Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn

Số chương: 13