181
“Trong tình huống thật sự không cách nào phán đoán mục tiêu của kẻ địch, nguyên tắc của chúng ta là, dựa theo tình hình bất lợi nhất cho chúng ta mà chuẩn bị,” Lâm Tĩnh Hằng nhặt chiếc áo khoác trượt xuống, “Khi người chip của Quân Đoàn Tự Do muốn trà trộn vào Mân Côi Chi Tâm, nói bản năng của trí tuệ nhân tạo không có quyền hạn chính là muốn khuếch trương, nếu hắn không phải là bắn tiếng đe dọa, AI Woolf thật sự muốn tiến vào Thiên Hà Số 8, hắn sẽ thông qua phương thức gì?”
Lục Tất Hành ngồi bệt trên tấm thảm phòng ngủ, đặt quyển bút ký quý giá của Lâm Ger trên đầu gối, xem kỹ từng bức tranh, thuận miệng trả lời: “Trí tuệ nhân tạo siêu cấp có máy chủ, có thể sử dụng mạng, bao gồm mạng viễn trình vũ trụ, thông tin liên lạc xác định vị trí giữa các cơ giáp vân vân, có thể hắn sẽ thử lợi dụng mạng xâm nhập bất cứ hệ thống nào.
182 Hạch cơ giáp Long Uyên phút chốc ngẩng đầu lên, bút vẽ yên tĩnh và tranh vẽ người sắp thành hình trên màn hình điện tử biến mất, sau đó là các ký tự lộn xộn.
183 Trong mười mấy năm liên minh chiến loạn, Bạch Ngân Thập Vệ từng vô số lần đối mặt với người chip, Bạch Ngân Đệ Nhị Vệ, Đệ Ngũ Vệ, Đệ Thất Vệ, ngay cả một lá cờ cũng chẳng còn, không thể đợi được đến lúc Lâm Tĩnh Hằng vỗ vai mình nữa.
184 Khu cư trú trung ương mới bị các vị Thống soái quân trung ương chê cười quá mộc mạc của Ngân Hà Thành, lúc này đã kéo mạng phòng hộ, thỉnh thoảng có sóng năng lượng, phát ra lân quang đặc biệt, đội cảnh sát và robot an ninh bày trận sẵn sàng làm thành một vòng chờ đợi, ruồi bọ cũng không bay lọt.
185
Thiên Hà Số 2.
Alisa lính y tế tạm thời thoáng nhìn chiến hữu bên cạnh, nắm chặt mặt dây chuyền trên cổ.
Đó là món trang sức cô tiện tay mua khi làm quản lý ký túc xá ở Đại học Công Nghệ, không đáng giá, cũng không có ý nghĩa gì đặc biệt, nhưng thời điểm thế này, cô vẫn không nhịn được muốn nắm thứ gì đó trong tay, giống như vạn vật có linh, chúng đều có thể phù hộ cô vậy.
186 Lâm Tĩnh Hằng rảo bước ra khỏi văn phòng Tổng trưởng, vệ binh phía sau được huấn luyện nghiêm chỉnh ngăn một đám người không phận sự, trực tiếp lên một chiếc xe cơ giáp đi đến căn cứ cơ giáp gần trung tâm chỉ huy, tiến sĩ Harden ngồi xe lăn đã chờ hắn ở đó.
187
Thời gian trở lại vài ngày trước, ngay sau khi bí mật của Lục Tất Hành mới bùng nổ ở Thiên Hà Số 8 –
Lục Tất Hành thong thả bước đi bên cạnh chiếc bàn gỗ hồ đào, đám Lý Forlan, Turan, Bayer, Liễu Nguyên Trung viễn trình dự thính, mấy hình chiếu lập thể chia ra bốn góc thư phòng, quang ảnh giao thoa, thư phòng nho nhỏ có vẻ rất chật chội.
188 “Trong hạch cơ giáp trí tuệ nhân tạo của thập đại danh kiếm ghi lại rất nhiều trận điển hình thực thời, ở trên chiến trường có sức phán đoán tương đối, cho nên đến lúc đó ta cần Bạch Ngân Nhất, Lục, Cửu, Thập trước mắt ở nhà toàn thể vào vị trí.
189
Turan của Thiên Hà Số 8 kinh hồn táng đảm nhìn lối vào lỗ hổng thời gian truyền đến sóng năng lượng khác thường, kế đó lại bỗng nhiên im lặng, trở thành pháo xịt, ban đầu cô nàng hoài nghi mình hít thuốc thư giãn nhiều sinh ảo giác, liền sau đó mới ngộ ra, lỗ hổng thời gian đã bị đóng từ đầu kia!
Đóng quá kịp thời, thành công duy trì chiến cục lung lay sắp đổ bên này, hai trọng giáp siêu cấp chưa kịp ra kia không cần ra nữa.
190
Thiên Hà Số 1.
Tiền nhiệm địa đầu xà, quân thủ vệ biên cảnh Thiên Hà Số 1 cùng quân liên minh thống nhất đổi tiểu cơ giáp, chia quân làm mấy đường, xuất phát đến cơ trạm thông tin.
191
Kỷ nguyên Lịch Tân Tinh đã trải qua bảy ngày tăm tối nhất.
“Nghe nói sáng thế cũng mất bảy ngày, cho tới bây giờ, giờ chuẩn của Votaw vẫn lấy bảy ngày làm ‘một tuần’.
192
Thời gian như đã ngừng trôi.
Lục Tất Hành không phải chưa từng thấy máu bao giờ, trong lúc Thiên Hà Số 8 nội chiến, cậu vô số lần bị Turan vớt về từ dưới nòng pháo cực kỳ nguy hiểm, nhưng không một lần nào giống lần này – thời điểm cuối cùng không liều mạng nghĩ cách thoát thân, mà lại hơi thất thần.
193
“Nhưng mà… làm sao có thể?
Nếu máy chủ của Woolf không ở quân khu thứ chín, thì nó sẽ ở đâu?
Có nhiều máy chủ sao?
Không, lúc xây dựng mô hình đã tính đến tình huống nhiều máy chủ, kết quả thực nghiệm đã chứng minh rõ ràng, tựa hồ máy chủ quả thật chỉ có một.
194
Tích tắc nghe thấy âm thanh ấy, đôi mắt Lâm Tĩnh Hằng đảo nhẹ.
“Đã nhận được. ” Giọng hắn khàn khàn mà trầm thấp, “Rút. ”
Xích Tiêu hỏa lực hạng nặng mở đường, sắp sửa hủy diệt hết thảy như bẻ cành khô, Lâm Tĩnh Hằng dẫn theo vài tàu hộ vệ lác đác, lách mình vào điểm nhảy vũ trụ, quân tự vệ cả Thiên Hà Số 8 toàn tốc rút lui.
195 Thiên Hà Số 1, quân đoàn trí tuệ nhân tạo giương nanh múa vuốt nháy mắt mất đi khống chế, tập thể tắt lửa, như đàn kiến hoảng sợ, không mục đích trượt đến bốn phương tám hướng theo quán tính.
196
“Mau phối giúp em cái cà vạt,” Lục Tất Hành ở cách vách chân tay luống cuống mặc áo sơ mi, “Sắp muộn rồi!”
Lâm Tĩnh Hằng thuận miệng đáp một tiếng, vừa đi vào phòng gửi đồ vừa nói chuyện với Turan: “Vẫn chưa tìm được?”
“Tìm hết một lượt rồi mà không có,” Turan nói, “Ngài lúc ấy tàu chỉ huy bị bắn thủng lỗ chính bản thân cũng không chú ý, may mà khí thể bảo hộ đằng sau đông lại bịt lỗ hổng, hẳn là rơi ra ngoài vào lúc đó, nguy hiểm quá lão đại, ngài không nghe thấy cảnh báo à?”
“Lúc ấy cảnh báo trong cơ giáp kêu muốn điếc cả tai, ta nào chú ý được nhiều như vậy.
197
Cuộc công thẩm toàn dân này thành đề tài nóng khắp đầu đường cuối ngõ, thủ tục phức tạp, liên lụy rất rộng, mất ba ngày mới có kết quả –
Phán Lục Tất Hành làm Tổng trưởng mà tự ý triển khai nghiên cứu chip, dùng virus Cầu Vồng, thuộc về trái quy định.
198
“Ừm… sau đó thì sao?”
“Sau đó cậu lái chiếc xe phủ kín hoa tươi này, trực tiếp xuyên qua trường không gian, tới…”
“Nhưng hoa tươi làm sao có thể xuyên qua trường không gian?” Lục Tất Hành cắt ngang Turan, đưa ra vấn đề thực tế, “Thứ đó cắm trong lọ cũng phải chăm chút tỉ mỉ, chạm vào là giập, xuyên qua trường không gian dù bảo vệ tốt hơn cũng không thể.
199 Mũi ưng của người đàn ông căng khóe mắt ra rất to, để lộ đôi mắt hai màu quỷ dị, khoảng cách giữa mắt mày lão rất gần, môi mỏng, cho dù là chỗ ánh đèn mờ tối cũng có thể nhìn thấy khung xương rõ nét, bên trên chỉ bám một tầng da thịt mỏng, là sự anh tuấn có chút tàn nhẫn u ám.
200
“Tổng trưởng,” Turan hãy còn nghĩ chuyện này, hỏi: “Quà là gì?”
“Đúng rồi, quà,” Lục Tất Hành quay sang Trạm Lư, “Món quà đầu tiên tặng thư ký trưởng tiên sinh của tôi đi.