201
Buồn thì giải sầu, vui thì tận hứng, buồn vui lẫn lộn, khó nói thành lời, thế thì cũng chỉ đành không say không về.
Đến nửa sau buổi hôn lễ, Champagne Trạm Lư chuẩn bị vậy mà không đủ, đành lôi tạm rượu Lâm Tĩnh Hằng cất ra chữa cháy, rượu để dành đương nhiên loại gì cũng có, vì thế mọi người chỉ có thể uống lẫn lộn các loại rượu, dẫn đến hiệu quả gấp đôi.
202 Ông cụ thư ký trưởng của Lục Tất Hành sắp sửa về hưu, cô con gái làm việc ở biên cảnh liền đưa cháu ngoại về sao Khải Minh, một mặt là để tiện giáo dục bé, một mặt cũng là sợ ông sau khi về hưu cuộc sống buồn tẻ, cho ông làm bạn.
203
Mười tám năm sau.
“Cơ số 4 nhảy khẩn cấp!”
“Nguồn năng lượng không đủ! Tôi bị tập trung…”
Chữ “trung” mới ra miệng đã bị cắt ngang, điểm sáng tượng trưng cho đồng đội cuối cùng trong kênh truyền tin tối đi, cơ giáp lập tức rít lên chói tai –
Báo động đạn đạo tập trung!
Báo động sóng hạt năng lượng cao!
Báo động đỏ nguồn năng lượng cơ giáp – nguồn năng lượng dự phòng đã bị bắn rơi.