21 Chap 21: Trên đường về nhà… -Nãy anh quên nói em hôm nay là ngày giỗ mẹ anh!- Ken -Uhm! Không biết tụi mình cúp học vậy, cái Uyên ở trên lớp học chắc buồn lắm! -Haha khỏi lo, chắc nhóc Hưng cũng chạy qua ngồi học với “tình iu” thôi! Còn nữa, nói cúp học vậy thôi chứ ta nghỉ có phép đàng hoàng mừ!- *xoa đầu* -Uhm!- *khoái* Vừa về nhà Hưng nhào ra chặn đầu xe -Chị Nhi biết chuyện gì chưa? -Chuyện gì?- Nó ngơ ngác -Hôm nay ở trường, nhỏ My làm anh Nguyên “quê” giữa hàng ngàn con mắt! -Em nói rõ hơn được không?- Ken -Nè! Mày lấy chị tao chưa mà em với chả anh!- Hưng trừng mắt nhe răng Linh từ đâu đi ra -Nhỏ đó đứng giữa sân trường nói chia tay với anh Nguyên cực phũ phàng! Nguyên văn nè: + Nguyên: Sao sáng nay em không đợi anh qua đón? + My: C.
22 Chap 22: -Hình như mình nghe tiếng Nhi!- Ken -Ken! Có bạn nữ nói thấy 1 nhóm hs nữ đưa Nhi đi!- Hưng chạy tới thở hồng hộc -Bọn đó dám…đụng đến bạn của Tú Uyên này!!? Tiếng bẻ tay -Bình tĩnh! Tìm ra được rồi hãy tính! – Ken lấy đt ra- Alô phiền hiệu trưởng cho tôi danh sách các hs nữ vắng mặt từ tiết 4! Cám ơn.
23 Chap 23: Nó từ từ mở mắt ra, xung quanh nó là 1 đám người chen chúc bâu lại. Linh, Ken, Hưng, Nguyên, Uyên và cả ông nội của nó nữa. Ai ai cũng lo lắng cho nó -Ưm!- Nó khẽ rên vì đau đầu -Cháu tỉnh rồi! May quá!- Ông nội -Mày làm tao lo lắm! Hix!- Uyên siết nhẹ tay nó -Chị có bị đau nữa không? Bọn nó dám làm chị trầy da tróc vảy như vậy!- Hưng -Đáng lẽ lúc đó anh phải đưa em về lớp rồi! Anh xin lỗi!- Linh -Mọi người! Mình không sao! Đừng cảm thấy có lỗi, do mình bất cẩn thôi! -Cháu của tôi! Ông sẽ không tha cho mấy đứa đó! Cho đi cải tạo lại mới được! -…!- Ken đứng dậy bỏ ra ngoài -Ken! -Để anh đuổi theo nó!- Nguyên -Anh ấy sao vậy?- Nó -Nãy giờ nó ngồi nhìn chị mà cứ như người mất hồn í!- Hưng -Chắc cậu ấy lo lắm! Lần đầu tao thấy cậu ấy đáng sợ như vậy, cậu ấy gần như phát điên lên, trông thật là “đen tối”!- Uyên nhún vai -Hưng! Đi gọi Ken giùm chị đi! Và ông…m.
24 Chap 24: Sáng đó, cả đám dậy và lên xe kéo nhau ra biển ( cách tp khoảng 170km). Biển xanh cát trắng cực đẹp, nhiều thiếu nữ mang đồ tắm nóng bỏng, Hưng vừa “liếc” 1 cái đã bị Uyên lôi đi xềnh xệch rồi.
25 Chap 25: Sau đó, về nhà thì các “bô lão” tổ chức lễ đính hôn cho 4 đứa. Lần đầu nó gặp ba của Ken, 1 người đàn ông trung niên mà rất phong độ. Bác ấy tỏ ra rất quí nó và rất hiền, nó cũng cảm thấy vui lây.
26 Chap 26: Tối đó, 10h bé Nhung mới về nhà nó. - Em đi đâu về khuya vậy bé?- Nó hỏi - Em đi đâu mặc em!- Nhung bỏ vào phòng "Sao nó hỗn quá vậy ka`?" Nó cảm thấy con bé có gì đó hơi kì kì, có vẻ gì đó kiêu kì như những cô tiểu thư nhà giàu.
27 Chap 27: - Sao hôm nay lại hứng đua xe vậy?- Linh hỏi - Lâu ngày làm 1 trận cho vui cũng được!- Nguyên - Suỵt! Thằng Ken đang bực mình lắm! Chị em mới cãi nhau với nó, đòi c.
28 Chap 28: -Nhi! Nhi! Mày sao vậy?- Uyên lay lay nó -Tao đang ở đâu?- Nó -Mày đang ở bệnh viện! Mày hôn mê 1 tuần rồi! Tao lo lắm!- Uyên ôm nó vào lòng -Chị thấy ổn chưa?- Hưng hỏi -Em vì quá sốc nên ngất đi!- Nguyên -May quá! Chỉ là giấc mơ!- Nó thở phào- Ken đâu m.
29 Chap 29: Nó cứ ngồi đó tới tận chiều, nghĩ thông suốt rồi. Đứng dậy, hít 1 hơi -Em sẽ sống tốt! Sống luôn cả phần của anh nữa! Vì vậy, anh hãy yên nghỉ đi nhé! Từ bây giờ, em sẽ sống dưới danh nghĩa là vợ của Trần Nhất Quân! Tạm biệt anh, mai em sẽ ra nữa! Nó quay đi vào nhà, nó phải chuẩn bị tâm lý để trở về với thực tế, sống trong 1 thế giới không có anh! -Chị Nhi…!- Hưng nhìn nó e ngại -Chị ổn em à! Chị thông suốt rồi! Chị sẽ sống thật tốt để bù cho Ken! Chắc chị tin anh ấy sẽ vui lắm!- Nó cười toe, nụ cười sau mấy tuần mệt mỏi -Uhm! - Hưng thầm nghĩ 2 năm sau… Tháng 6,… -Chúc mừng tốt nghiệp! -Thanks mẹ! Thanks ông! Thanks cô Lam!- Cầm tấm bằng tốt nghiệp loại ưu trong tay, nó cực kì tự hào và vui khi mẹ và ông đã đến thăm nó.
30 Ngoại truyện: 4 năm sau… -Con về rồi mẹ ơi!- Nó -Mừng chủ tịch đã về!- Đám người giúp việc đồng thanh -Đừng kêu cháu là chủ tịch như thế! Nghe hơi già ^^! -Vâng thưa tiểu thư! -Mệt không con? -Dạ không ạ! Ông đâu rồi mẹ? -Đi đánh cờ với ông nội chồng của con rồi! Dạo này ông “nhàn” lắm! Lại đây ngồi với mẹ nào -Vâng! -Mẹ không tin được rằng có ngày con gái bé bỏng của mẹ lại điều hành được cả 1 tập đoàn lớn như thế này! -Hì hì, cũng nhờ có m.