481 Thân thể ta dưới một đòn của Mộ Dung Sơ Tình không thể đứng vững nổi, lùi về phía sau bảy tám bước mới dừng lại được, cổ họng nóng lên, phun ra một ngụm máu tươi.
482 “Biện pháp gì?”“Nhân lúc hắn chưa ép Đoạn Tình Thất Tuyệt Châm ra ngoài, chúng ta lao ra ngoài chạy trốn. ”Những lời này lọt vào tai Cốc Tiêm Tiêm không khác gì mò trăng dưới nước, nàng nhẹ giọng nói: “Nếu như huynh không bị thương có thể còn có cơ hội, nhưng là bây giờ…”Ta mỉm cười nói:“Ta có một biện pháp chữa thương, có thể khôi phục trong thời gian ngắn.
483 Ta mỉm cười nói:“Thân thể ta từ trước đến nay cường tráng, hơn nữa tu luyện thải âm bổ dương thần công, thương thế cỏn con như thế này chỉ là trò trẻ con mà thôi.
484 Liễu Yến Nương dùng khăn lụa lau giọt nước mắt, thấp giọng nói:“Mẫu thân của Tiêm Tiêm đã vì Hạ Hầu Nộ Thái bỏ ra tất cả, thế nhưng Hạ Hầu Nộ Thái ngại nàng xuất thân phong trần không cho nàng một danh phận gì, cho tới khi có Tiêm Tiêm, Hạ Hầu Nộ Thái cũng chẳng có thay đổi gì.
485 Côc Tiêm Tiêm ngừng gảy đàn, oán trách nói:“Huynh thế này, muội làm sao đàn tiếp được. ”Ta dùng vuốt ve thân hình của nàng, thấp giọng nói:“Ta nghe tới mức mê ly, nhịn không được muốn có chút gì đó.
486 “Chiến tranh vĩnh viễn là chuyện của là nam nhân, nó không có quan hệ gì với nàng. ”“Nhưng mà…”Cốc Tiêm Tiêm còn muốn nói gì thêm. Lúc này phía sau chúng ta đột nhiên truyền đến một tiếng cười to:“Thái tử điện hạ hôm nay thế nào có thú nhàn nhã đi chơi như vậy, ở chỗ này cùng hai vị cô nương xem mặt trời lặn sao?” - Là Cao Quang Viễn trên đường tìm qua đây.
487 “Tối hôm qua Cốc cô nương đêm khuya đến Tiên Vũ lâu, A Đông đảm nhận trách nhiệm bảo vệ dọc đường. ”Ta vỗ vỗ đầu, tối hôm qua uống không ít rượu, Cốc Tiêm Tiêm quả thực là nửa đêm đã từng đi ra ngoài, còn là ta bảo A Đông tiễn nàng đến Tiên Vũ lâu nữa mà.
488 Ngay khi ta đang quan sát Hạ Hầu Nộ Thái thì hắn cùng đang quan sát ta. Cự ly giữa hai người chúng ta không ngừng sát lại, sau cùng gặp nhau ở giữa cây cầu.
489 Giải tán một đội ngũ tám vạn người trong một thời gian ngắn không phải là một việc dễ dàng gì, trải qua sự bàn bạc với ta, tám vạn binh sĩ này, người nào nguyện ý tiếp tục ở lại trong quân sẽ ở được bố trí ở lại doanh trại gần sông Đà Lạc do Tiêu Trấn Kỳ thống lĩnh, đợi sau khi mọi người tụ hợp lại sẽ bắt đầu phân chia đội ngũ lại một lần nữa.
490 “Mỹ nữ xinh đẹp như thế này dâng tận miệng, nếu ta còn không đến hưởng dụng, ta chẳng phải là một tên đại ngốc hay sao?”Tiêm Tiêm quyến rũ liếc mắt nhìn ta một cái.
491 “Đối với Yên Vương, ta là một tên nghịch thần, đối với Hàn Vương, ta là một thần tử bị vứt bỏ. . . tâm nguyện lớn nhất của ta đã hoàn thành. . . trên đời này không còn việc gì để ta lưu luyến nữa.
492 “Đây chính là việc rút dây động rừng, Tả Trục Lưu tính toán đúng là rất cao minh. ”Ung vương than thở:“Chỉ tiếc là bệ hạ lại rất tin tưởng Tả Trục Lưu, từ lúc ngài bị bệnh tới nay, lời nói của hắn càng ngày càng có giá trị.
493 Hành trình cụ thế của ta vẫn chưa tiết lộ trước cho bất kì ai. Dựa theo sự dặn dò của ta, Đường Muội và Ung vương đến Yên đô rồi lập tức lên đường trở về.
494 “Hôm nay đã quá muộn, không nên quấy rầy bọn họ nghỉ ngơi. Ngày mai ta lại tới thăm bọn họ. ”Trừ Tiêu Tín, ta không dẫn ai khác đi theo. Hai người chúng ta thông qua địa đạo của nông trang đi đến vào trong thành Khang Đô.
495 “Cũng không phải ta đế ý việc này, mà là thấy bệ hạ sủng ái bọn tiểu nhân nịnh hót, trong lòng cảm thấy khó chịu mà thôi. ”Ta cười nói:“Có thể phụ hoàng có tính toán của người, Tả Trục Lưu muốn lấy thúng úp voi, sợ rằng hắn cũng không có năng lực này.
496 “Cuối cung ngài đã trở về!”Không nghĩ tói ta đã dịch dung mà lần đầu tiên gặp hắn đã bị nhận ra, trong lòng ta khâm phục, gật đầu thấp giọng nói:“Viên tiên sinh mắt sáng như đuốc, ta không thể không bội phục ngài.
497 “Các ngươi dẫn Viên tiên sinh ra ngoài nghỉ ngơi đi, trẫm muốn trò chuyên vài câu cùng với vị cao nhân này. ”Ta từ trong ánh mắt của Hâm Đức Hoàng mơ hồ cảm giác được điều gì, ông ta sẽ không hồ đồ đến mức cùng một người xa lạ ở cùng một phòng đấy chứ, xem ra ông ta đã từ các dấu hiệu mà đoán được thân phận của ta rồi.
498 Ta ôm bụng cười khổ nói: “Người có ba cái vội, xem ra phải làm phiền tiên sinh chờ ta một lát rồi. ”Viên Thiên Trì mỉm cười gật đầu. Ta vội vàng lắc mình nhảy vào rừng trúc ở đường mòn phía bên phải, đối với địa hình của hoàng cung ta khá quen thuộc.
499 Ta đau khổ bóp nhéo mi tâm, với ta mà nói hiện tại chỉ có một lựa chọn. Ô cửa sổ đột nhiên bị gió thổi tung, một trận gió lạnh lùa vào bên trong, hai ngọn nến đang cháy bỗng nhiên bị thổi tắt, cả gian phòng rơi vào một mảnh tối tăm.
500 “Nếu như hắn đối với con bất nhân thì con cùng không cần phải tận hiếu với hắn làm gì, vì tương lai của đại Khang cũng buộc lòng phải làm như vậy, con thử nói ra suy nghĩ của mình cho ta nghe thử!”Ta cứ dựa theo thực tế nói: “Trên tay con chi có hai nghìn võ sĩ.