21 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Pic này quên xóa, sorry:(((
.
22
“Ba cháu… Người tốt sẽ được báo đáp. ” Nhắc tới Lăng Chí Quần, giọng nói của Mạc Thanh hơi nghẹn ngào.
Tín nhiệm của Lăng Mặc làm Lương Như cảm thấy cô phải càng có trách nhiệm đến cùng với y.
23
“Tao… Tao lấy tiền của mày hồi nào? Mày nói xạo!”
“Tớ không có! Trên tờ tiền còn ghi tên của tớ kia kìa! Cậu lấy tiền tớ, chắc chắn nó ở trong túi cậu!”
“Tao không có! Tao vốn đâu có lấy tiền của mày đâu!” Lý Viễn Hàng tức giận muốn tiến tới đánh Khúc Quân thì bị thầy thể dục giữ lại.
24
“Chú cứ giữ lại phòng đọc sách đi ạ. Nếu như cháu và Tiểu Bắc tách ra thì cậu ấy cứ chạy tới hỏi cháu bài này làm sao bài kia làm sao thì chẳng phải rất bất tiện sao ạ?”
“Tiểu Mặc, cháu đừng khách sáo với chú dì nữa! Tướng ngủ của Tiểu Bắc không đàng hoàng, sợ nó làm cháu không ngủ được.
25 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay cả tư thế hôn thế nào, đầu lưỡi cả hai quấn quýt ra sao đều được miêu tả rất tỉ mỉ tinh tế, tựa như làm người đọc lạc vào một cảnh giới kỳ ảo khác.
26
Giọng nói của Lăng Mặc vốn lạnh như băng, nhưng vẫn không thể làm dịu đi nhiệt độ trong lòng Khúc Quân, ngược lại càng giống như đổ dầu vào lửa.
“Cậu là trứng thì có!”
“Vậy cậu ấp cho tớ.
27 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cậu đã quá tự phụ rồi, cứ cho là mình gầy xuống là có thể trở nên linh hoạt nhạy bén, nhưng Lăng Mặc phối hợp đầu óc và cơ thể còn nhịp nhàng hơn cả cậu nữa…
“Chơi vui không?” Lăng Mặc ngoẹo đầu hỏi.
28 Khúc Quân sờ sờ sau gáy, vui vẻ nói “Bọn họ muốn lừa cậu ký hợp đồng vay thế chấp, chứng minh bọn họ đã sắp cạn kiệt lương thực, không duy trì được mấy ngày nữa! Ba của Lý Viễn Hàng dù sao cũng là người dưng! Nhưng mà… Trần Lỵ lại là dì ruột của cậu, bà ấy làm như vậy, cậu chắc chắn rất thất vọng.
29
Vì vậy trong nửa tiếng, Khúc Quân núp suốt ở trong chăn, cậu rất sợ cô y tá đi vào nhìn thấy cậu trần truồng sẽ bị dọa lên cơn đau tim.
Có lẽ là cả người ra mồ hôi và uống thuốc nên Khúc Quân cảm thấy khoan khoái rất nhiều, thậm chí có chút đói bụng.
30 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khúc Quân lại tiếp tục vượt qua 15 mét đuổi kịp vị trí thứ hai, ánh mắt của đám bạn cùng lớp sắp lọt ra ngoài.
31
“Làm gì có ai như cậu chứ…”
“Lúc khâu vết thương không thấy cậu kêu la gì cả. ” Lăng Mặc lành lạnh nói.
“Nào có…” Khúc Quân nhìn dấu răng của Lăng Mặc hồi lâu rồi tự an ủi nói “Ừ, nếu sau này mẹ có nói tớ vô lương tâm thì tớ nói lương tâm của mình bị cậu ăn mất rồi!”
Sáng sớm hôm sau, Lăng Mặc đạp xe đạp chở Khúc Quân đi học.
32 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lương Như bận rộn sắp xếp hành lý cho Lăng Mặc, bởi vì Lăng Mặc phải đi đến thủ đô thăm sở trưởng Cố, nghe nói ông ấy sắp qua đời.
33 Trái tim của Khúc Quân đập bình bịch điên cuồng, tựa như trở lại vào cái ngày hai người họ chia tay nhau ở trạm xe lửa, đối phương cúi đầu nói với cậu “Tớ muốn mãi mãi ở bên cạnh cậu.
34 Khúc Quân không nghĩ tới cậu bị nêu tên đầu tiên, bất quá cậu da mặt dày mà, dù có làm sai thì cũng đâu mất miếng da miếng thịt nào, cậu lên bục giảng cầm phấn viết ‘During his stay in Beijing, he lived with his parents’.
35 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thịnh Dĩnh Hi tỉ mỉ giảng giải nửa ngày, nhưng Khúc Quân vẫn cứ đực mặt ra.
36
Khúc Quân ngốc ngốc đứng bên cạnh, nhìn Lăng Mặc lấy tiền ra mua đồ ăn vặt, sau đó dúi hộp khoai tây chiên và hộp bánh sô cô la vào ngực cậu.
“Ăn nhiều, bị ung thư.
37 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“A…”
Khúc Quân chống một tay xuống đáy hồ, ngẩng đầu lên liền mặt đối mặt với Lăng Mặc, cánh tay của đối phương vòng qua eo của cậu, lúc ngón tay của y vịn chắc vào hông cậu, Khúc Quân lập tức khẩn trương.
38
Bởi vì dựa sát vào nhau quá, hơi thở của Lăng Mặc phả thẳng vào lỗ tai cậu, thật nhột, hơn nữa… Nóng quá.
Lúc xe buýt chuẩn bị tấp vào trạm tiếp theo thì làm một cú phanh xe dài, Khúc Quân liền ngã người sang một bên, mặc dù cậu hoàn toàn có thể khống chế được quán tính, nhưng bàn tay đặt bên hông cậu đã giữ chặt lấy và đỡ cậu đứng ngay lại.
39
Vừa hết tiết, Khúc Quân liền muốn xách đít chạy trốn, ai biết còn chưa đứng lên thì đã bị người nhấn ngồi xuống trở lại.
Mịa! Là tên nào có sức lực trâu bò thế hả!
Khúc Quân vừa quay đầu lại thì thấy đó là Lăng Mặc, khí thế nhất thời héo queo.
40
Bọn họ đều rất kinh ngạc, cho dù Tam Trung là nơi sản xuất ra tài năng, nhưng vận động cũng không có quá khủng như vậy a!
“Tôi còn tưởng em muốn thi vào trường thể dục thể thao chứ! Dù sao kỹ năng bơi lội của em rất là chuyên nghiệp! Đã qua khóa đào tạo đặc biệt nào sao?”
“Em tự học qua video.