61 Từ trong túi xách, Trì Tiểu Úc lấy ra dây buộc tóc, ngẩng cao đầu, cô vén hết mái tóc mượt mà của mình lên, rồi dùng thêm mấy cái ghim cố định thành một cái đuôi ngựa cao chót vót trên đỉnh đầu, lộ ra vầng trán tinh tế, mi mục như vẽ.
62
63
Mãi cho đến khi về đến nhà, Trì Tiểu Úc mới mơ hồ cảm thấy tâm tình của Giản Diệc Tu khác với ngày thường.
"Cái kia. . . " Trì Tiểu Úc mới vừa muốn nói chuyện thì đã nhìn thấy Giản Diệc
Tu đang trực tiếp đi về hướng thư phòng, lời đang định nói nơi khóe
miệng cô liền tiêu tan.
64
65 Người nào chả biết rằng Tần gia có một vị thiếu gia sủng ái em gái đến tận xương, vì vậy lúc nào anh ta cũng giám sát nhất cử nhất động của Tần Linh Huyên chính vì chịu không được người anh trai dính người này, nên Tần Linh Huyên mới rời Tần gia, chuyển ra ngoài sống.
66 "Tôi biết rồi. " Trì Tiểu Úc cảm thấy không sao cả, để lời cô nói ở trong lòng, suy nghĩ một chút, cô cũng đã nhận chức vụ này được mấy ngày rồi, cũng nên làm quen cấp dưới một chút, nếu gặp nhau mà không ai nhận ra ai, rất dễ gây ra những tranh chấp không nên có.
67
68
Trì Tiểu Úc vừa dứt lời, không khí trong phòng trong nháy mắt trở nên khẩn trương, thiếu chút nữa thuốc súng có thể phát hỏa.
Trì Tiểu Úc nở một nụ cười nhợt nhạt, hoàn toàn bỏ qua cái khuôn mặt đã đen đến cực điểm của Tần Lương, xoay người đối mặt với Thẩm Hải Quyền, nói: "Chuyện này không liên quan gì tới tôi cả, ai làm thì người đó chịu
trách nhiệm, đừng có chuyện gì vậy cũng kéo tôi vào, tôi bề bộn nhiều
việc, không có chuyện gì quân trọng vậy xin phép đi trước.
69
70 Trì Tiểu Úc uống tách cà phê Trầm Mạt pha cho cô, lạnh lùng đưa mắt nhìn Tần Lương, anh ta đang lười biếng ngồi trên ghế sofa, chằm chằm nhìn cô, cái nhìn kia thật sự rất sắc bén, nhưng cái ánh mắt đấy cũng không làm Trì Tiểu Úc khó chịu, cô vẫn tiêu sái làm việc của mình.
71
72 "Người trong lòng sao?" Trì Tiểu Úc thu nụ cười nơi khóe miệng lại, nghiêng đầu, mắt cong cong nhìn Tần Lương nói: "Anh đừng có nói người anh nói là anh đó nha.
73 Giản Diệc Tu màu sắc con ngươi tỉnh táo, ngón tay chỉ một chút cái bàn, lại thông qua rồi mới vừa rồi điện thoại, vừa tiếp xúc với thông, nhân tiện đi thẳng vào vấn đề, "Ngươi hôm nay đi Cẩm Tú.
74 "À, vậy người con gái trong lời nói của anh ta là ai?" Tần Linh Huyên bình tĩnh hỏi.
Trì Tiểu Úc lắc đầu.
"Vậy tên cô ta là gì?"
Vẫn lắc đầu.
"Thế cô ta cao một mét bao nhiêu, còn nặng bao nhiêu, à, còn thuộc nhóm máu nào?"
".
75
"À, vậy người con gái trong lời nói của anh ta là ai?" Tần Linh Huyên bình tĩnh hỏi.
Trì Tiểu Úc lắc đầu.
"Vậy tên cô ta là gì?"
Vẫn lắc đầu.
76
77
"Ầm ĩ quá đi!" Trì Tiểu Úc hoàn toàn không khơi dậy nổi hứng thú, chỉ muốn
chờ Giản Diệc Tu tới, cô nên nổi giận kiểu nào cho thật tự nhiên một
chút, nhất định không thể bị vẻ mặt lạnh như băng của anh dọa sợ mới
được.
78
79
Yên tĩnh.
Trì
Tiểu Úc cũng không có dục vọng đi vệ sinh nữa rồi, không biết hai người
bọn họ là ai mà lại có sở thích đặc biệt trực tiếp vận động mạnh ở nhà
cầu?
Tần Linh Huyên đứng ở cửa, tựa lên trên tường, nhàm chán
chơi điện thoại di động, vừa nhìn Trì Tiểu Úc đi ra ngoài, giật mình:
"Nhanh như vậy sao?"
"Ai cần ngươi lo!" Trì Tiểu Úc không để ý
nhiều Tần Linh Huyên, từ trong tay cô cầm lại điện thoại di động của
mình, nhìn một chút, không có cuộc điện thoại nhỡ nào, chân mày khẽ nhăn lại: "Giản Diệc Tu lúc nào mới tới đây?"
Tần Linh Huyên buông
tay, trong lòng có chút chột dạ, chẳng lẽ cô nên rời chỗ này sớm một
chút? Dựa theo tính cách quái đản của Giản Diệc Tu hẳn là sẽ giết cô.
80
Lam Tiểu Băng một
ngụm ngân nga, hàm răng trắng bóng cắn thật chặt bờ môi đỏ mọng, nước
mắt theo khóe mắt rơi xuống, hoa lê đẫm mưa.
"Buông tôi ra.