101 “Nếu ngài đã nói như vậy…. Vậy liền theo ngài. ” Màu lam nhạt trong mắt nam tử lóe lên ánh dịu dàng, duỗi tay phải cầm sợi tóc bị gió nhẹ thổi tới trước mặt Dạ Nhiễm, ngón tay thon dài chỉnh lại, dưới khăn che mặt, môi mỏng nở một nụ cười khổ, đưa long bào màu đỏ cho Dạ Nhiễm.
102 “Cứ quyết định vậy đi, ba ngày sau ta muốn nhìn thấy kết quả hoàn hảo của Dạ thị gia tộc. ” Dạ Huyền Diệp giương mắt nhìn tất cả mọi người, một đôi mắt sáng không giận tự uy.
103 Màn đêm buông xuống, ánh trăng lặng yên xuất hiện trên bầu trời Thương Minh đại lục, lúc này, tại công hội đan dược ở Á Lâm Thành, âm thanh vô cùng huyên náo.
104 Ba thể loại không chữa trị. Ba câu nói vừa dứt, trong nháy mắt mọi người ở đây đều hiện lên vẻ phức tạp, rồi lại cảm thấy rất bình thường, làm gì có ai mà chữa bệnh cho kẻ địch? Không cho ngươi thêm một kích mất mạng luôn là may lắm rồi.
105 Khúc Thừa Trạch nghe đội trưởng nhà mình nói thế, chớp chớp đôi mắt tròn biểu thị mình đã hiểu rõ. Tập Diệt Nguyệt nhịn không được trong lòng phỉ nhổ, đội trưởng nhà nàng cái gì cũng tốt, chỉ có phương diện nấu cơm giặt giũ lại quá ba chấm!Dạ Nhiễm phảng phất cảm nhận được Tập Diệt Nguyệt đang phỉ nhổ, cười tủm tỉm nhìn, thoáng nhướng mày, mắt đen bắn ý, Diệt Nguyệt, có ý kiến gì không?Tập Diệt Nguyệt lập tức ngẩng đầu nhìn trời, nàng cái gì cũng không thấy, cái gì cũng không nghe.
106 Nghe được Ngân Vũ nói vậy,Dạ Nhiễm nhướng đuôi mày, chạy đến dưới đại thụ, khoanh chân ngồi, vận khởi nội lực mở ra thần thức, thử cùng mảnh đất Ngân Vũ chỉ câu thông.
107 Đã không có bất kỳ cơ hội nào để có thể tránh né, Dạ Nhiễm đành trơ mắt ếch nhìn một chùm hào quang màu đỏ bắn vào mi tâm của mình. Hủy ở một nơi bí mật gần đó bỗng nhiên mở mắt.
108 Đột phá. Ngay cả mấy người Khúc Thừa Trạch cũng thật không ngờ mình lại liên tiếp đột phá nhanh như vậy, nhưng sự thật đã ở ngay trước mặt, tin hay không đã không phải do bọn họ quyết định nữa.
109 Dạ Nhiễm nhướng đôi mắt đen nhìn Quân Mặc Hoàng, đối với câu nói đột ngột của Quân Mặc Hoàng, thoáng 囧, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, Dạ Nhiễm nhướn mày nhìn vào đôi mắt đen u ám của Mặc Hoàng, hơi nhíu mắt, lười biếng mà hấp dẫn: “Mặc Hoàng, chàng vẫn chưa “tấn công” bổn cô nương được đâu.
110 Dạ Nhiễm nghe thấy giọng nói hung hăng càn quấy kia liền nhíu mày nhìn lại, chỉ thấy một thiếu nữ mặc váy dài màu xanh đậm đang nhướn mày lãnh ngạo nhìn nàng.
111 Dạ Nhiễm đứng hình nhìn cahr tượng ấy, không biết nên phản ứng như thế nào, trong thâm tâm chỉ muốn đá ấy tên thần ngủ kia mấy đạp. Mấy người Liễu Phi Tiếu lập tức thu hồi chiêu thức, sau ót xuất hiện một giọt mồ hôi thật to, bọn họ chẳng qua chỉ tìm con số mười ba tầm thường này thôi, thế nào mà lại gặp phải đội ngũ như thế này?Liễu Phi Tiếu chợt nhớ ra, hình như hắn đã từng nghe thấy có một đội ngũ kì lạ như thế.
112 Đôi mắt đen của Dạ Nhiễm lóe lên một tia lạnh lẽo, năm người đứng trên đài, giống như đã nắm chắc phần thắng, vẻ mặt ngạo nghễ. “Sư phụ, ta muốn đánh cho bọn họ hoa rơi nước chảy!” La Lị hung hăng nắm chặt nắm tay.
113 “Sư công, tương lai nếu như người có lỗi với sư phụ …. . La Lỵ nhất định sẽ mang sư phụ đi đấy. ” Nữ tử La Lỵ nắm chặt nắm đấm nhìn Quân Mặc Hoàng mà mạnh mẽ uy hiếp giương cao khuôn mặt nhỏ nhắn kiên định nhìn Quân Mặc Hoàng.
114 Dạ Nhiễm vỗ đầu Phi Thiên Bằng VươngPhi Thiên Bằng Vương liếc mắt nhìn qua mấy người Khúc Thừa Trạch, nó dù gì cũng là cửu giai linh thú, mở miệng nói được cũng là chuyện bình thường.
115 Dạ Nhiễm nhìn Bắc Thần Linh, giang tay ra “Không có chuyện gì cả chỉ là ta muốn đánh những mấy thiếu niên thiếu nữ này đấy”Dạ Nhiễm cũng không biết cảnh khôi hài này bắt đầu như thế nào, nhưng những cái kia không quan trọng, quan trọng là…đội viên nàng bị bắt nạt rồiCon ngươi Bắc Thần Linh trong trẻo nhưng lạnh lùng hiện ra một tia bất đắc dĩ, hắn hiểu tính tình Dạ Nhiễm vô cùng, lập tức đảo mắt nhìn về phía trận chiến đấu đã dừng, lại nhìn những thiếu niên thiếu nữ vẻ mặt chật vật của Học viện Hoàng gia, mắt vàng lóe ra tia ánh sáng lạnh: “Chuyện gì xảy ra?”Quan hệ của Bắc Thần Linh và Dạ Nhiễm đương nhiên là thân thiết, nhưng trước mắt hai người lại đứng ở trên mặt đối lập, đội viên hai bên đều đấu đến ngươi chết ta sống, đương nhiên Bắc Thần Linh cũng không thể làm yếu đi khí thế của Học viện Hoàng gia nhưng Bắc Thần Linh cũng sẽ không thiên vị bất kì học viên nào của Học viện Hoàng gia.
116 “ Ở trước mặt bổn đại gia mà muốn tổn thương Nhiễm Nhiễm?” Tạp Tạp ở trên bờ vai Dạ Nhiễm lập tức có phản ứng, thân thể y hệt một quả cầu trắng bỗng dưng căng cứng như một con báo uy mãnh, hai hàm răng sắc nhọn muốn cắn một ngụm lên móng vuốt sắc bén của con quái vật!Nhưng mà một giây sau, tay Dạ Nhiễm lập tức duỗi ra đem Tạp Tạp ngăn cản chắc chắn, thân thể xoay tròn một cái tránh được công kích từ móng vuốt sắc bén của con quái vật kia!“Không thể đụng vào!” Dạ Nhiễm vừa mới né tránh cái móng vuốt sắc bén, vòng công kích tiếp theo đã không cho Dạ Nhiễm chút cơ hội thở dốc nào, móng vuốt hung mãnh tàn nhẫn tràn ngập máu tươi lần nữa tới gần Dạ Nhiễm.
117 Liễu Phi Tiếu nghe được lời nói vô cùng nghiêm túc của Tập Diệt Nguyệt, bề ngoài thì tỏ vẻ lạnh nhạt, bất động thanh sắc, nhưng trong lòng lại hận không thể ình một cái tát! Hắn đây quả thực chính là tự lấy đá đập chân của mình mà!Cho nên, Phi Tiếu thiếu niên mang theo vẻ mặt >.
118 Tuyết Phương viện. Quần áo Dạ Nhiễm dính đầy máu tanh, đứng ở trong sân, nhìn những học viên trước mặt , lộ ra một chút tươi cười, nhìn về phía bên người Phi Tiếu, nói: ” kết quả ra sao?”Liễu Phi Tiếu gật gật đầu, từ trong lòng lấy ra danh sách đưa cho Dạ Nhiễm.
119 Ầm ầm!Cùng lúc đó ở cửa sổ,từ ngoài trời bỗng truyền đến một tiếng sấm sét lớn. Trên bầu trời đêm đầy sao, đột nhiên xuất hiện một trận gió lớn dữ dội, những đám mây đen cuồn cuộn nuốt hết những tia sáng lấp lánh của các vì sao.
120 “Đều ăn hết rồi hả?” Dạ Nhiễm nhìn mọi người chung quanh một lượt, nhìn xem bát cơm trên tay mỗi người đều sạch bách, âm thầm nhẹ gật đầu. “Vâng!” Giờ phút này mặc dù trong dạ dày lại nhào lộn, cũng không có ai dám biểu hiện ra ngoài, ánh mắt Dạ Nhiễm quá mức rét lạnh, bọn họ không chút nào hoài nghi nếu không phải mình ăn hết, trung đoàn trưởng rất có thể trực tiếp ép cho bọn họ ăn.