41 "Cút ngay ——" Viêm Minh gầm lên một tiếng, vẫy tay đem Hỏa Kì Vân bức lui vài trăm thước. Hắn tiến lên vài bước, đi đến trước mặt Bạch Thiển Hạ, trên cao nhìn xuống nàng, im lặng không nói.
42
Ý tứ của hắn là. . . Muốn đi phủ thành chủ làm khách?
Đáy mắt Dạ Quân Nham lóe qua thoáng khiếp sợ, tiếp theo khẽ nhíu mày, nghĩ thầm hắn chẳng lẽ còn chưa hết hy vọng với Kính Luân Hồi?
"Đương nhiên hoan nghênh, ân nhân đến, toàn bộ Viêm Hỏa Thành chúng ta đều hoan nghênh.
43
Sau khi trời sáng, thuộc hạ Viêm Minh cấp báo nhất định phải lập tức trở lại, hắn rời đi sau nửa canh giờ, Dạ Thất Thất sắc mặt tái nhợt đi đường đều lảo đảo không yên kéo thân thể mệt mỏi trở lại.
44
Editor: Tương Ly
"Ngươi nói cái gì? Nói lại lần nữa xem!" Dạ Thất Thất đào đào lỗ tai, bảo Dạ Vi lặp lại lời nói lần nữa.
Nàng vừa mới giống như nghe được cái gì vị hôn phi, hẳn là ảo giác!
Đáy mắt Dạ Vi lóe qua oán hận, ngoài mặt lại tươi cười như hoa nhìn nàng, một bộ vô hại, "Tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy? Người của gia tộc Lăng đại ca đến ngươi hẳn phải rất vui vẻ a, không phải ngươi từ nhỏ đã rất thích Lăng đại ca sao? Lăng đại ca là vị hôn phu chính ngươi tự mình tranh thủ mà!"
Câu nói sau cùng Dạ Vi nói mang theo vài phần trào phúng, cái gì tranh thủ? Nói trắng ra là Dạ Thất Thất vừa ý Lăng Vân Tiêu người ta, quấn quít chặt lấy một khóc hai nháo ba thắt cổ buộc người ta đính hôn cùng nàng, nên biết Lăng đại ca người ta đã có người mình thích, lại bị nàng chặn ngang một cước hại hắn không thể cùng người mình thích chung một chỗ, trong lòng sớm hận chết nàng.
45
Editor: Tương Ly
Tiền thính Phủ thành chủ, sắc mặt Dạ Quân Nham thoáng chút tái nhợt tiếp hai nam tử trung niên.
Một nam tử trong đó gương mặt râu quai nón thản nhiên, lông mày như kiếm, mắt như ưng, khí thế bén nhọn như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, trên người tản mát ra một cỗ kiếm khí bén nhọn! Hắn liền là gia chủ đệ nhất đại gia tộc Lăng gia ở Lộc Thủy thành - - Lăng Trung Thiên!
Một lão giả khác tuổi đã hơn lục tuần, sợi tóc hơi bạc, chợt nhìn giống như người bình thường, không có bất cứ dấu vết tu luyện, so với Lăng Trung Thiên khí thế bén nhọn chung một chỗ, càng không được người coi trọng.
46
Editor: Tương Ly
Lăng Trung Thiên hiển nhiên sớm đoán được Dạ Quân Nham sẽ có phản ứng như thế, cũng không nóng nảy, mà nói, " Tại sao chúng ta không hỏi ý kiến Thất Thất một chút? Nàng hiện tại cũng là người trong cuộc, là chuyện hạnh phúc cả đời của nàng, nàng có quyền được biết.
47
Editor: Tương Ly
Lăng Trung Thiên biết rõ Dạ Thất Thất đối với nhi tử của mình phi thường mê luyến, cố ý nhắc tới nhi tử để nàng cam tâm tình nguyện cùng mình rời đi, tuy nhiên.
48 Giờ phút này Dạ Thất Thất thật giống như đột nhiên thay đổi thành một người khác, hai đầu lông mày thanh tú mang theo nhàn nhạt lười biếng cùng khinh miệt, khẽ nhếch khóe môi mang theo vài phần trào phúng, ánh mắt nhìn Lăng Trung Thiên tràn đầy lãnh ý nghiền ngẫm, đôi mắt lạnh như băng, bén nhọn như kiếm.
49 Lăng Trung Thiên tràn đầy khiếp sợ, trước người nhiều thêm một đạo nước gợn, hóa giải thiên lôi lẫn sức mạnh của Tử Tiêu kiếm, mà hắn cũng bởi vậy bị khắc chế, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
50 Thủy gia lệnh truy sát!
Dạ Quân Nham mặt liền biến sắc, ánh mắt phức tạp nhìn về phía Dạ Thất Thất, như có thiên ngôn vạn ngữ muốn hỏi nàng.
Nghe thấy tiếng cười chói tai của lão giả, Dạ Thất Thất nhíu mày, duỗi ra ngón tay út ngoáy ngoáy lỗ tai, ghét bỏ quát khẽ, "Câm miệng! Tiếng cười của ngươi thật khó nghe, mau nói chuyện.