21 Tác giả: Wind Sáng hôm sau, khi thức dậy Thu cảm thấy đầu mình giống như đang quanh mòng mòng, cảm giác choáng váng ập đến từng đợt. Cảm giác này… khó chịu.
22 Tác giả: Wind “ Bé Út, người đàn ông đưa em đi làm hôm nay là ai vậy?” Một bà chị cùng phòng với cô mắt sáng như sao nói ra sự tò mò của bản thân. Người phòng cô ấy à, hầu hết mọi người cũng không phải là còn trẻ gì, phần lớn đều đã lập gia đình, có người còn có đến đứa con thứ hai.
23 Tác giả: Wind Không biết đã vượt bao nhiêu đèn đỏ, cuối cùng Quân Lâm Ngạo cũng đưa được Thu đến bệnh viện. Không cần biết anh có nghiêm trọng hóa vấn đề hay không nhưng chỉ cần có liên quan tới cô thì tất cả đều quan trọng, ít nhất là đối với anh.
24 Tác giả: Wind “ Em ấy làm sao vậy?” Trịnh Thu Thủy vứt bỏ hết lễ nghi quý tộc, phong phạm của một tiểu thư khuê các, trực tiếp tông cửa xông thẳng vào trọng căn phòng bệnh được coi là dạng hiện đại nhất của bệnh viện A, cùng với hành động đó là vẻ mặt không giấu được sự sốt sắng trên khuôn mặt nhỏ nhắn có chút ửng hồng.
25 Tác giả: Wind Bóng dáng cao lớn đứng ngược lại với ánh sáng mặt trời khiến người trong phòng khó có thể nhìn rõ khuôn mặt anh ta. Làn da màu đồng khỏe mạnh được ánh sáng chiếu vào giống như phát sáng.
26 Tác giả: Wind Sáng sớm, ánh nắng ban mai màu vàng nhạt của mùa thu chiếu vào căn phòng qua ô cửa kính sạch sẽ, tiếng chim hót lanh lảnh nghe thật vui tai.
27 Tác giả: Wind Em sai rồi, sai vì lựa chọn trao gửi tình yêu cho anh… ************* Sau khi đã khóc một trận đã đời, Thu mệt mỏi thiếp đi. Trên khuôn mặt đẹp tựa thiên tiên vẫn vương lại những giọt lệ trong suốt.
28 Tác giả: Wind Người vốn xa lạ cũng có thể quan tâm em, tại sao anh không thể cho em một cái liếc mắt để ý? Dù là. . . bố thí hay thương hại, em cũng đều chấp nhận mà.
29 Tác giả: Wind Thân thể ngày càng nóng lên, cả người cô như bị một ngọn lửa vô hình nào đó mạnh mẽ thiêu đốt, khó chịu vô cùng. Đến lúc này mà còn không biết được bản thân bị làm sao thì cô sống đúng là quá uổng phí.
30 Tác giả: Wind Sáng sớm, ánh nắng nhàn nhạt chiếu vào căn phòng qua rèm cửa màu trắng. Không khí căn phòng vốn còn chút lạnh lẽo gặp ánh dương liền ấm áp hơn không ít, căn phòng bừng lên sức sống.
31 Tác giả: Wind Vui mừng mất một lúc lâu, cuối cùng Trần Cảnh Hạo cũng chịu buông tha Thu. Thái độ của cô đối với việc này dường như một chút cũng không để ý, chỉ hơi mím môi, ngồi yên bất động mặc cho những hành động của anh.
32 Tác giả: Wind Sau khi ăn xong bữa sáng tại một nhà hàng bán đồ ăn nhanh, Trần Cảnh Hạo mặc dù không muốn nhưng vẫn đành phải đưa Thu trở về nhà cô. Mặc dù cô đã khoác thêm một chiếc áo cao cổ để che đi dấu hôn trên cổ và những dấu vết trên cánh tay nhưng anh chắc rằng cô không hề thoải mái.
33 Suốt buổi chiều, không có việc gì làm nên Thu nhất quyết tự cho phép bản thân được nghỉ ngơi. Sau khi đọc xong giấy nhắn của Ruki, cô liền gấp vào rồi để lại trên bàn.
34 Sáng hôm sau, lúc cầm túi xách ra cửa đi làm, Thu liền thấy xe của Trần Cảnh Hạo đang dừng trước cửa nhà cô, chủ nhân của chiếc xe thì bộ dạng nhàn nhã khoanh tay dựa người vào xe.
35 Vừa ngồi vào bàn làm việc của chính mình, chị Lý ở bên cạnh đã kéo ghế vào ngồi sát bên người cô. - Em khỏe hẳn chưa mà đã đi làm vậy? Dù sao hôm nay cũng là ngày làm việc cuối cùng trong tuần, em nghỉ luôn có phải là khỏe hơn không?- Chị nhỏ giọng thủ thỉ với cô.
36 Trở về nhà sau khi tanlàm, Thu vô cùng ngạc nhiên khi thấy cửa nhà không hề khóa. Rõ ràng là lúc đilàmcô đã khóa cửa rất cẩn thận rồi mà? Chẳng lẽ là do cô già rồi đãng trí? =.
37 Sau khi sắp xếp bát đũa lại thật ngăn nắp, Thu liền ra khỏi nhà bếp. Vừa đặt chân vào phòng khách, thân hình cao lớn của người nào đó đang nằm trên sofa đập ngay vào mắt cô.
38 Ngày hôm sau, từ lúc sáng sớm Thu đã bị tiếng động truyền ra từ phòng bếp gọi hồn, không muốn tỉnh ngủ cũng đành phải tỉnh. Đang nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa con chuột chết tiệt nào đó dám phá đồ trong nhà cô, nào ngờ mới bước tới phòng bếp lại thấy lù lù một con người.
39 Lang thang giải sầu ở bên ngoài hết một ngày Thu mới chịu trở về nhà với vài bọc đồ ăn, có thức ăn vặt, cũng có nguyên liệu nấu ăn. Tưởng rằng khi bị Trần Cảnh Hạo nghĩ oan cho chính mình thì cô cũng sẽ không thèm bận tâm tới một chút nhưng cả ngày hôm nay, những lời nói của anhtavẫn luôn ám ảnh trong đầu, khiến cô rối đếnmuốnvò đầu, bứt hết tóc cho xong.
40 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Thoáng cái hai ngày trôi qua. Tuy về nước V hay nói thẳng là Việt Nam, cô chính là siêu cấp vui sướng.