101 Buổi tối Lâm Thục Ý làm sườn xào chua ngọt, bởi vì khẩu vị Thẩm Phục không thích đồ ngọt, cho nên hơi sửa lại một chút phương pháp phối chế, chỉ dùng một chút đường dẫn vị, không phải rất ngọt, lại càng thêm kích phát hương vị tươi mới của xương sườn.
102
Cuối cùng vẫn là nhịn được không có ở trong xe phát sinh cái gì.
Đợi đến khi Thẩm Phục rượu đã hoá giải một chút, liền tìm người đến lái xe hộ.
103
Nhà họ Thẩm quả nhiên đã là một mảnh nước sôi lửa bỏng.
Thẩm Phục trở về, Thẩm lão gia tử cùng Thẩm ca ca đều không thấy đâu, lại bị mẹ Thẩm kéo vào phòng.
104
Buổi tối nằm ở trên giường, Thẩm Phục gọi điện thoại cho Lâm Thục Ý.
Điện thoại bên kia vang lên rất lâu sau đó mới có người nhận, thanh âm lành lạnh của Lâm Thục Ý truyền tới.
105
Thời gian lại qua mấy ngày, sự tình của Thẩm ca ca mới vừa xem như miễn cưỡng quyết định, Alan lại phải đi.
Bụng của Thẩm cô cô đã rất rõ ràng, tình cờ nhìn thấy hai người ở bên nhau, Alan sờ bụng Thẩm cô cô, dáng vẻ cực kì không muốn rời xa.
106
Ngày thứ hai Thẩm Phục rất sớm đã rời giường, ăn sáng xong, liền chuẩn bị thu dọn đồ đạc, mang hai đứa con trai ra ngoài chơi.
Lâm Thục Ý ở trên giường trở mình tỉnh lại, đôi mắt còn mông lung hiện ra hơi nước.
107
Nghe Giang Trình nói xong, Thẩm Phục đột nhiên nhớ tới Alan đã trở về Mỹ, có một số việc hắn tựa hồ đã có thể bắt đầu.
Ngày Lâm Thục Ý về S thị Thẩm Phục chọn giờ gọi điện thoại xuyên quốc gia cho Alan
hai người nói hơn một giờ, thời điểm cúp điện thoại Thẩm Phục mặt đầy ý cười.
108 Cuối cùng cháo đến cùng vẫn là không ăn, lăn giường xong, sau đó trải ra chăn đệm mới, Thẩm Phục chỉ kịp đem Lâm Thục Ý ôm vào trong ngực, hôn một cái lên môi cậu, liền mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
109 Đầu tháng sáu, Thẩm Phục nhận được cuộc gọi của chú Alan, không biết chú Alan ở đầu bên kia nói cái gì, ngược lại mãi cho đến khi cúp điện thoại rất lâu, Thẩm Phục vẫn mang biểu tình vui sướng có chút khó có thể khống chế.
110 Lần này người đến thật sự là hơi nhiều, cho nên Alan mang tới năm chiếc xe, mọi người mới ngồi đủ, hành lí của mọi người cũng không phải rất nhiều, có thể tụ lại cùng nhau để chung một xe, mà đồ vật nhiều nhất chính là của Đào Đào, bé có một va li hành lý lớn chứa các loại đồ vật bé cần dùng, tuy vậy vẫn còn nhiều đồ vật để ở nhà không mang đi.
111 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Los Angeles sở dĩ nổi danh thế giới, không chỉ là bởi vì nó là thành phố kinh tế cùng công nghiệp phát đạt, càng là bởi vì nó có giá trị du lịch rất cao, bãi biển trong xanh, bãi cát mênh mông, cùng ánh nắng ấm áp, thiên đường điện ảnh Hollywood, và công viên giải trí lớn nhất thế giới Disneyland, tất cả tạo nên một Los Angeles độc nhất vô nhị về du lịch và văn hoá điện ảnh.
112 Mãi đến tận khi ánh triều dương hoàn toàn thăng lên, hào quang màu vàng óng ánh chiếu khắp mặt đất, trên bờ biển Santa Monica người rốt cục càng ngày càng nhiều, Thẩm Phục cùng Lâm Thục Ý trái lại đi xe chuẩn bị trở về, bọn họ tại một cửa hàng bên cạnh bãi biển mua hai cái hamburger cho bữa sáng.
113 Sáng sớm ngày thứ hai trong nhà liền có khách tới, là người nước ngoài da trắng, tóc bạch kim, mặc trên người âu phục thẳng tắp, mang theo nụ cười có chút công thức hoá, bên người còn mang theo cái va li nhỏ màu nâu.
114 Disneyland ban đầu được xây dựng vào năm 1955 tại Califonia, nói cách khác hiện tại Disneyland ở trước mặt Lâm Thục Ý bọn họ là công viên đầu tiên trên thế giới.
115 Tuy rằng trong lễ cưới phần lớn sự tình đều là mẹ Thẩm làm, nhưng vẫn là không ít vấn đề cần hai người tự mình xác định, trong lúc Thẩm Phục đi giáo đường, Lâm Thục Ý lại dẫn Tiểu Ngộ và Đào Đào đi làm lễ phục.
116 Hơn một giờ quá đi, Thẩm Phục cùng Trần Phóng hai người cặn kẽ nói về lễ cưới, trước hai ngày còn có sự tình cần Trần Phóng làm, Trần Phóng đối với lễ cưới của anh em tốt vạn phần mong đợi, huống hồ đây là lần thứ nhất hắn làm phù rể, cảm giác mới mẻ, cảm giác mong đợi gộp lại, so với chính hắn kết hôn còn hưng phấn hơn.
117 Trước ngày thứ hai của lễ cưới, khách mời đến từ Thiên Triều rốt cục lục tục đến Los Angeles, ngủ tại khách sạn của chú Alan, kỳ thực nhân số khách mời không nhiều, toàn bộ nhân số gộp lại bất quá chừng một trăm người, tuy rằng Thẩm gia ở H thị danh tiếng rất lớn, nhưng Thẩm Phục cũng không mời người không quá quan trọng, nếu như người tới nơi này chỉ là vì xu nịnh bợ đỡ, không cần đến mới tốt.
118
Ngày thứ hai vừa rạng sáng, trong biệt thự lầu trên lầu dưới cũng bắt đầu huyên náo.
Thẩm lão gia tử cùng ba Thẩm mẹ Thẩm đã sớm không thấy bóng người, Thẩm ca ca và Giang Trình đang ăn điểm tâm, lễ phục vào buổi tối trước một ngày đã được đưa tới, đợi đến khi ăn điểm tâm xong bọn họ sẽ cùng nhau đi giáo đường.