21
Con tôm…. .
Có ai tốt bụng lại nói cho cậu biết đây là cái loại tình huống gì vậy?
Kỷ Tiếu Nhan hiện tại đang trong trạng thái bán cầu não trái cùng bán cầu não phải lơ lửng trong chân không, mắt to chớp chớp, ngốc lăng nhìn mấy nam nhân đối diện.
22
Qua Nguyên Đán là đến thi cuối kỳ, Kỷ Tiếu Nhan mơ hồ nộp bài, lúc ra khỏi phòng thi, lại bị giám khảo kêu trở lại, hóa ra là đã quên viết tên.
Có điều nửa học kỳ trôi qua thực nhanh a, trong khoảng thời gian đó cũng xảy ra thật nhiều chuyện nga, gãi gãi đầu, chuẩn bị về nhà đón năm mới
Vô luận là Sâm Bân hay Đỗ Linh Vũ, gần đây đều bận vô cùng, sự vụ buôn bán trong nhà bọn họ tới cuối năm quả thực chất đống, đủ loại xã giao ùn ùn kéo tới, Nhạc Húc Phong giữ chức giám sát thi, phải vội vàng quản lý tất cả việc thi cử hoàn thành, vì thế, ngay khi ba người đều bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, bạn Kỷ Tiếu Nhan an toàn trở về nhà, bắt đầu hưởng thụ ngày nghỉ không người quấy rầy của mình.
23 Trong bóng tối hắc ám, hỗn độn trong hỗn độn, phòng tối như mực phòng tối như mực, màn kéo xuống, cửa sổ cửa chính đóng chặt, tay không nhìn thấy năm ngón.
24 Không khí trong phòng thực vi diệu(tế nhị), Kỷ Tiếu Nhan đã sớm mệt đến không động nổi cả đầu ngón tay, liền duy trì tư thế vừa rồi, nằm thẳng trên giường, hiện tại đầu óc cậu cũng thực trì độn, tuy rằng loáng thoáng thấy Sâm Bân ở trong phòng, cũng không biết nên nói gì hay muốn nói gì.
25 Một tuần liền, Đỗ Linh Vũ đều cẩn thận từng ly từng tí chăm sóc, bên cạnh tự nhiên mang theo một chút xem thường cũng châm chọc của Sâm Bân, vì Kỷ Tiếu Nhan ngượng ngùng, cho nên luôn trốn tránh hắn, khiến Đỗ Linh Vũ thương tâm chưa từng có.
26 Cuộc đối thoại của Kỷ Tiếu Nhan cũng Nhạc Húc Phong rõ ràng không thực hoàn mỹ, nhưng Sâm Bân ở phía đối diễn đã cầm kính viễn vọng, sắc mặt âm trầm hơn nửa ngày, đàn em bên cạnh sợ tới mức câm như hến.
27
Ngày cuối tuần, thời tiết ôn hòa, rất nhiều học sinh đi ra ngoài, trong trường cũng thoáng đãng một chút.
“Nói cậu ngốc, cũng thật là ngốc không thuốc chữa a!”
Trương Hiểu Ba thở hồng hộng đứng cùng Kỷ Tiếu Nhan ở bên cạnh bồn hoa quen thuộc, hung hăng trách mắng: “Chưa từng nuôi heo cũng đã ăn qua thịt heo chứ? Sao ngay cả chuyện này cũng không biết! Ngu! Ngu! Ngu! Quả thực là ngu đến mức làm người ta giận sôi lên!”
“Uy uy uy, cậu không cần phải nói tôi như vậy chứ? Tôi chỉ là không biết a!” Kỷ Tiếu Nhan cũng thực ủy khuất, cái gì ‘sắc dụ’ a, cậu làm sao biết được!
“Cậu!” Trương Hiểu Ba mau bị cậu làm tức chết.
28 Tâm tình Nhạc Húc Phong lúc này vô cùng kích động, ngay cả ngòn tay cũng hơi hơi run rẩy, vuốt ve ót Kỷ Tiếu Nhan, nuốt nước bọt, mới khàn khàn hỏi một câu: “Em….
29
Trải qua một đêm ầm ĩ, mọi chuyện cuối cùng cũng bình ổn, có điều lúc ba nam nhân biết Kỷ Tiếu Nhan là bị hiệu trưởng đại nhân sai đi ‘sắc dụ’ Nhạc Húc Phong, trên mặt đều lộ ra một vẻ, không khác gì hũ tương(mọi người hãy tưởng tượng đến cái màu nâu nâu vàng vàng của tương đậu ấy), Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ tức giận nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt Nhạc Húc Phong cũng đỏ cam vang lục thanh lam tím, biến hóa không ngừng, Thượng Đế a Thượng Đế a, y bây giờ cuối cùng đã biết vì sao Kỷ Tiếu Nhan lại mặc một bộ nội y trong suốt gợi cảm đi ra……
Còn có động tác câu nhân cùng lời nói, đều là được dạy sao? Người này cư nhiên có thể làm hiệu trưởng, căn bản là đầu độc thanh thiếu niên!
Vốn trong lòng Nhạc Húc Phong âm trầm nghĩ nên trả thù y thế nào, nhưng lại nghĩ, nếu không phải vì vậy, chỉ sợ chính mình căn bản không có cơ hội nhìn thấy Kỷ Tiếu Nhan mê người đi?
Bây giờ nhớ lại khung cảnh đó vẫn còn nhiệt huyết dâng trào từng đợt từng đợt……
Ân, ân, hình như mình cũng bị đầu độc rồi
Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ lại hận không thể đem hiệu trưởng đại nhân quăng vào chảo dầu, tối hôm nay đã gây sức ép với hai người bọn họ.
30
Kỷ Tiếu Nhan đau khổ ôm một đống khăn mặt, ngồi ngẩn người trên khán đài sân bóng rổ, đây chẳng lẽ là cái gọi là trừng phạt sao? Nhớ đến cảnh ba người xấu kia liên hợp lại bắt nạt cậu thật khiến người ta tức không có chỗ nói! Rõ ràng là thực bất công với cậu, làm như bọn họ tốt hơn mình vậy…… Đáng ghét!
“Uy! Bạn Kỷ Tiếu Nhan, cho một cái khăn mặt với!” Một đội viện đầu đầy mồ hôi chạy tới, cười hì hì gọi, Kỷ Tiếu Nhan đưa khăn mặt cho, nhận được một tiếng ‘cảm ơn’, lại nhàm chán ngồi xuống.
31 Chờ tới chiều lúc Kỷ Tiếu Nhan ngồi trong phòng học, rốt cục biết cái gì gọi là ‘tự làm bậy không thể sống’, nói đến sắp xếp hạng mục đại hội thể thao, Nhạc Húc Phong lôi ra cái danh sách mà sáng nay cậu đã xem qua, lần lượt điểm danh, Trương Hiểu Ba cùng Ngoại Tinh Nhân đều là chạy tiếp sức bốn người, ngoài ra, Ngoại Tinh Nhân còn có chạy 5000m, Kỷ Tiếu Nhan vừa dùng ánh mắt đồng tình nhìn y, kết quả Liêm Tử Toàn ở phía dưới liền lắp bắp nói tên mình ra.
32 Bầu trời trong xanh, từng đám mây trắng bay trên nền trời đại học HB, đại hội thể thao kinh điển nhất trong văn học giống như bức tranh hiện ra trước mắt toàn thể học sinh, cả vệ sinh trường dưới sự chỉ đạo của Đỗ Linh Vũ, sạch sẽ như được gột rửa, chỗ nào cũng là đèn đuốc, đi đến đâu là ánh sáng phản chiếu tới đó.
33
“Cậu có ý gì?” Kỷ Tiếu Nhan có chút chột dạ nhìn y.
“Ý gì ý gì! Nhanh đi mua đi!” Trương Hiểu Ba nhanh chân chạy về phía sạp, mở ví tiền của mình cùng Kỷ Tiếu Nhan, sau đó sầu mi khổ kiểm nói: “Sao lại ít như vậy a?”
“Hai chúng ta đều không có tiền mà.
34 Trận đấu tiếp theo chiêng trống rùm beng mà bắt đầu, trận đấu không thủ đạo Sâm Bân bại dưới tay Đỗ Linh Vũ thật sự là có chút trong dự đoán, bởi vì Đỗ Linh Vũ dù sao cùng là học chính quy, Sâm Bân tuy đánh nhau giỏi, nhưng gã thiên về phương diện thái quyền, trong quy tắc của không thủ đạo Sâm Bân ăn không ít khổ, cá tính đấm đá bừa bãi của gã bị Đỗ Linh Vũ có tâm kế trù tính một hồi, kết quả làm gã nổi trận lôi đình không nói đến, còn vì tức giận mà thua trận.
35
Kỷ Tiếu Nhan nói xong câu nói làm hai đại suất ca biến sắc xong, hoàn toàn hôn mê bất tỉnh, kết quả làm Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ muốn chết vì bất ngờ.
Cuộc thi nhảy cao không cần phải nói, tất nhiên là ngừng lại, hai người kia vội vội vàng vàng đi theo cáng vào bệnh viện trường, sau khi bị phu nhân của hiệu trưởng đại nhân khiển trách một lúc, thành thành thật thật ngồi ở băng ghế ngoài hành lang chờ tin, cả đám y tá háo sắc đều thò đầu ra đánh giá bọn họ, dù sao loại trường hợp này thật sự rất ít gặp a, người như Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ cư nhiên cũng tới bệnh viện trường a! Thật sự quá ngạc nhiên!
Qua tầm một khắc, từ cầu thang truyền đến tiếng bước chân dồn dập, tiếp đó, mái tóc vàng của Nhạc Húc Phong xuất hiện trên hành lang, vẻ mặt y phi thường khẩn trương, lo lắng bước nhanh đến bên cạnh Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ.
36 Kỷ Tiếu Nhan căn bản không chịu nổi chỉ ngồi yên một chỗ, nằm trong bệnh viện trường được một buổi chiều thêm một buổi sáng, liền sống chết không muốn ở lại, nháo loạn muốn đi xem đại hội thể thao, mấy người Nhạc Húc Phong không cách nào với cậu, dứt khoát làm một chiếc ghế dựa xa hoa bằng da hoàn toàn, để cậu nằm trên đó.
37 Kỷ Tiếu Nhan nhóc con này là siêu nhân gặp nhiều tai nạn nhưng luôn đại nạn không chết, bình thường sau khi gặp tai họa, chỉ cần nhắm mắt ngất xỉu, lúc tỉnh lại luôn là tình thế thay đổi cái khó ló cái khôn rất tốt đẹp….
38
Đại hội thể thao cuối cùng cũng tới lúc bế mạc, một màn đại hội thể thao oanh oanh liệt liệt của đại học HB rốt cục đã xong, tuy bên trong phát sinh một đống chuyện rắc rối lộn xộn, nhưng cuối cùng đã hoàn hảo bế mạc, người đến xem đại hội thể thao không có ai hối tiếc, chẳng nhưng được thấy khung cảnh hoa lệ phi phàm, thêm cả trận PK hiếm thấy của hai đại suất ca, cuối cùng còn một hồi báo động sai khẩn cấp, đương thiên còn có Phiếu anh đào làm lưu niệm, tóm lại là tất cả đều vui mừng!
Nhưng Kỷ Tiếu Nhan cùng Trương Hiểu Ba là hai người duy nhất sầu mi khổ kiểm trong khi toàn trường vui mừng khôn xiết, Phiếu anh đào vốn lời lớn, lại lỗ sạch không nói đến, còn nợ không ít tiền, Trương Hiểu Ba so với Kỷ Tiếu Nhan thì thảm hại hơn một phần, y vốn mua phiếu Ngoại Tinh Nhân thua, nhưng tên kia cố tình đứng nhất, Trương Hiểu Ba tức đến mức thiếu chút nữa như vậy mà đi gặp Marx(Các-mác có ai không biết bác y không).
39
Lúc Kỷ Tiếu Nhạn rời khỏi trường học, còn đặc biệt dặn dò Kỷ Tiếu Nhan: “Tình cảm ấy, quá sớm hay quá muộn đều khiếm khuyết, bản thân phải biết nắm lấy, em không còn là trẻ con nữa, có nhiều việc phải học tự mình nhìn nhận, lòng người khó đoán, nhưng lúc người khác đặt trái tìm đến trước mặt em, cũng phải biết quý trọng, tìm hiểu mới đúng a!”
“Lúc hạnh phúc đến bên phải nắm chặt cơ hội, Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ chị đều quan sát cẩn thận rồi, đối với em đều rất nhiệt tình….
40 Kỳ thật Kỷ Tiếu Nhan người nay, tính tình như nước nguội, tuy khi bùng nổ sẽ thay đổi rất lớn, lúc bình thường vẫn là một vẻ hiền lành, hơn nữa tuyệt đối là một người không có chủ kiến.