41 Kỷ Tiếu Nhan lần đầu tiên đến nơi như Đỉnh Cấp, mở to hai mắt sợ hãi nhìn đủ loại người bên trong, thế giới phù hoa quanh ảnh xen kẽ này quả nhiên không phải là người đầu óc đơn giản như cậu có thể hiểu.
42 Đúng lúc này, cửa Đỉnh Cấp mở ra, một người nam nhân phi thường tùy tiện bước vào, người nhìn thấy y đều sợ đến ngây người, cả quán bar đột nhiên trở nên im ắng.
43 Thật sự nghe được lời này, Kỷ Tiếu Nhan trái lại cảm thấy không được tự nhiên, toàn thân đều thấy kỳ kỳ quặc quặc, sau đó còn phi thường không tín nhiệm hỏi lại: “Sao….
44 Chờ ngồi xe Sâm Bân trở lại trường, lớp 1 hệ Hậu Cân cũng đã bắt đầu tiết hai, đơn giản bùng tiết đi, đem Sâm lão đại hăm hở đuổi đi, Kỷ Tiếu Nhan tự mình gian nan leo lên tầng khu ký túc vắng vẻ.
45
Đồ ngu…
Kỷ Tiếu Nhan ôm đầu, phiền muộn nghĩ, tôi thế này tất cả đều là vì anh đòi lại công bằng mà, cư nhiên nói tôi là đồ ngu, không nhìn thấy lòng tốt của người ta!
Nhạc Húc Phong căn bản để ý đến chút suy nghĩ này của cậu, xoay mặt biến thành máy móc: “Hôm nay cư nhiên dám trốn học? Phạt cậu tối chủ nhật này đến phòng tôi tự học!”
“Không, không, không phải chứ?”
Kỷ Tiếu Nhan khóc không ra nước mắt nhìn bộ mặt Bao Công của Nhạc Húc Phong, sau đó giống như đùa giỡn, dụi đầu vào trong lòng y…
=.
46 Đừng thấy Lộ Phi Dương tỏ vẻ anh hùng, kỳ thực y bị mô hình nặng như vậy đè lên, đã rất mệt mỏi, Trương Hiểu Ba cùng Liêm Tử Toàn vóc người gầy yếu, căn bản không giúp được gì, Kỷ Tiếu Nhan vừa quay đầu lại, thấy nhóm Đỗ Linh Vũ sững sờ đứng ở đằng kia, vội vàng qua kéo bọn họ lại giúp.
47
“Nói thật, cậu/em cùng Lộ Phi Dương kia rốt cục là quan hệ gì?”
“…. ”
“Kỷ Tiếu Nhan!”
“…. . ”
Kỷ Tiếu Nhan rất phiền muộn, từ tối hôm đó bị ba người này liên hợp lăn qua lăn lại, đến bây giờ đã ba ngày rồi, tròn ba ngày a, sao cứ thấy cậu là hỏi một câu này…
Nhớ lại liền thấy kinh khủng, tối hôm đó ở nhà hàng, ba tên hỗn đản này cùng đứng trên một chiến tuyến, ngay cả Nhạc Húc Phong cũng không giúp cậu, cười lạnh nhìn hai người kia khi dễ cậu, còn đưa ra chủ ý xấu xa hơn, Kỷ Tiếu Nhan bị làm cho bắn ra không ít lần, tay chân đều nhuyễn, còn nghe Đỗ Linh Vũ cùng Sâm Bân ghé vào tai cậu liên tục hỏi: “Hỗn đản kia cùng cậu/em có quan hệ gì?!”
Giải thích một nghìn một vạn lần rồi, như cũ không có tác dụng, mấy người này căn bản không tìn, đây không phải, đến bây giờ, còn dây dưa không đứt.
48 Lúc Kỷ Tiếu Nhan hạ quyết tâm muốn đi hỏi Nhạc Húc Phong rõ ngọn ngành mọi việc, một sự kiện khác đã dời đi lực chú ý của cậu, Trương Hiểu Ba cùng Ngoại Tinh Nhân cuối cùng cũng triệt để cãi nhau, nguyên nhân là Ngoại Tinh Nhân càng ngày càng được hoan nghênh, hơn nữa công việc Hội học sinh càng ngày càng nhiều, thời gian đi cùng Trương Hiểu Ba ngày càng ít, mà cuối cùng Trương Hiểu Ba trở thành người cô đơn mơ hồ nhận lời tỏ tình của một nữ sinh cùng lớp, kết quả trình độ khủng bố của Ngoại Tinh Nhân là không thể dùng lời để miêu tả, tất cả người ở cùng kỳ túc xá đều nghe thấy hai người cãi nhau.
49 Tâm tình Kỷ Tiếu Nhan có chút hoang mang, trong đầu rối loạn trở lại phòng mình, Trương Hiểu Ba đã về rồi, trong phòng chỉ còn lại mình cậu, nhìn gian phòng trống trơn, Kỷ Tiếu Nhan đột nhiên cảm thấy hoảng hốt.
50 Nhạc Húc Phong ngồi sau bàn làm việc, trên mũi vẫn đeo cặp kính cận, rõ ràng là bộ dạng đang xử lý công việc, ngẩng đầu lền thấy Kỷ Tiếu Nhan khóc thành như vậy, nhất thời ngây người.
51 Bầu trời vẫn trong xanh như cũ, từng đám mây lững lờ trôi, Kỷ Tiếu Nhan híp mắt lại, hàng mi dài lộ ra rõ ràng, an tĩnh nằm trên ghế dài trong công viên, người ngồi bên cạnh một thân bạch y, giống như là đang đọc sách, lại bất động thanh sắc dùng trang sách chặn tia nắng đang chiếu lên mặt Kỷ Tiếu Nhan.
52
“Người một nhà phải có tính tập thể. ”
Kỷ Tiếu Nhan ghét nhất mặc áo ngủ, Sâm Bân cũng vậy.
Lý do của Kỷ Tiếu Nhan rất đơn giản, cậu cho rằng mặc áo ngủ là hành vi dư thừa, hoàn toàn không cần thiết, con trai mặc áo ngủ làm gì? Cậu biểu hiện bản thân không hiểu, hơn nữa không muốn nghe Nhạc Húc Phong giáo huấn.
53
: mời dạy ở đây là giống những giáo sư nổi tiếng bên Mỹ, nhận lời mời của trường đại học rồi đến giảng dạy một buổi.
Đại học HB ngày hôm nay không giống bình thường, nơi nơi đều tràn ngập một màu hồn phấn, mỗi nữ sinh đều dậy sớm rửa mặt chải đầu trang điểm, làm chính mình trở nên xinh đẹp, rất sợ có chút nào đó không hoàn mỹ.
54 Hoàng hôn mùa xuân tươi đẹp, trong phòng khách của một căn biệt thự ghép đôi, người chủ căn biệt thự này giống như chú mèo, tiến lại gần, chậm rãi áp sát cậu nhóc đang ngồi trên sofa đọc sách.