21 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Căn biệt thự rộng lớn giờ chỉ còn lại hai người.
22
Hai người ngủ một giấc đến trời tối đen mới thức dậy. Lam Thần không chịu ở lại, cuối cùng Đinh Lập Hiên đành phải lái xe đưa cậu bé ngang bướng này về nhà.
23 “Đinh tổng, người uống nhiều lắm rồi!”
Mắt say lờ đờ mông lung nhìn Lam Thần, Đinh Lập Hiên cười khẽ một tiếng, cầm ly rượu, ngửa đầu uống một hơi, “Bấy nhiêu rượu thì đáng cái gì!”
Mấy người đối diện thấy Đinh tổng ôm cậu trợ lý, trong lòng đều hiểu là đã xảy ra chuyện gì.
24 Đang miên man suy nghĩ thì tiếng chuông đột nhiên vang lên làm Đinh Lập Hiên hoảng thần, cầm lấy điện thoại bực bội hỏi một câu.
“Chuyện gì?”
“Đinh tổng, Lam Thần đến đây, cậu ấy nói có việc muốn gặp người!”
Đinh Lập Hiên nghe thấy tâm trạng cũng vui vẻ hẳn lên, “Để cậu ta vào!”
“Vâng!”
Đinh Lập Hiên buông điện thoại xuống, điều chỉnh tâm tình lại, cầm bút trên bàn lên, ra vẻ như đang làm việc.
25 Làng du lịch ở Tần thị đã trang trí xong, qua vài ngày nữa sẽ tổ chức lễ khai trương bắt đầu kinh doanh. Đinh Lập Hiên, Lam Thần cùng một số giám đốc trong công ty đã đến đó trước vài ngày để chuẩn bị.
26 Hơn một giờ sau, quản lí khách sạn mới gấp rút dẫn một bác sĩ đến, gõ cửa phòng. Đinh Lập Hiên định ra mở cửa nhưng Lam Thần cứ nắm chặt lấy quần áo y không chịu buông ra, cuối cùng y đành phải lấy di động gọi điện cho người bên ngoài tự mở cửa vào
Lúc quản lý bước vào không khỏi sửng sốt.
27 Vũ Kiệt chỉ ở nhà nghỉ ngơi mười ngày rồi lập tức đến Tần thị tiếp quản làng du lịch vừa mới khai trương. Cậu ta đương nhiên rất hiểu tính của cha mình, nếu cậu ta làm việc không thể khiến y hài lòng, sau này y sẽ không giao những việc làm ăn khác cho cậu nữa.
28 Đêm tối, Đinh Lập Hiên tắm rửa xong bước ra ngoài, vừa lau khô tóc vừa hỏi Lam Thần
“Lam Thần, em và Hàn Tại Đông kia có quan hệ gì?” [ghen nha, dấm đổ tùm lum]
“Bạn cùng phòng, sao vậy?”
“Tôi cảm thấy dường như cậu ta có ý với em” [tinh ý thật, chúc mừng anh đoán đúng rùi]
Lam Thần đang xem tv, lơ đễnh nói một câu “Lúc còn ở trường, cậu ta đã theo đuổi tôi hai năm”
Trong lòng Đinh Lập Hiên hoảng hốt “Hai người từng kết giao rồi sao?”
“Không có”
Làm rơi khăn tắm xuống đất, xoay người đặt Lam Thần dưới thân “Lam Thần, em thích cậu ta sao?”
Lam Thần thầm nghĩ, đây là thái độ gì, chẳng lẽ là ghen tị “Cũng có thể”
Cánh tay kia rõ ràng siết chặt hơn một chút, săc mặt Đinh Lập Hiên vô cùng không tốt
“Lam Thần, tôi không cho phép em thích người khác, em chỉ có thể thích một mình tôi”
“Đinh tổng, người thật đúng là bá đạo”
Đinh Lập Hiên cúi đầu hôn xuống “Lam Thần, em là của tôi” Lam Thần đỏ mặt đẩy y ra
“Đinh tổng, đã khuya rồi, ngủ đi”
“Được, tôi ôm em ngủ”
“Rõ ràng có đến hai cái giường”
Đinh Lập Hiên không thèm để ý, nhấc chăn lên phủ hai người lại.
29 Buổi tối trở về khách sạn, Đinh Lập Hiên kéo Lam Thần lại, ôm vào lòng không chịu buông ra. Lam Thần cười thầm trong lòng, không ngờ hũ dấm chua của cha cậu lại lớn như vậy, nhưng có thể khiến y ăn dấm chua cũng thật thú vị nha.
30 Sau khi trở về phòng, Đinh Lập Hiên kéo Lam Thần vào lòng, thở dài.
“Đinh tổng, đừng tức giận, người đã mệt mỏi cả ngày rồi, nghỉ sớm chút đi!”
“Ngoan, em ngủ trước đi!”
Lam Thần ngẩng đầu lên hôn người kia một cái, “Vậy tôi ngủ trước nha!”
“Ừm, ngủ ngon!” Đinh Lập Hiên giúp Lam Thần kéo chăn lại, nhìn thấy người trong lòng từ từ tiến vào mộng đẹp, trong lòng y thầm nghĩ, nếu y có đứa con ngoan như vậy thì tốt quá rồi! Trước giờ y luôn dồn hết toàn bộ hy vọng gởi gắm trên người Vũ Kiệt, hy vọng nó có thể làm được, không ngờ đứa con này lại kém đến vậy, ngay cả một làng du lịch nho nhỏ cũng không quản lý tốt, sau này việc làm ăn của Đinh gia làm sao có yên tâm thể giao cho nó đây? Đinh lập Hiên trằn trọc suốt một đêm, không cách nào ngủ được.
31 Đối với thuốc lắc, chỉ cần không đụng vào nữa, chịu khó vài ngày thì có thể dễ dàng từ bỏ nhưng hê-rô-in lại không giống như vậy, nhìn dáng vẻ của Vũ Kiệt đúng là đã bị nghiện rồi, muốn từ bỏ đúng là rất khó khăn, hơn nữa người hút thuốc phiện cũng dễ dàng mất đi ý chí chiến đấu.
32 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đinh Lập Hiên im lặng lắng nghe những lời mà dì Tần kể, câu chuyện thật dài, bắt đầu từ lúc một tuổi cho đến lúc Sửu Nhi lớn lên, từng chi tiết dì Tần đều nhớ rất rõ ràng, thậm chí mỗi một câu nói dì Tần cũng chưa từng quên.
33 Lam Thần thầm cười lạnh một tiếng “Đinh tổng, có phải trước kia người đối xử với cậu ấy không tốt?”
“Đúng thật là không tốt, từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ quan tâm tơi nó, thậm chí có một khoảng thời gian tôi quên đi sự tồn tại của nó”
“Rõ ràng đó là con của người, sao người lại đối xử với cậu ấy như vậy? Cậu ấy yếu kém về diện mạo, bản thân sẽ rất tự ti, mà cha mẹ cũng chẳng xem trọng, trong lòng cậu ấy sẽ có bao nhiêu khổ sở chứ? Khó trách cậu ấy bỏ nhà đi, tôi còn nhớ lúc nhỏ ở cô nhi viện cũng có một đứa nhỏ như thế, đứa nhỏ đó…”
Đinh Lập Hiên vội vàng ngẩng đầu lên hỏi “Đứa nhỏ đó làm sao?”
“Bỏ đi, không nói vẫn tốt hơn”
“Nói đi, tôi muốn biết”
Lam Thần thở dài một hơi “Đứa nhỏ đó bị sứt môi, từ nhỏ đã bị cha mẹ bỏ rơi, nó ở trên đường ăn xin, viện trưởng thấy nó đáng thương nên đem về nuôi.
34 Sau khi tới Tần thị, Lam Thần lập tức bắt tay vào công việc. Vì muốn việc kinh doanh của khách sạn tăng lên, Lam Thần đã chủ động kí kết hợp đồng với nhiều công ty du lịch, cậu cũng nghiên cứu thêm nhiều hạng mục phục vụ mới, hơn nữa còn kí kết hợp đồng với mấy vị đầu bếp nổi tiếng ở Hongkong, chuẩn bị tổ chức tuần ẩm thực.
35 Quản lí nhà hàng cứ tưởng rằng mọi chuyện giải quyết như vậy là xem như kết thúc nhưng sự tình lại không đơn giản như anh đã tưởng tượng. Lam Thần dời chuyện đĩa đồ ăn đó đến lúc hết giờ làm việc, sau đó cậu họp toàn bộ nhân viên ở bộ phận nhà hàng lại.
36 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lam Thần nằm ở trên giường ba ngày, thân thể cậu tuy đã sớm khỏe lại nhưng Đinh Lập Hiên vẫn không chịu cho cậu xuống giường, giờ phút nào y cũng ở bên cạnh chăm sóc cho cậu, ngay cả lúc ăn cơm y cũng muốn tự tay đút, có thể nói là y chăm sóc Lam Thần cực kì cẩn thận, Lam Thần tức nhiên cũng vui vẻ để người này hầu hạ mình.
37 Bữa cơm này ăn khá là buồn bực, đến tối trở về phòng Lam Thần rõ ràng vẫn không vui. Đinh Lập Hiên cũng không biết sao cậu lại như vậy, y ôm cậu vào lòng hôn nửa ngày nhưng vẻ mặt cậu vẫn méo xẹo như cũ.
38 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi sức khỏe của Vũ Kiệt khôi phục bình thường lại, cậu ta đã đến nói chuyện với cha mình, muốn trở về công ty làm.
39 Chiều hôm sau, trong lúc họp hội nghị cổ đông, Đinh Lập Hiên đã tuyên bố từ bỏ dự án kinh doanh địa ốc làm mọi người đều ngạc nhiên, y cũng không đưa ra lý do gì mà đã vội vàng kết thúc cuộc họp.
40 Ai cũng không ngờ, lần này Vũ Kiệt lại thật sự nghe lời. Ngay hôm sau cậu ta đã đi theo đuổi một cô bé, chỉ trong một tuần ngắn ngủi Vũ Kiệt đã dẫn bạn gái về gặp cha mình.
Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn
Số chương: 42