21 Nam Yên đạp đạp nước trong hồ tắm, lại có 1 vầng sáng bao quanh nàng, khiến cơ thể tuyết trắng của nàng hiện ra, suối tóc đen dài mọc ra, khuôn mặt tuyệt sắc cùng với nụ cười tinh quái "hihi, với cơ thể này thì ta được ra ngoài chơi rồi, phải tranh thủ lúc hắn không có ở đây".
22 Bà lão phì cười “cô nương không tháo được đâu, một khi nó tìm được chủ nhân của nó thì sẽ vĩnh viễn không tháo được, đến khi cô nương tìm được cặp đôi còn lại của nó thì khi ấy cô nương có thể tự tháo” chỉ là có thêm một điều nữa nhưng bà lão giấu không nói.
23 “Hoàng thượng, đã tìm ra cô nương hôm qua” Khắc Nhất lên tiếng, còn Khắc Nhị thì đang nhịn cười, vẻ mặt của Khắc Tam, Khắc Tứ, Khắc Ngũ cũng kỳ lạ.
“Sao không nói tiếp đi? Các ngươi làm sao?” Khinh Duật Phàm quan sát năm khuôn mặt tà mị giống nhau như đúc phía trước, năm người bọn họ chính là sinh năm.
24 "Ta tên Liên Dung" Liên Dung tỷ tỷ, muội xin lỗi. Người nào đó tên Liên Dung tiên tử bỗng dưng hắt xì.
Nhìn mặt Khinh Duật Phàm lạnh băng, không hề có cảm xúc nào làm nàng chột dạ.
25 "Yên nhi, nàng định diễn tới khi nào? Trẫm thấy đủ rồi!"
Nam Yên đang nằm thoải mái trong lòng Khinh Duật Phàm, nghe một tiếng "Yên nhi" đã vội ngẩng đầu lên, mắt nâu trợn to nhìn hắn với vẻ không thể tin được.
26 "Yên nhi, nàng muốn châm lửa? Ta không ngại để nàng dập lửa a" giọng Khinh Duật Phàm khàn khàn hỏi nàng làm nàng đỏ cả mặt
"Phàm, đừng quậy nữa, chàng nghe ta hỏi nè, sợi dây này sao chưa bao giờ ta thấy chàng đeo cả?" nàng cầm sợi dây chuyền màu đỏ của hắn trong tay, sờ qua sờ lại thấy chất liệu của nó rất đặc biệt, như cái của nàng a.
27 "Không được, ta muốn ở phòng riêng" Không thể tin được, nàng cư nhiên cùng phòng với hắn.
"Nàng đừng quậy, hết phòng rồi"
Di, một khách điếm to như vậy mà hết phòng, nói ai tin nổi.
28 Warning: 18+ (Thực ra rất nhẹ nhàng, ^-^)
"Yên nhi! Nam Yên nàng mau trả lời ta!!" hắn rất sợ, sợ nàng có chuyện, tại sao lại có tiếng sư tử chứ, chân bước nhanh hơn tới chỗ vòng xoáy ốc, sắp tới rồi.
29 "Khụ khụ. . . " Nam Yên vì nghe câu nói của Từ Ân mà sặc cơm, "Ngươi nói gì cơ?"
Đôi tay to của Khinh Duật Phàm vỗ nhẹ lưng của nàng, tay kia cầm ly nước cho nàng uống, hắn nói với Từ Ân, "Không cần tìm nữa"
"Nhưng hoàng thượng, nó không phải là thú cưng của người sao?", chuyện gì đây, ông không thể tin được hoàng thượng dễ dàng vứt bỏ nó.
30 Các bạn thân mến, mình đang thi hk2 của năm nhất nên khá bận rộn, vì vậy trong thời gian này không thể ra tiếp chap mới. Ngày 23/6 là ngày mình thi môn cuối cùng nên hôm đó khi thi xong mình sẽ nhanh chóng up chap mới.
31
P. s: bỏ đói các bạn lâu quá nên ngày hôm nay viết một chap dài hơn hẳn chap cũ nha, mình còn thi nhưng cũng không bận là bao nhiêu, mình sẽ tiếp tục viết khi mình rảnh.
32 Trên thiên đình, cặp vợ chồng đẹp như tranh vẽ đang bàn bạc một chuyện vô cùng hệ trọng. Nữ ôn nhu nhẹ nhàng là Bích Lan tiên tử, nam anh tuấn khí chất vô cùng là Nam Đạt tướng quân.
33 Trên thiên đình
"Mẹ, sao con lại có thai được chứ, vốn dĩ không thể mang thai với người phàm mà?".
"Con gái, thiên cơ bất khả lộ, mẹ chỉ nói với con một điều: hắn không phải người bình thường.
34 "Phàm a, ta mang thai hai bảo bảo đó. Chàng đó, sau này phải chăm sóc tử tế cho ta đó".
"Ừ, ừ, ta biết, nàng đi ngủ đi, mai còn làm lễ sắc phong".
Nam Yên phấn khích reo hò trong lòng Khinh Duật Phàm thì lại có giọng nói bé gái
"Cha, sắc phong là gì?".
35 "A, mở miệng nào, Phàm"
Giữa trời nóng nực như thế này thì trái cây lạnh là cách giải nhiệt tốt, Nam Yên thương xót Khinh Duật Phàm phải làm việc "quần quật" như thế nên tốt bụng mang nho tới đút tận miệng cho hắn.
36 Một tháng sau đó, bụng Nam Yên lộ ra một tý, Khinh Duật Phàm kêu Từ Ân thông báo cho mọi người biết. Mọi người từ trong ra ngoài cung đều hào hứng chúc mừng, thái hậu biết cũng lâu rồi nhưng cũng làm ra vẻ mới biết, cười tít mắt, bảo ngự thiện phòng chuẩn bị thức ăn để làm một bữa tiệc chúc mừng hoàng hậu mang long thai.
37 Hoàng cung
Nam Yên dắt tay đứa bé vào cung của nàng, tuy Khinh Duật Phàm không cho nhưng nàng vẫn dắt nó vào, kệ cho hắn tức vì ghen tị, hắc hắc.
"Tiểu Hương, em mau dọn một căn phòng cho tiểu đệ này".
38 Thời gian thấm thoát trôi qua, chỉ còn cách kì hạn hai tháng đệnh mệnh ấy là mười ngày. Và Nam Yên đang đếm lùi từng ngày. Nửa tháng này Tân Phong đã cố gắng học tập để trở thành hoàng đế, từ khí chất đến cách ăn mặc ở cũng đều phải rèn luyện, nhưng may mắn nó tư chất thông minh, học một hiểu mười, cũng làm nàng bớt lo lắng.
39 Nam Yên vứt bỏ tất cả việc trong cung lại giao cho Hoàng Thái Hậu và tân hoàng đế Tân Phong, còn nàng thì vác cái bụng đuổi xuống địa phủ. Trước khi đi còn bị bà giữ lại
"Yên nhi, con đang mang thai đó, con cứ kệ Phàm nhi đi, nó có bản lĩnh đi thì sẽ về được".
40 Ngoại truyện 1: Tự gây nghiệt không thể sống( 18+ *xấu hổ*).
Chuyện là khi Nam Yên buồn chán liền lén rời đi lên nhân gian thăm tiểu Hương. Bây giờ tiểu Hương đã lấy chồng, một người chồng chân thật, chất phác, hiền lành có chí nên nhà cửa rất khá khẩm.