21
22
23
24
25
26
27
28
29 Chân Bảo Lộ mặc một thân áo váy đơn giản bằng gấm sa tanh màu son đỏ điểm sợi vàng ròng, búi tóc nụ hoa trên đầu bởi vì mới vừa nằm trong chăn nên có hơi rối, hiện nay khuôn mặt nhỏ nhắn bị đông lạnh đến đỏ ửng.
30 Lúc này Chân Bảo Lộ không có xảy ra chuyện gì, nhưng sau khi hồi phủ, ngay đêm đó liền phát cơn sốt. Khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu cô nương bị nóng đến đỏ bừng, nhíu mày, cố gắng thì thào nói gì đó.
31 Tiết Nhượng chỉ cảm thấy phiền muộn, liền tìm cớ đi ra ngoài. Chân Bảo Lộ thấy hắn đi rồi, mới thật cẩn thận hỏi Tiết Nghi Phương: "Nghi Phương biểu tỷ, Đại Biểu Ca bị sao vậy?"
Lại nói tiếp, mặc dù Tiết Nghi Phương cùng Tiết Nhượng là huynh muội, nhưng bình thường không tiếp xúc nhiều lắm, lúc này Tiết Nghi Phương cũng nhíu mày suy nghĩ, sau một lúc lâu mới nói: "Chúng ta đều là cô nương trong nhà, nên có lẽ là đại ca thấy không thú vị thôi.
32 Chân Như Tùng đã nói vậy, tất nhiên Tiết Nhượng không thể cự tuyệt, liền cùng ông đi vào.
Trong phòng Chân Bảo Lộ và Tiết Nghi Phương trò chuyện với nhau thật vui vẻ, thấy phụ thân cùng Tiết Nhượng tiến vào, có hơi sững sờ, nhưng sau đó cũng nhanh chóng phản ứng lại, mỉm cười với phụ thân: "Con còn tưởng rằng hôm nay phụ thân không đến xem Tiểu Lộ nữa chứ.
33 ". . . Ca ca, đó không phải là Lộ biểu muội sao?"
Trên xe ngựa, tiểu cô nương mặc một thân váy ngắn màu xanh lục chép miệng nói.
Hôm nay tiểu cô nương này cũng đưa tỷ tỷ Từ Tú Tâm đi thi.
34 Vịt nướng ở Trạng Nguyên lâu có lớp da giòn mỡ bóng loáng, ngoài giòn trong mềm.
Bánh* lá sen và sợi hành cùng dây mướp, cuốn chung với miếng thịt vịt giòn mềm thơm ngon chấm vào tương ngọt, cắn một cái, trong miệng thấm đầy mỡ thơm ngon, lưu lại hương vị trong miệng.
35 Chân Bảo Quỳnh vẫn như thường trước khi ngủ tới xem muội muội một lát, lúc này thấy muội muội đang lười biếng nằm trên giường La Hán, chân trắng nõn nà để trần, nơi nào có dáng vẻ quy củ hiểu chuyện, đi qua nói: "Nhìn muội xem, lỡ như cảm lạnh thì sao.
36 Ngày hôm đó Chân Bảo Lộ sửa soạn kỹ lưỡng, rồi sau đó nhấc váy chạy đến trước mặt Chúc ma ma, cười nhẹ nhàng hỏi: "Chúc ma ma, nhìn xem có phải ta cao hơn rồi đúng không?"
Chúc ma ma nhìn tiểu cô nương trang điểm thật xinh đẹp, một thân y phục màu hồng anh đào, làn váy tầng tầng lớp lớp mềm mại rũ xuống, khi bước đi còn phát ra vầng sáng nhàn nhạt, giống như ánh trăng sáng vậy.
37 Dù nói thế nào Tiết Nhượng cũng là đích Trường Tử phủ An Quốc Công, hôm nay là sinh thần mười lăm tuổi của hắn, mẹ kế Vương Thị cũng phải thu xếp tiệc sinh thần cho hắn chu toàn.
38 Vị Chu cô nương này lại thích Tiết Nhượng?
Lúc này Chân Bảo Lộ mới có chút phản ứng.
Nàng ngẩng đầu nhìn, thấy Chu Sính Đình đứng bên cạnh Tiết Nghi Dung, trò chuyện cùng các cô nương khác đến làm khách, rất có bộ dáng của chủ nhân.
39 Ngày thường Chân Bảo Lộ vốn có một đôi mắt to long lanh ngập nước, lúc này lo lắng, từng giọt nước mắt to như hạt đậu 'lộp bộp' rơi xuống, bộ dáng đáng thương, khiến cho Tiết Nhượng xưa nay dù đứng trước núi thái sơn sụp đổ cũng ung dung thản nhiên, bị sợ hết hồn.
40 Tất nhiên Chân Bảo Lộ không yên tâm việc của tỷ tỷ, nhưng thấy tỷ tỷ không bị tổn hại chỗ nào, nàng không tiện hỏi nhiều. Buổi tối Chân Bảo Quỳnh ở lại U U Hiên của muội muội một hồi, vừa lúc Từ thị sang đây xem con gái.