41 Tiếng chuông vào học đã đến, nhưng thời gian cũng đã qua rất nhanh khi đã đến giờ học sinh lại được nghĩ ngơi ăn uống. Cái căn teen sang trọng vẫn như ngày nào, háo hức người xô đẩy mà dành mua thức ăn.
42 ~~ Có những yêu thương. . ta chưa kịp nhận ra hay thưa nhận. . nhưng nếu khi ta biết. . điều đó sẽ được đền đáp. . hay đó là sự muộn màng ?.
43 Bộ đồ vest đen được người đàn ông đó bận vào, trông thật quý phái, tuổi ngoài đã 40 nhưng nhìn trông như 35 trở lại. Nhìn xung quanh, ông đi đến một chiếc bàn được Nhạc Ân ngồi, ngồi xuống kêu ình một ly coffe đen như Nhạc Ân, ông nhìn xung quanh rồi lại nhìn thẳng vào Nhạc Ân như đang soi mói.
44 Đưa Nhạc Ân nhanh vào nhà, Nhạc Ân được đặt xuống chiếc giường trắng đẹp, cô chỉ nằm đó mà mở mắt nhìn, thật tệ ! một người như cô lại không biết bơi và phải để tận tay Phong Vân chăm sóc thế này.
45 Sáng Nhạc Ân tĩnh dậy thì đã thấy đồng phục của trường do Phong Vân chuẩn bị ình, cô không nói hay nghĩ gì mà cầm bộ đồng phục lên thay, Nhạc Ân thay ngay chỗ của mình, không vào nhà tắm, mặc kệ những gì đang xảy ra.
46 Khi đã tĩnh dậy thì cũng đã vào tiết 3, Nhạc Ân thay đồ vào rồi đi lên lớp. Hỏi thăm ra sao mình vào đây, cô y tá cũng ko nói gì mà cười cười rồi để Nhạc Ân đi.
47 8h tối, Nhạc Ân mỏi mệt thở dài cầm chiếc điện thoại đang reo trên tay khi có người đang phá giấc ngủ ngàn vàng của mình ( vì dạo này mất ngủ ), mở điện thoại lên, giọng nói bá đạo lạnh lùng vang vảng bên tai Nhạc Ân, cô lừ đừ trả lời trong bực tức.
48 - Không lẽ tôi không thể ?. Phong Vân cười nhạt nhìn ông khi thấy thái độ ông khá không hài lòng, 3 người anh không nói gì chỉ cười nhẹ nhìn Phong Vân.
49 Sáng, Nhạc Ân lại bị phá rối bởi cái tiếng chuông điện thoại mà do Phong Vân điện thoại cho cô, cô tiến thẳng vào phòng tắm. Chỉ trong 1p30 giây cô đã hoàn thành hết những chuyện cá nhân của mình.