61 “Ta nghe nói dùng linh thuật nước ngưng tụ tạo thành thạch anh, âm sắc đặc thù, người có thính giác linh mẫn, dù ở xa hơn mười dặm, cũng có thể nghe được âm thanh của nó.
62 Trong vách đá dựng đứng phía tây bắc, có một hàn trì thiên nhiên tạo thành. Hai phụ nữ dìu dắt nhau, đi bên bờ hồ lạnh, nhìn cách ăn mặt của hai người, một nho nhã hào phóng, một đơn giản mộc mạc, chắc là chủ tớ nhà giàu, nhưng trên quần áo hai người đều bị tàn phá, giống như mới trải qua một trận chiến.
63 Bá Hầu Trường Dã đi từng bước xuống mặt đất, ánh mắt sắc bén đảo qua, quả nhiên nhìn thấy trên đất có dấu vết nhàn nhạt, đúng là của Sơn Hà Thư để lại.
64 Phượng Thiên Sách làm bộ đang chắm chú suy nghĩ, đột nhiên chân mày cau lại, nói: “Có! Giao long sống ở hàn trì nhiều năm, nó chắc chắn quen thuộc hoàn cảnh chung quanh…Ừ, đây là một phát hiện quan trọng.
65 Bên ngoài hàn trì, giao long biến mất một cách đột ngột. Từng âm thanh khác thường từ dưới nước vang lên, khiến đám người Bá hầu Trường Dã và Nạp Lan Tiêu Bạch sinh ra nghi ngờ, chẳng lẽ dưới nước còn có càn khôn khác?“Chiến vương, xem ra Chiến Vương Kiếm của ngươi cũng không có gì hơn người.
66 “Tiểu Lam Lam, ta phải đi trước, bằng không ta sợ bài vị của ta được đưa vào từ đường Phượng gia để cung phụng. ” Phượng Thiên Sách cười yếu ớt, tầm mắt rơi vào cổ tay nàng: “Nàng theo đám người phó viện trưởng đến học viện Thiên Dực trước đi, chờ khi não có thời gian, ta sẽ đến thăm nàng.
67 “Chẳng nhẽ là người của Triệu gia?”Trong đầu nàng lập tức hiện lên gương mặt Triệu Nhã Nhi, đầu tiên ở thành Tử Nguyệt chơi xỏ nàng, hiện tại bao vây đánh lén, có thể có liên quan ả không?“Triệu gia?” Sắc mặt Sở Chiêu Viêm từ từ lạnh lùng xuống: “Đối phương rõ ràng đã tìm hiểu lai lịch của chúng ta, biết rõ người có thực lực mạnh nhất là ta, mà ta tu luyện linh thuật lửa, bọn họ lại sai khiến người tu luyện linh thuật lửa chặn giết chúng ta.
68 Kiếm trong tay Sở Chiêu Viêm lóe sáng, phi thân đâm về phía hắn, góc độ đâm kiếm của hắn rất xảo quyệt, rõ ràng là không có đâm về phía tim gã, đối phương chỉ còn chưa kịp nhìn thấy ánh sáng của kiếm, liền phản ứng theo bản năng, nhanh chóng né sang bên cạnh, một bước này đúng lúc mũi kiếm nhắm ngay trái tim.
69 Cửa thành bị các nàng bỏ ở phía sau, hai chân dẫm lên đường đá toát ra hơi thở cổ xưa, trong lòng Già Lam dâng lên cảm xúc nồng nàn, hăng hái giơ cao tay, hô lớn: “"Thiến Nhi, tin tưởng ta, chẳng bao lâu nữa, ta sẽ khiến tất cả mọi người trong tòa thành này nhớ kĩ tên ta!”"Ta là Già Lam, ta tới rồi —— ""Ta là Tống Thiến Nhi, ta tới rồi —— ""Ha ha ha ha.
70 Học Viện Thiên Dực, kiến trúc đồ sộ như thần miếu, núi non trùng điệp, kéo dài hơn mười dặm, đúng là không nhìn thấy điểm dừng. Phía trước là cái sân thật rộng lớn, được xây bằng đá cẩm thạch bóng loáng, trắng nõn, có thể chứa đủ hơn vạn người.
71 Dáng dấp không giống người bình thường?Không phải là nói nàng có diện mạo xấu xí đó chứ?Chân mày Già Lam khẽ chau lại, lại nghe hai từ ‘Phượng Thiếu’ từ trong miệng những người khác, nàng không biết mình có cái tâm tình gì, chỉ cảm thấy hắn là âm hồn không tiêu tan, chạy đi đâu cũng không thoát khỏi bóng dáng hắn.
72 “Ngụy trưởng lão, chúng ta qua cửa. ” Giọng nói của nàng nhàn nhạt, không phải hỏi, mà là giọng khẳng định, đây cũng là tự tin của nàng. Ngụy trưởng lão thu tay, tiếng gió thổi trong phòng dừng lại, khôi phục bình tĩnh, lão híp mắt nhìn Già Lam, âm thầm gật đầu: “Các ngươi qua cửa.
73 Sau núi học viện Thiên Dực, có hơn một trăm phong cách kiến trúc khác nhau, nơi này là trọng địa* học viện Thiên Dực, chính là nơi các trưởng lão tu luyện, một khi tấn chức thành trưởng lão của học viện, liền có tư cách sở hữu chỗ ở riêng của mình.
74 Già Lam đưa mắt nhìn chăm chú nhìn Nạp Lan Tiêu Bạch đang bị bầy người bao vây, hắn bình tĩnh đứng nơi đó, bản thân tự làm thành một thế giới riêng, giống hoàn toàn cắt đứt mọi liên hệ với bên ngoài.
75 Edit: Tô Ngữ (Ta lại đổi tên edit, ^O^ lần cuối ạ!!!!)“Ùng ục!”Hầu kết khêu gợi chuyển động lên xuống, nghiền qua cánh môi của Già Lam, cảm giác tê dại truyền qua cánh môi Già Lam, đồng thời truyền qua hầu kết của Phượng Thiên Sách, cả hai đồng loạt chấn động.
76 Edit: Huyền Thiên Tịch Ngữ "Oa! Người đàn ông này có diện mạo thật đẹp trai. So với Nạp Lan Tiêu Bạch, chỉ có hơn chứ không kém. . . ""Thật là đẹp trai! Mau kêu các tỷ muội ra đây xem, nơi này có một mỹ nam cực phẩm nè!""Ê, vị công tử này, ban đêm ban hôm, sao ngươi lại ngồi ở đây?"Tiếp đó, Già Lam nghe thấy tiếng thở dài, giọng nam mang theo uất ức vang lên, đứt quãng: "Ta.
77 (*) Nộ diễm: ngọn lửa tức giậnEdit: Tịch Ngữ @macngulauTám cô gái công diễn, lập tức làm cho nam sinh có mặt ở hiện trường reo hò, ánh mắt lòe xanh như mắt sói, chỉ thiếu gào khóc như sói tru thôi.
78 Trước cửa chính học viện, xuất hiện một người. Hắn mặc trường bào màu lam biển, vờn bay tróng gió, hắn chính là người hôm qua đến khiến cho học viện Thiên Dực oanh động một phen, Nạp Lan Tiêu Bạch.
79 Hắn lẳng lặng chờ đợi, thấy dáng vẻ Già Lam đã bình tĩnh lại, đầy tự tin, hắn biết nàng đã có dự tính ở trong lòng, có thể xử lí mọi chuyện. “Già Lam, ngươi nói ngươi trong sạch, vậy ngươi giải thích xem chuyện vừa rồi là sao? Lẽ nào, khi này người đâm vào tim gã không phải ngươi?” Ngụy trưởng lão cho nàng cái bậc thang đi xuống, để nàng tự giải thích ình.
80 Tư Đồ Trường Thắng tức giận trừng liếc hắn một cái, ánh mắt uy nghiêm nhìn Già Lam, đáy mắt lẫm liệt, đánh giá Già Lam từ trên xuống dưới một lần, ánh mắt kia rõ ràng là ánh mắt xem xét con dâu, chứ đâu phải ánh mắt một viện trường nhìn học trò của mình.