121 Trong đầu đoạn ngắn dâm đãng mà hỗn độn, ta chỉ nhớ rõ Tam ca mạnh mẽ rút ra đâm vào, bản thân bởi vì cao trào vô tận mà khóc thét chói tai, giống như vô tận thủy triều nuốt trôi cơ thể ta.
122 Buổi sáng hôm nay khi tỉnh lại, giọng của ta bởi vì đêm qua thét chói tai cùng khóc trở nên khàn khàn, hạ thân cũng bởi vì Tam ca cuồng bạo đối đãi ẩn ẩn đau.
123 “Ai?” Ta xoay người nhìn lại, hai sư phụ đang đứng cạnh ao. “Sư phụ làm thế nào hai người lại ở đây?” Ta nhanh chóng kéo quần áo che người lại, nhỏ giọng nói “Bên ngoài rất nhiều người đừng để họ phát hiện.
124 “Hài tử trưởng thành, khó tránh khỏi nổi loạn chút. ” Ôn nhai sư phụ nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc, ánh mắt tràn đầy ôn nhu, “Ngươi lại không biết mọi điều sư phụ làm đều muốn tốt cho ngươi, ngươi không nghe lời đừng trách sư phụ nhẫn tâm.
125 “Tiểu Tê nhi như vậy đã chịu thua sao, vậy lát nữa sẽ không chịu nổi. ”“Sư phụ… Nha…Bị thương…” Như thế nào có thể, như thế nào có thể dùng hai ngón tay trực tiếp khuếch trương, a a a, lổ nhỏ bên trong bị đùa bỡn đến nỗi sắp bị hủy, a a a a… Lại, lại một ngón nữa… Ta cuồng loạn nắm chặt lấy ra giường, quay mặt sang thấy được hình ảnh trong gương, một cỗ sóng nhiệt tràn tới oanh một tiếng phá hủy tất cả, cúc huyệt đang bị sư phụ Ôn Nhai dùng ba ngón tay trêu đùa.
126 “Không được, sư phụ… Hu hu… Tê nhi sẽ hỏng mất…” Ta lắc lắc đầu, nước mắt vung vẩy lên người họ, ngón tay gắt gao nắm chặt lấy sư phụ. Tâm nhảy cuồng loạn cùng cơn khát vọng sâu trong nội tâm không ngừng tra tấn ta.
127 Thân mình bị kích thích mãnh liệt giống như thuyền bị lung lay trong gió bão, chỉ có thể gắng sức thừa nhận áp lực, bởi vì từ đáy lòng ta đã sớm biết chống lại sóng gió kia chỉ có một kết cục là, tan xương nát thịt.