81 Hai loại cảm giác xé rách cùng thỏa mãn mâu thuẫn mà mãnh liệt khiến ta không chịu nổi thét chói tai, toàn thân không ngừng run rẩy. “Tê Nhi có thể tự xoay sở không?” Thanh Nham lấy ngón tay giải phóng môi dưới của ta, thanh âm khàn khàn hỏi.
82 Thân mình rùng mạnh, thân mình bị trêu chọc trở nên vô cùng mẫn cảm đột nhiên cảm giác được, nhục bổng trong cơ thể trở nên thô to lạ thường. Có lẽ bởi thân thể đau đớn khiến động tác của hắn thêm mãnh liệt, hạ thể bị hắn dùng tay thô lỗ banh rộng, tình triều trong cơ thể một hồi lặng yên, một hồi lại gào thét sóng gió, ta vô lực thừa nhận, chỉ có thể dùng bản năng nguyên thuỷ nhất để biểu đạt cảm xúc lúc này.
83 Địa phương bí ẩn nhất bị người khác dùng ngón tay khẽ gẩy ngay trước mắt, cảm thụ như vậy vừa kích thích vừa xấu hổ, tâm thần rung động, cái miệng nhỏ dưới sự trêu đùa điêu luyện của bàn tay đột nhiên co rút lại, bỗng nhiên một dòng chất lỏng chảy ồ ạt.
84 Mặc dù không nói gì, nhưng tiếng rên rỉ mất hồn còn hơn câu trả lời. Hắn lấy hai ngón tay giữa tách hai phiến hoa sang hai bên lấy ngón trỏ trêu chọc chỗ phấn hồng kia, khi thì họa vòng quanh khi thì dùng lực tra tấn, mỗi một lần chạm đều gây ra những cảm thụ khác nhau.
85 Thân thể trần trụi lâng lâng cùng hạ thân cắn chặt Ngọc bổng thô to làm cho ta thể xác và tinh thần ta phiêu đãng tận chân trời, hai chân gác lên cánh tay rắn chắc của hắn, thân mình dán sát vào cơ thể phía sau, âm thanh dâm mỹ phốc xích thanh vang vọng khắp phòng.
86 “Nguyên lai Tiểu Tê Nhi thích vậy…” Thanh Nham cười vô lại dùng hai bàn tay dính đầy cao thể ra sức nhào nặn tuyết đồn, hạ thân nhất thời truyền đến từng trận tê dại, toàn bộ thân mình giống như lơ lửng trên mây.
87 “Tê nhi của ta đẹp qúa, giống như yêu tinh vậy. ” Chàng dùng bàn tay to hữu lực xoa nắn khắp cơ thể ta, cuối cùng dừng lại ngay trên tuyết đồn. Huyệt nhỏ cắn chặt dị vật, cúc huyệt còn chứa côn thịt thô to, địa phương non mềm ở trung gian không ngừng bị chen chúc.
88 tê nhiSau khi Thanh Nham cùng ta ăn điểm tâm xong, chúng ta lại thương lượng tiếp ứng ở trong Hoàng Cung như thế nào. Mặc dù từ nhỏ ta đã sinh hoạt tại nơi đó, nhưng hoàng cung quá lớn cung điện rất nhiều, hơn nữa ta không thích đi lại khắp nơi, đối với địa hình bố trí nhớ lung tung lộn xộn.
89 Bên ngoài tiềng ồn ào càng lúc càng xa, phía sau có người hô lớn “Bắt lấy thích khách!” Thân mình ta cứng đờ, cảm giác được cỗ hơi thở cường đại từ chính diện ập tới, trong lòng rùng mình, bọn họ trúng kế điệu hổ ly sơn.
90 Ta rúc sâu vào lòng sư phụ, tâm nhảy bang bang , bỗng nhiên nghĩ đến một người khác. “Sư phụ, sư phụ Ôn Nhai đâu rồi?”“Như thế nào, Tê Nhi nhớ tới hắn sao?”“Không có, không phải không nhìn thấy sư phụ Ôn Nhai sao, ta…” Ta nói năng lộn xộn giải thích không được, nhưng càng nói càng loạn, cuối cùng âm thanh nhỏ dần rồi tắt hẳn.
91 Sư phụ Ôn Nhai đã nhìn thấy hết rồi sao? Hắn đã xem cơ thể của ta nở rộ trước sự đùa giỡn của sư phụ Ôn Ly, nhìn thấy bộ dáng bởi vì cao trào mà không ngừng co rút run rẩy, mật nước tràn ra sao… Hắn nghe thấy thanh âm thân thể của ta bị đâm vào đầy rung động sao? Hắn ngửi thấy hương vị mồ hôi và hơi thở tình dục giữa nam nhân và nữ nhân tràn ngập trong phòng sao?Nghĩ đến đây thân thể của ta càng thêm co thắt chặt hơn── một sư phụ nhìn thấy ta, còn bị người sư phụ còn lại đùa bỡn.
92 “Tiểu Tê nhi vẫn mẫn cảm như xưa, chỉ cần như vậy liền đạt tới cao trào. ” Sư phụ Ôn Nhai không thèm để ý thân mình đang banh thẳng trong lúc cao trào của ta mà tiếp tục dùng ngón tay vuốt ve môi hồng.
93 “Hu… Hu…” Ta mơ hồ, hít thở cũng không xong đến nỗi phải rên rỉ thành tiếng, trong đầu trống rỗng, cả cơ thể không có cảm giác, chỉ có bộ phận bị hai sư phụ sáp nhập trướng đến mức đau đớn, giống như bên trong đã bị lấp đầy hoàn toàn.
94 Từ điện nhỏ lộng lẫy của ta đến hoàng cung mất hai ba canh giờ, các sư phụ cứ như vậy liên tục luật động. Lúc này ta giống như bùn nhão dựa vào người sư phụ Ôn Ly, ngậm vật lớn trong miệng, dưới dâm uy của hắn phun ra nuốt vào.
95 “Công chúa…”“Thật đẹp. ”“Công chúa bước ra kìa!”“Thanh âm của người thật dễ nghe!”Ta đề khí dùng nội lực, gằn từng tiếng nói vọng ra bên ngoài, “Mọi người, ta là Lạc Linh Tê.
96 Màn đêm dần dần buông xuống, Ôn đại phu cáo từ, ta liền đặt con chó nhỏ đang ngủ xuống dưới. Ta xoay người đến tủ quần áo, lấy ra tầng tầng lớp lớp y phục, dưới bộ y phục màu xám duy nhất lấy ra chiếc hòm có khắc hình hoa cúc.
97 editor: trúc vybeta:jab“Ngươi…” Nhớ tới ngày đó chịu vô vàn ủy khuất, nước mắt không ngừng chảy xuống dưới, “Ngươi khi dễ ta. ”“Tốt lắm tốt lắm, ta làm gì chọc ngươi đâu…”“Dâm tặc, ghét nhất ngươi.
98 Ta không nói gì, kỳ thực trước đó ta cũng từng nghĩ tới hắn là thần y. Nhưng không ngờ tới hắn lại là hậu nhân của gia chủ thần y Tả gia. “Tê Nhi, ngươi tức giận sao?” Ta lắc đầu, nói, “Ta tin tưởng ngươi, tình hình bây giờ làm gì có thời gian nói mấy chuyện này đâu.
99 “Chàng có biết ta cùng bọn họ…” Ta nhìn Thanh Nham, trong lòng ta hiện tại không biết là tư vị gì. “Ta chỉ biết là ta thích nàng, một khắc cũng không muốn rời khỏi nàng.
100 “Trứng thối!” Nghe hắn nói như vậy, ta ngượng ngùng đánh khẽ lên vai hắn, hắn muốn bắt lấy tay ta lại không cẩn thận động đến miệng vết thương, thét lớn một tiếng.