41 “Tê Nhi nói đùa, Tam ca nếu muốn đi vào nơi nào, sợ là không có khả năng không vào được. ”Tam ca chậm rãi tiêu sái tiến đến chỗ ta, làm cho ta từng bước lui về phía sau.
42 “Vì sao, sợ hãi?” Tam ca đem ta vây chặt trên tường lạnh lẽo, hơi thở nóng rực gắt gao trên đỉnh đầu. “Ngươi, vì cái gì…”Vì cái gì muốn dùng thứ ta sợ hãi nhất… “Đúng, ngươi đoán đúng, ta nhớ rõ ngươi sợ nhất cái gì.
43 Hạ thân bị ba ngón tay thô lệ vô tình ma sát, nam nhân trên người còn ngại không đủ, hắn đem ngực ta hướng về phía trước kéo dãn, toàn bộ tiểu huyệt nhất thời hướng về phía đỉnh, mà cúc huyệt nhắm chặt đối diện nam nhân trước mặt.
44 Cảm giác tê dại dần dần tràn ngập toàn thân, ta không tự giác bắt đầu mút mạnh ngón tay kia. Hắn dần dần buông đầu ta, lấy ngón tay tàn phá ngực tuyết trắng nổi lên vài điểm điểm đỏ bừng.
45 “Là rắn đúng hay không, Tam ca… A… Là rắn…”Ta run rẩy khóc lớn, hai tay gắt gao víu chặt cánh tay hắn. “Tam ca, ta sợ nha, Tam ca… Tê Nhi sẽ chết …““Nha đầu ngốc, vì sao Tam ca nỡ để ngươi chết?”Hắn dùng thanh âm ôn hòa trấn an ta, nhục bổng lại lấy phương thức tàn nhẫn một chút lại một chút không ngừng dùng sức rút ra chọc vào.
46 Đang miên man suy nghĩ chợt nghe “Sưu”một tiếng, ta nhìn lại, một cái phi tiêu xuyên qua cửa sổ, cắm ngay trên cây cột chạm trổ hoa văn. Ngay lập tức ta xoay người đứng dậy, chạy tới cửa sổ, sau một hồi tìm kiếm không thấy bóng dáng ai cả.
47 Vừa đẩy cửa lớn ra, ta còn chưa đi được vài bước, một tên quân sĩ liền chạy đến, “Thỉnh công chúa dừng bước“. Lông mày ta dựng thẳng giận giữ, thấp giọng quát lạnh, “Ngươi dám ngăn cản bản cung!” Quân sĩ kia không kiêu ngạo không siểm nịnh quỳ gối ôm quyền nói, “Điện hạ có lệnh tiểu nhân không dám không tuân theo, ngài muốn đi, chỉ sợ phải bước qua thi thể của tiểu nhân trước.
48 Ngoài cửa sổ bầu trời đã là một mảnh tối đen, trong phòng đèn tường mờ nhạt chiếu, đem bầu không khí dâm mỹ trở nên rõ ràng. Thời điểm Tam ca bước vào phòng, ta toàn thân mồ hôi ướt đẫm, mật dịch chảy ra làm ẩm chăn gấm phía dưới.
49 Nóng quá… Ban đầu ta thầm nghĩ, để cho xuân dược phát tác mới có thế làm ra bộ dáng mê loạn kia, nhưng mà phát triển như thế này, ta có chút hối hận. Ý nghĩ dần trở nên mơ hồ, trong lòng thầm nghĩ muốn nhục bổng vừa thô vừa nóng hung hăng nhồi vào, “Nhanh lên một chút“, trong lòng, ta tuyệt vọng hô lớn, mơ hồ có một tia thanh minh điều khiển ta lấy ngón tay bấu chặt chân non mịn, e sợ chính mình lâm vào cạm bẫy tình dục.
50 Trong lúc xúc cảm lạnh lẽo rời khỏi hai chân, ngược lại ở chỗ bắp đùi mềm mại có gì đó nhẹ nhàng di chuyển. Hơi thở nóng rực của Tam ca phảng phất trên cơ thể ta, khiến ta kích động sợ run không thôi.
51 Hô hấp càng ngày càng dồn dập, chân chưa bị trói được đặt lên giường, hai tay bị trói trên cao giãy dụa muốn thoát, dời đi sự chú ý đối với Hoa Khâu. Nhưng cảm thụ kia quá rõ ràng, mỗi một lần mũi nhọn vô tình đảo qua, đều khiến cho nỗi sợ hãi trong lòng ta gia tăng thêm một phần, cơn khát cũng thế.
52 “Tam ca, ta…” Ta cắn môi, muốn nói lại thôi. “Sao vậy?” Ta mặc dù không nhìn thấy, nhưng có thể nghĩ đến bộ dáng nhíu mày của Tam ca giờ phút này. “Tê Nhi thật muốn… Làm sao đây?” Thân thể không ngừng vặn vẹo, chân chưa bị trói trụ cũng cọ cọ, muốn giảm bớt ma ngứa giống như sâu giòi ăn mòn xương cốt, ta run giọng nói, “Không biết lý do vì sao, ta cảm thấy chính mình… Cả người giống như bị thiêu.
53 Miệng bầu rượu hơi hơi khum tròn, mỗi một lần xoay tròn, thật giống như lấy hai căn ngón tay dùng sức đè nén nội vách tường, rượu lại phun ào ào, vô tình trêu chọc cái hoa huyệt ở chỗ sâu trong.
54 Hắn đẩy mạnh dần, miệng bầu rượu bắt đầu di chuyển xuống tàn phá cúc huyệt. Phía trước tiểu huyệt bị đổ đầy dung dịch rượu nóng rực, mặt sau cúc huyệt cũng tràn đầy.
55 Tam ca ấn đầu ta xuống đồng thời đẩy mạnh hông, miệng phùng lên đến cực hạn, nước miếng trong miệng không ngừng chảy ra. Miệng ta đều bị lấp kín, nước bọt ở trong miệng càng chảy càng nhiều, không thể không dùng hết sức nuốt xuống, mới có thể miễn cưỡng đem tất cả nước miếng không chảy ra ngoài.
56 “A a a…” Hung hăng đè ép đem bụng nhỏ ép chặt đến sắp nổ tung, chất lỏng nóng rực di chuyển khắp trong bụng, cuối cùng mật dịch hỗn tạp từ huyệt khẩu mãnh liệt phun ra, cúc huyệt hút chặt bầu rượu cũng dần buông lỏng, nước theo khe hở giữa miệng cúc huyệt và miệng bầu rượu chảy tích tích từng giọt, đem một mảng đệm dưới giường ướt đẫm.
57 Run lập cập gỡ nút thắt của sợi tàm ti bạc trói chặt bàn chân, ta run rẩy vịn vịn thành giường bước xuống. Chất lỏng đặc dính trong lúc di chuyển tích tích rơi xuống nền nhà, mỗi bước đi giống như xé rách thân thể.
58 Ngay giây phút đó trong lòng ta lại có chút giải thoát, tuy rằng còn có chút không cam lòng, đã đi đến được nơi đây… Nhưng thôi, cứ như vậy đi. Nhắm mắt lại chờ đợi một kích trí mệnh, nhưng không có gì xảy ra, ta chậm rãi mở mắt, lại không thấy một bóng người nào.
59 Ta nằm trên giường gỗ trong mật thất, trong lòng có chút thê lương buồn bã. Theo như lời hắn, còn có một nhóm người nghe lệnh sư phụ bảo hộ ta trong đám hạ nhân, bọn họ đã thả bồ câu đưa tin thông tri sư phụ, tựa hồ còn có một hai người trốn thoát khỏi thiên la địa võng do Tam ca bày bố ra, thúc ngựa đi Ngự tông cầu viện.
60 Ta vốn đang lo lắng không biết ở trong lòng đất có thể ăn những gì, thế mà Chu thất đã chuẩn bị xong một bàn đầy đồ ăn giống bữa sáng. Hắn nói địa cung này được xây gần Kiến Thành là vì sợ xảy ra chuyện cần có chỗ để tị nạn, cho nên các loại cung ứng vẫn đều sung túc.