41 Trở về nhà, An Vũ Hàng tắm nước ấm, sau đó pha tách cà phê, ngồi trên ghê sa lông trong thư phòng xem sách một lúc. Cậu rất thích ngồi đọc sách trong thư phòng dưới ánh sáng mặt trời, cả người đều cảm thấy ấm áp, lười biếng, đặc biệt thoải mái.
42 『 Phụ cận 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Vào đội.
Nhìn thấy lời anh nói, cả đám Viên Gia lục đục lui đội, sau đó gia nhập đội ngũ của Lạc Hoa Độc Lập, thuận tiện để Vi Vũ Yến Phi thêm máu.
43 Hai mươi ba tháng Chạp, tiểu niên Âm lịch (*). An Vũ Hàng dậy từ sớm, sau khi ăn xong điểm tâm, cầm danh sách hàng Tết cần mua đã liệt kê sẵn đi siêu thị.
44 Trong phòng bếp, An Vũ Hàng đứng cán bột làm vỏ bánh. Bánh chẻo lớn nhỏ vừa phải, một đám mập mạp đặt trên một cái khay đựng. Trong đó có một cái hình dạng rất dài, còn có chút lòi nhân, đó là do Tiêu Mộc Từ gói.
45 Sau khi xe taxi chạy đến dưới lầu, Tiêu Mộc Từ thanh toán tiền xe, sau đó cẩn thận mặc áo khoác và quàng khăn choàng cổ lại cho An Vũ Hàng, để tránh cho cậu bị gió thổi lạnh.
46 Tiêu Mộc Từ vừa hôn vừa dạy cậu cách hôn môi, An Vũ Hàng đáp lại một chút cũng đủ để lấy lòng Tiêu Mộc Từ. Ngay tại thời điểm hai người hôn đến vô cùng nhập tâm, bụng của An Vũ Hàng lại rầm rì kêu lên.
47 『 Mật tán gẫu 』[ Sương Thiên Quyết ]: Ai nói cho cậu biết?
Nếu Cẩm Thư Linh Loạn đã tìm tới cửa, Tiêu Mộc Từ cũng không tính toán sẽ giấu diếm nữa.
『 Mật tán gẫu 』[ Cẩm Thư Linh Loạn ]: Em đoán.
48 Xe của Tiêu Mộc Từ đến dưới lầu nhà Thư Văn Ngạn, Tiết Dập cũng vừa lúc bước xuống khỏi xe mình. Nhìn thấy Tiêu Mộc Từ dừng xe lại bên cạnh xe mình, liền dừng lại chờ Tiêu Mộc Từ đi cùng.
49 Sau khi An Vũ Hàng tỉnh lại, Tiêu Mộc Từ đã đi làm rồi, chỉ chừa lại một tờ giấy ghi chú đặt trên tủ đầu giường.
Vươn tay cầm lấy tờ giấy ghi chú xem, bên trên là nét chữ cứng cáp xinh đẹp của Tiêu Mộc Từ —— Anh đi làm, điểm tâm ở trong phòng bếp, hâm nóng rồi hãy ăn.
50 “Alô?” An Vũ Hàng nhận cuộc gọi, trong phòng ngủ chỉ có một mình cậu, cũng không có gì không thuận tiện.
“Đã trở về trường học chưa?” Thanh âm của mẹ cậu vẫn bình thản như trước, không nghe ra có gì vui vẻ, cũng không có gì không vui, tựa như đối đãi với người xa lạ vậy.
51 Buổi tối thứ 6, An Vũ Hàng làm thêm trở về. Vừa vào phòng ngủ, đã bị Viên Gia một phen kéo đến trước máy tính.
“Sao vậy?” An Vũ Hàng không hiểu gì nhìn về phía Viên Gia.
52 Lúc Tiêu Mộc Từ tìm được An Vũ Hàng, cậu đang đứng ngẩn người trước khu chọn thức ăn, cầm trên tay một cái đĩa to, nhưng không lấy gì. Tiêu Mộc Từ cũng biết hôm nay đột nhiên giới thiệu An Vũ Hàng cho ba mình, An Vũ Hàng còn chưa chuẩn bị tâm lý.
53 Đối với hầu hết mọi người mà nói, kết hôn là gia đoạn quan trọng nhất của cuộc đời. Một khi đến tuổi kết hôn, mà không có bạn trai bạn gái, chắc chắn trưởng bối hai bên gia đình sẽ bắt đầu quan tâm sốt ruột.
54 Một mình ngồi trong hoa viên nhỏ trong sân trường, An Vũ Hàng nhìn hang cây trơ tụi, trong lòng trống rỗng.
Một lúc sau, cậu lấy điện thoại di động ra, tìm số điện thoại của Thư Văn Ngạn, gọi đi.
55 Trận chung kết và lễ bế mạc của giải đấu game online đều tiến hành vào buổi chiều thứ Bảy. An Vũ Hàng làm thêm xong liền trực tiếp chạy tới sân đấu.
Tới cổng, An Vũ Hàng xếp hàng kiểm vé vào cửa.
56 Lúc Tiêu Mộc Từ trở về nhà ba mẹ, cơm trưa đã được chuẩn bị gần như xong rồi. Nơi này không phải đại trạch của Tiêu gia, mà là sau khi mẹ Thư và Thư Văn Ngạn dọn ra khỏi nhà cũ của Thư gia, Tiêu Tông Nam liền mua căn nhà mới để ở.
57 Buổi tối, Tiêu Mộc Từ gọi điện thoại tới. Cả đám Viên Gia vẻ mặt mờ ám nhìn An Vũ Hàng, cậu bị bọn họ nhìn đến có chút ngại ngùng, cầm điện thoại đi ra hành lang.
58 Buổi chiều không có việc gì, Địch Tư Húc nói muốn đánh phó bản, vì thế liền do Thời Nhiễm dẫn đoàn, bốn người chuẩn bị đi đánh Phù Mộc cốc. Trải qua một đoạn thời gian cùng nhau đánh phó bản, hiện tại bọn họ đã có thể tự mình tổ chức thành đoàn để đánh phó bản độ khó cao một chút, chỗ tốt của việc tự mình tổ chức đoàn là cho dù có bao nhiêu người là người nhà, đều có thể dẫn theo, hoàn toàn không bị người ta ghét bỏ.
59 Lúc An Vũ Hàng chạy đến phòng cấp cứu, hộ sĩ nói cho cậu biết An Minh Hi đã được đưa vào phòng giải phẫu. An Vũ Hàng lại chạy đến phòng giải phẫu ở lầu 10, vừa mới bước ra khỏi thang máy, đã nhìn thấy ba mẹ mình ngồi chờ bên ngoài phòng giải phẫu, vẻ mặt đầy lo lắng.
60 Buổi sáng thức dậy, An Vũ Hàng vừa mở di động ra, liền nhận được tin Wechat Tiêu Mộc Từ gửi tới.
Tiêu Mộc Từ: “Di động em bị tắt, là ngủ hay là di động hết pin?”
Tiêu Mộc Từ: “Viên Gia nói em không trở về phòng ngủ, đi đâu rồi? Trở về nhà sao?”
Tiêu Mộc Từ: “Anh rất lo lắng cho em, nhìn thấy tin nhắn thì trả lời anh.