61 Mẹ Lê vẻ mặt hoảng hốt bỏ ống nghe xuống, không ngờ một cú điện thoại của hiệu trưởng đại học C làm cho lo lắng lớn nhất trong lòng bà giải trừ rồi, mới vừa tiến hành giằng co cùng con trai lập tức thành bọt nước vô vị, khiến bà có chút dở khóc dở cười.
62 Ở Đại Châu giới liên tiếp canh giờ chạy máy đào đất dù sao cũng không phải việc người thường nào có thể làm, cho dù Lê Chanh là tu sĩ luyện khí tầng bảy sau khi làm xong cũng có chút lưng đau eo mỏi, bởi vậy cho dù quay về hiện đại bỏ lại máy móc cậu mệt mỏi ngồi phịch ở trên giường nghỉ ngơi và hồi phục mấy tiếng, cậu lúc này vẫn như cũ nặng nề ngủ mất.
63 Không ngờ vừa tới một chỗ quỷ dị có thể tình cờ gặp người quen, lòng Lê Chanh khó khăn mới thả lỏng lại tụt dốc mất một nữa, mặc dù có lúc Trầm sư thúc người này rất thần kinh, nhưng nói tóm lại cực kỳ tin cậy, Lê Chanh lau mặt, nhìn rõ cát đất trên quần áo có hơi khó chịu, cậu giơ tây phủi phủi tóc, cát ào ào rơi xuống, thiếu niên tóc ngắn ngẩn ngơ, không dám lộn xộn.
64
Nhưng mà……. Dù sao cũng là nước Mỹ mà.
Tống Giai suy nghĩ lộn xộn suy nghĩ một chút, nếu như đặt ở trong nước lưng đeo thanh kiếm lớn xem như tin hót rồi, nhưng mà đặt ở nước Mỹ cũng không tính cái gì, người bên này ngay cả lạc đà Nam Mĩ đều có thể nhuộm lông, lưng cõng một thanh kiếm lớn chỉ sợ đã xem như chuyện bình thường không quan trọng gì.
65 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kho hàng thuê ở ngoại ô phía Tây không phải kho hàng lớn nhất trong xây dựng, nhưng cũng ít có cái kho khác có thể sánh bằng, nguyên nhân chính là vì như thế phí thuê mới cao thái quá, Đỗ Hành không nghĩ tới một ngày chính mình lúc còn sống có thể thấy kho hàng đầy tận nóc……
Chất đống như vầy cũng hơi đầy quá đi?
Người đàn ông trung niên ấm ức bỗng ngồi xổ mở cửa sờ túi quần, bật bật lửa châm điếu thuốc, nuốt mây phun khói xem xét bùn đất và dược liệu đầy tràn.
66 Phương Bỉnh Như không nói tốt cũng không nói xấu, Thọ Linh nhìn thần sắc bình thản của anh ta, nghĩ nghĩ, mặc kệ nguyên nhân gì, cũng xác thật không liên quan với mình, dù sao thiếu niên này một diễn viên không hề căn cơ, cho dù ở dưới tay của Patrick, nếu không có đám fan trong nước, cũng sẽ không có người chú ý tới cậu ta.
67 Sau khi Phương Bỉnh Như mặc xong đồ bình thường đi ra phòng nghỉ, đúng lúc thấy Thọ Linh đứng ưỡn ngực phía trước cửa sổ thủy tinh thật lớn bên ngoài trường quay, thần sắc là lạnh nhạt nhìn không rõ.
68 Trong không khí tràn ngập mùi xơ xác tiêu điều, liền ngay cả mấy nghỉ ngơi trong trường quay cũng từ từ đứng lên khỏi ghế ngồi, Phương Bỉnh Như đứng ở bên cạnh đạo diễn chẳng nói câu nào nhìn màn hình máy quay, có lẽ là quan sát càng thêm tỉ mỉ trong màn hình, gã có thể nhìn rõ nét thiếu niên chống đất đứng lên, đường nét xương sống không ngừng chuyển động, giống như dưới tín niệm nào đó chống đỡ thống khổ đứng thẳng.
69 Ăn qua cơm chiều, Trầm Du và Tống Giai đi khỏi nhà họ Lê, đám người mẹ Lê là nhận biết Trầm Du, trước đây người này từng xuất hiện một lần ở trong nhà, khi đó không biết là cái thân phận gì, hiện tại thông qua giới thiệu của cô Tống người nhà Lê mới hiểu rõ, người ta là kiều bào nha, Phương Đức Minh đã bội phục phạm vi kết bạn của Lê Chanh rồi, đoán chừng cho dù sau này có người Indonesia nói là bạn của Lê Chanh thì gã cũng không giật mình, cũng khó trách, nhóc con này đẹp trai tốt tính, ai gặp rồi đều thích, đừng nói kiều bào, vị Từ tiên sinh kia cũng là cực kỳ chiếu cố nhóc này.
70
Nhóc lừa đảo.
Khi cách mấy ngày Trầm Du đều không thể quên được tâm tình sáng sớm hôm sau sau khi nghe được tin tức này, khó trách đêm đó nhóc không có sợ hãi phát ngôn bừa bãi, thì ra ở thế giới “hiện đại” này đàn ông và đàn ông yêu nhau là tồn tại rất khó được chấp nhận.
71 Nửa tháng sau, nhóm hoa lan quý đầu tiên trong tay Đỗ Hành đã toàn bộ chuyển tới trong bùn đất bình thường, Lê Chanh chọn một cây mới bồi dưỡng trong đó ra “Mặc ngọc tiến bảo” biến chủng hỏi địa chỉ gửi qua cho Từ Hoằng Nghĩa, khi trở về lại ôm một chậu” Phát tài tiến bảo” về trong nhà, tiếp theo còn có hai ba chậu hoa lan cực phẩm phân biệt đưa tới cục bảo vệ sức khoẻ cùng với công ty Y Duyến từng có hợp tác một lần cùng Lê Chanh, chỉ cần người có ý tùy ý đi trên mạng tra giá liền hiểu rõ, những cây hoa lan này thuộc loại cực phẩm, mỗi một chậu đều giá thành đắt đỏ, càng đừng nói là biến chủng chưa bao giờ xuất hiện qua.
72 Nguyện vọng thủ khoa tại giới giải trí khiến cho mảnh nhỏ hoài nghi, không hiểu có loại thị cảm gấu chó cầm cây gậy rớt oạch một cái, chế giễu chiếm đa số, nhưng không gì đáng trách người này lớn lên quả thật là đẹp.
73 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày hôm qua QQ lớp gửi tới tin tức, ngày 1 tháng 9 toàn thể tân sinh tới báo danh cùng ngày phát quân phục tới tay, đúng 6 giờ 50 tập hợp trước cửa tòa nhà dạy học.
74 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có lẽ là nghe được bàn tán của nữ sinh chung quanh, lúc này thiếu niên đối diện Lê Chanh ngẩng đầu lên, một đôi mắt lạnh lùng nhìn kỹ.
75 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nghi thức khai máy giấu kín như vậy, tôi cho rằng anh sẽ tiếp tục che giấu cậu ta, không nghĩ tới…….
76 Có lẽ là hai người ở chung thời gian dài, có lẽ là thói quen bị đánh lén thuận theo tự nhiên, ý thức phản kháng mới đầu của Lê Chanh cũng không mạnh lắm, đồng dạng lúc thân thể chân chính có cảm giác, cậu cũng không chuẩn bị như lần trước đau khổ áp chế xuống.
77 Lê Chanh đứng tiêu chuẩn quân tử dưới mặt trời nhìn động tác của Trác Ngọc Hiên, so với huấn luyện viên Triệu như anh chàng lỗ mãng, tư thế của Trác Ngọc Hiên càng thêm cảnh đẹp ý vui, vả lại hiếm có chính là độ hung hãn không giảm, suy ra bản thân chính là một tay lão luyện.
78 Phát nhạc đệm chính là bạn cùng phòng quân huấn của Lê Chanh, tên này trước khi ngủ ở ký túc xá ôm MP3 liền nghe hai ngày cuối tuần liền, mặc dù thanh âm phát ra từ tai nghe hơi nhỏ, dùng ở trong tai Lê Chanh cũng cực kỳ rõ ràng, bởi vậy cho dù trước đây Lê Chanh chưa từng nghe qua, bây giờ cũng hát được.
79 Quân huấn kết thúc rồi, đối với la mắng của huấn luyện viên cũng dần dần biến thành luyến tiếc, sau khi rời đi quân doanh không ít nữ sinh đều ở trên xe buýt khóc lên…….
80 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Duẫn Thiên Lục đi ra rạp chiếu phim, bên ngoài chỉ có ánh đèn đường le lói trong trường học, trong đầu cô còn quanh quẩn tia lửa đốm sáng của thiên thạch và hạm đội va chạm, cảnh hay nhất của bộ phim.