1 Trong gương phản chiếu một bóng hình khô khan vàng vọt, ánh dương quang mờ nhạt bên ngoài chiếu qua ửng hồng song cửa sổ, ngẩn ngơ vuốt lên mặt gương đồng nặng trĩu, ngón tay tái nhợt không chút sức sống, một lần chạm vào mặt kính in bóng dung nhan dù đã phủ đầy phấn trắng mà vẫn không giấu đi được vẻ tiều tụy, cằm nhọn, hai má hõm sâu, nếu không nói đến bản thân thì chắc chẳng ai biết mình là một nam nhân, trang dung tinh xảo, dung mạo từng xinh đẹp tuyệt trần, lại thêm đôi khuyên bằng hồng ngọc hai bên tai, nhuốm màu cũ kỹ.
2 Khi mở mắt, ta cứ ngỡ ông trời lại bày ra một trò đùa mới với ta, ngay sau đó liền hiểu, thuốc người nào đó cho ta có vấn đề, buồn cười một người chưa chết như ta lại bị quấn chiếu vứt ra bãi tha ma.
3 Có đôi khi ta thực sự nghĩ ông trời đang trêu đùa ta, ngươi đánh hung nô, ta theo lời thầy đến tương trợ.
Khi gặp lại, ngươi nói ngươi không ngừng nghĩ đến ta, nhưng ngươi vẫn không nhớ ra ta.