61 Lễ đính hôn bắt đầu được chuẩn bị một cách tất bật, nhưng mà, thái độ của Nguyễn Hi Vân vẫn là tâm bệnh của Lục Minh Viễn. Tô San có đi tới bệnh viện thăm mấy lần cùng với anh, Nguyễn Hi Vân đối với Tô San đều ôn hòa, tìm không ra khuyết điểm, nhưng chỉ là làm cho người ta cảm thấy không thoải mái.
62 Edit: Thiên KếtLục Minh Viễn gọi một trợ lý khác đưa Tô San và Xà Mạn Phỉ lên xe, còn bản thân anh thì một mình ở lại cùng Lục Tư Kỳ. Tô San biết anh muốn làm cái gì, nên cũng không ngăn cản mà ngoan ngoãn nghe lời rời đi.
63 Edit: Thiên Kết“Chị Mạn Phỉ cứu em. ” Tiếng kêu gào vô lực phát ra từ cổ họng Lục Tư Kỳ. Cô bé vươn tay, ôm chặt lấy cánh tay Xà Mạn Phỉ, giống như người sắp chết đuối vớ được bè gỗ.
64 Thái độ của bác sỹ vào lúc này dường như đều là nóng nảy mà nặng nề, giống như người phụ nữ nằm trên băng ca là mẹ ruột của bọn họ không bằng. Mà trên thực tế, bệnh nhân này không hề quen biết với bọn họ, nhưng nếu như cô chết, bọn họ đại khái đều có thể tự nghỉ việc rồi.
65 “Mẹ, chúng con đều không sao. ” Lục Minh Viễn thản nhiên đẩy tay Nguyễn Hi Vân ra, “Người bị thương là San San. ”“Tô San……. . ” Trong chốc lát trên mặt Nguyễn Hi Vân xuất hiện vẻ lúng túng, ngay sau đó bà không được tự nhiên mà cúi đầu, bàn tay nhẹ nhàng vuốt bả vai con gái.