21 Edit +Beta: Anky
Mục Song Hàm không thể nhúc nhích, nhưng vẫn nghe được động tĩnh bên ngoài, khi Lạc Chiêu Dực từng chữ từng câu đem tất cả sự tình đều gánh chịu, thoáng chốc trước mắt nàng một mảnh mơ hồ - - tại sao phải giúp ta? Vì cái gì vô luận thế nào cũng đều giúp ta?
Chuyện này không phải chuyện nhỏ, phế bỏ dòng độc đinh của phủ Vũ Dương Hầu, sao có thể dễ dàng cho qua như vậy? Thiên tử phạm pháp đồng tội như thứ dân, Lạc Chiêu Dực tuy là thái tử, chẳng lẽ sẽ không có nguy cơ bị phế truất?
Mục Song Hàm nghĩ không ra Lạc Chiêu Dực là vì cái gì.
22 Edit +Beta: Anky
"Bệ hạ thứ tội! Bệ hạ thứ tội! Thần sốt ruột vì con, nhất thời không chú ý hoàn cảnh, chủy thủ này chính là vật chứng, tuyệt không phải cố ý mang theo đao trên điện.
23 Edit + Beta: Anky
Mục Song Hàm không biết Trang Nhược Hân có cố ý hay không, nhưng trước khi đầu óc nàng chuyển động, thân thể đã làm ra phản ứng - - xông tới bịt kín miệng Trang Nhược Hân.
24 Edit +Beta: Anky
Mục Song Hàm nhìn sắc mặt hắn lúc đỏ lúc trắng, cũng không biết đang suy nghĩ gì, nàng ước lượng bình hoa trên tay, "Người có thể buông ta ra trước không, bình hoa này rất nặng, lỡ như lại ngã vỡ làm sao bây giờ?"
“Vỡ thì vỡ!" Lạc Chiêu Dực mắt cũng không nháy nói: "Ta đưa nàng một xe giống như vậy là được!"
Mục Song Hàm: ".
25 Edit +Beta: Anky
"Nữ nhi này của Mục Bách là miếng bánh thơm sao, hai người các con ai cũng muốn đoạt lấy?" Trên mặt Văn Đế không có vẻ tươi cười, ý tứ không rõ nhìn hắn.
26 Edit + Beta: Anky
Khoảng giữa buổi trưa, mặt trời nhô lên cao, ánh mặt trời sáng rỡ bức người, Mục Song Hàm cảm giác trên mặt hơi nóng, nhíu mày, từ từ mở mắt.
27 Edit +Beta: Anky
Bởi vì Lạc Tĩnh Nghi đến, Trang Nhược Hân suýt nữa bị chúng tú nữ phá hỏng, nguyên một đám thay phiên vô tình gặp gỡ nàng ta, vài ba câu không rời bỏ chuyện Tĩnh Nghi công chúa "Chiếu cố", giọng nói tựa như vừa ăn một xe ô mai, ánh mắt của các nàng đều từ “Hảo muội muội" biến thành “Kỹ nữ tâm cơ".
28 Edit+Beta: Anky
Lạc Chiêu Dực dựa vào cây, khẽ ngẩn mặt, ánh mặt trời chiếu rọi, đôi mắt cong cong, tỏ ra hết sức thích ý lười nhác, bộ dáng này không giống đến giúp, nói hắn đến chơi còn có người tin.
29 Edit + Beta: Anky
Văn Đế miệng vàng lời ngọc, nhất ngôn cửu đỉnh, nói người tìm được vòng hoa sẽ được gả cho thái tử, Mục Song Hàm ván đã đóng thuyền chính là người của thái tử, Thục phi mặc dù thầm hận, nhưng không nói được gì, trong lòng có oán khí, nhìn ra Trang Nhược Hân và Mục Song Hàm bất hòa, liền muốn đẩy các nàng cùng gả cho thái tử, thêm phiền càng tốt.
30 Edit +Beta: Anky
Thánh chỉ đến Mục phủ, Mục Bách run rẩy tiếp nhận, cả người trước mắt đều biến thành màu đen, Từ thị ôm ngực, bị dọa suýt nữa thở không nổi, Mục Nhung ngây ngốc hỏi: "Cha, nương, tỷ của con sao lại trở thành thái tử phi?"
Mục Bách vỗ một cái lên đầu hắn, sau đó dụi dụi mắt nhìn lại thánh chỉ.
31 Edit +Beta: Anky
Ngự thư phòng yên tĩnh không một tiếng động, trước đó Văn Đế đã cho cung nhân hầu hạ lui xuống, lúc này chỉ có hai người bọn họ đứng cạnh cửa sổ, có thể nghe thấy tiếng gió bên ngoài thổi qua, thanh âm lá cây sột soạt rơi xuống.
32 Edit + Beta: Anky
Mặt trời xuống núi, ánh chiều tà cuối cùng cũng biến mất hầu như không còn, trên đường đã không còn người nào, nhưng vẫn không tìm được Mục Nhung.
33 Edit + Beta: Anky
Lúc này, cách đó không xa đột nhiên truyền đến tiếng vó ngựa, chỉ thấy Mục Bách phía trước, Nhạc Kiêu ở phía sau, ngựa dừng lại trước cửa Mục phủ, Mục Bách xuống ngựa, xoay người lại chắp tay: "Nhạc Chỉ huy sứ, xin lỗi, lúc nãy do Mục mỗ xúc động!"
"Không việc gì, Mục đại nhân sốt ruột vì con, ta hiểu được," Nhạc Kiêu cũng xoay người xuống ngựa, "Ta để các huynh đệ canh giữ ở gần Tàng Ngọc Trai, xem thử có thể tìm cơ hội vụng trộm đi vào không.
34 Edit +Beta: Anky
Mục Nhung vẫn đang chạy, hắn không biết sau lưng có người đuổi theo không, cứ chạy về phía trước không ngừng lại, nhưng hắn thật sự mệt muốn chết, chiều hôm qua lúc bị bắt, khi đó lại cùng đám sơn tặc kia đấu trí đấu dũng, đào tẩu cũng không dám chợp mắt chút nào, cả trái tim đều treo lên, trong bụng trống trơn, toàn thân cũng không có khí lực gì.
35 Edit +Beta: Anky
Trong Trường Thọ Cung, Thục phi kéo Lạc Thương đứng ở một bên, Văn Đế cùng hoàng hậu đứng ở một bên khác, thái hậu ngồi ở trên, hai mắt nhắm nghiền, Lạc Tĩnh Nghi đang nhẹ nhàng giúp bà xoa huyệt thái dương.
36 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit+Beta: Anky
Sắc trời quang đãng, gió lạnh thổi qua rừng núi, mang đến một hương vị cỏ cây thơm ngát.
37 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit +Beta: Anky
Bởi vì chuyện Tam hoàng tử trúng độc, hành trình đi săn mặc dù không phải kết thúc hỗn loạn, nhưng cũng là vội vã kết thúc.
38 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit + Beta: Anky
Kiệu xe tiến vào cung, cung nhân rối rít quỳ đầy đất, cho đến trước Chiêu Minh Điện, mười dặm thảm đỏ trải dài trên bậc thang, kéo dài dưới chân, cung nữ quỳ hai bên cầm hoa trong giỏ vung lên không trung, cao giọng cất lời chúc mừng.
39 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit + Beta: Anky
Nắng sớm vừa lộ ra, xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, trên bệ cửa sổ hoa nở đến cực kỳ diễm lệ, gió nhẹ thổi qua, vài cánh hoa qua khe hở bay vào trong phòng.
40 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit + Beta: Anky
Rõ ràng là trời nắng rực rỡ, mặt trời còn có chút đốt nóng người, mặt đại hoàng phi Liễu Đan Nhạn lại như giấy trắng, một mỹ nhân nhu tình như nước lại run rẩy thân thể, tựa như gió thổi qua sẽ ngã ngay.