1 “Cốc cốc” tiếng cửa khô khốc vang lên - Vào đi – nó lãnh đạm nói vọng ra mắt chả buồn ngước lên- Linh Linh – một giọng nói trong veo khẽ cất lênNó khẽ ngẩn mặt lên nhìn người con gái trước mặt hơi nhíu mày rồi thản nhiên quăng nguyên cục lơ vào người con gái ấy- A ! Này m có cần thiết là quăng bơ vô mặt t k vậy hả !!! – người con gái đó dậm chân quỳt quỵt lên sàn nhà chu mỏ mày nheo- T đùa chút thôi.
2 9h tối *cốc cốc* - Vào đi - Linh Linh! Xong chưa tới giờ rồi đó ? – Minh Anh vừa đẩy cửa vào luôn miệng huyên thuyên - Rồi – nó trả lời cụt ngủn bước ngang Minh Anh - Ế.
3 “Ầm ầm” – cánh cửa thứ 2 đã ra đi trong tay Linh Nhi nhà ta ==” - Ớ ?? – Minh Anh đang đơ toàn tập- Đi – nó vừa nói vừa bước tới tủ quần áo của Anh Anh chọn đại 1 bộ mà nó cho là ưng í r thảy cho Anh Anh sau đó lôi Minh Anh sờ sệt vào nhà tắm- ???? – sau 1 hồi đấu tranh suy nghĩ trong nhà tắm Minh Anh quyết định thay bộ đồ nó vừa đưa =.
4 *- Hoàng Ngọc Minh Đăng – 16 tuổi Ních sờ nem trong TG đêm : “Kin” Nchung là trai đẹp :3 nhìn trông rất lãng tử. Playboy chính hiệu rất hút hồn con gái, gái theo như đỉaaa nhưng đã có “vợ” >Hiện đang quản lí bar BLUE START bar chủ chốt của D.
5 - Vợ. . vợ ?? – cả đám trước phòng V. I. P đang lẩm bẩm cụm từ HOT này trong miệng - Vợ vợ à , chồng xin lỗi – Minh Quân xụ mặt tay lay lay Anh Anh , mặt không ngừng thay đổi sắc mặt- Buông ra – Minh Anh lãnh đạm nói , gỡ tay Minh Quân ra bước tới ghế sofa gần đó ngồi xuống khoang tay mắt nhắm h ờ, hơi ngả ngửa ra sau miệng mấp máp 2 từ :”Giả dối”- Anh xin lỗi vợ – Minh Quân khụy người xuống đúng hơn là quỳ trước mặt Minh Anh , mặt cuối gầm- Không có quan hệ - Minh Anh đưa mắt nhìn Minh Quân lãnh đạm nói , sau khi nghe câu đó rất đau như ngàn nhát dao đâm vào tim anh, anh rất hối hận vì đã nói dối Minh Anh – người con gái anh thương rất nhiều - Minh Anh – nó - Hử ? -.
6 Minh Quân đã chọn cách thứ 2 – nhất quyết k đứng lên …………“ầm. . ầm” tiếng đồ đạc bị đập vở vang lên làm chói ta người khác làm cho cả Hoàng gia gia náo động cả lên nhưng không bất cứ người nào dám bước vào căn phòng ấy lúc bấy giờ chỉ duy nhất một nguời có đủ bản lĩnh để bước vào đó là….
7 “– căn phòng đang chìm trong yên tĩnh bỗngg…. “Rầm Rầm” – cảnh cửa bật mở, nó hơi nhíu mày nhìn ra cửa - Hơiz hơiz đã. . ã. . tới. . đú. . ng giờ - Anh Anh vừa nói vừa thở cả người dựa hẳn vào cửa - “hộcz hộz” mệt mệt qá – Vy Vy nhhăn mặt liênn tục than thở - Tại sao… - nó chưa nói hết câu thì - M chơi ác quá giữa hết chìa khóa xe của tụi tao lấy đâu ra mà đi – Anh Anh chíu tia lữa điện ngùn ngục vào nó - Ayy day tại tụi bây thì có đòi ở riêng chi mà khi đi k chịu lấy chìa khóa chi giờ đổi thừa – nó nhe răng cừi một nụ cười thoải mái k gượng ép chỉ khi ở bên 2 cô bạn này và gđình nó mới thật sự là nó - Mày còn nói.
8 “Rầm” Vy Vy đạp cánh cửa k thương tiếc- Chào ba nuôi – nó cười toe toét bước đến người đàn ông mà nó gọi là ba nuôi - Òh ! con gái cưng nào nào lại đây cho ta ôm cái nào – người đàn ông*- Kháng Chính Nhân - hiệu trưởng trường BLUE START ba nuôi của nó và cả 2 con yêuu nghiệt siêuquậy kia nữa J)))- Nàyy ba bõ mặc 2 đứa con rồi à – Vy Vy và Minh Anh phụng phịu giận hờn- Đâu có ! Lại đâyyy nàoo 2 yêu nghiệt siêuquậy - Dỗii ròii – Vy Vy hờn giận - A w tũ lạnh phòng baba thích qá đồ ăn qá trời cho tụi con học ở đâyy nhá – Minh Anh vừa nói vừa thả thanh socola vào miệng- Ăn với – Vy Vy mắt sang rỡ chạy đứng cạnh Minh Anh - Anh Anh coute này cho tớ với – Vy Vy trưng bộ cún con - Đây đây dẹp bộ mặt ấy đi t nỗi ốc hết r này1…2… - nó thong thả gác chân lên bàn , miệng đếm - Có mặt – Vy Vy và Anh Anh tức tốc chạy đến bõ lun cả mấi thanh socola ngon lành kia - Con lên lớp – nó - 11A1 nhóa mí đứa rra chơi rãnh xún đâyy chơi w ta đồ ăn nhiều ;lắm - Vângggg – Vy Vy và Minh Anh hét toáng lên Bây giờ nó chỉ có thể diễn tả 2 con bạn nó bằng 2 từ “Ham Ăn”* 11A1 ------------------ Cái lớp hay cái chợ v trời – Anh Anh nhìn thoáng qua “cáichợ” r lắc đầu- Chợ gì mà chợ làm gì có đồ mà chợ chứ - Vy Vy Mặc cho 2 đứa nó huyênthuyên , nó vẫn đứng im k nói 1 lời “Ầm ầm” – bà cô la sát đập cây thước xuống bàn - CÁC EM IM LẶNG , HÔM NAY LỚP TA CÓ HỌC SINH MỚI - Òhhhhhh - Trai hay gái v cô !@##%$##$% @#$%^$#%^&*&^%$#$%Cái lớp hiện giờ k khác gì một cái chợ- IM – - Mời 3 em - Chào ! mình tên Phạm Ngọc Minh Anh các bạn cứ gọi mình là Anh Anh- Mình tên Nguyễn Hoàng Phương Vy các bạn cứ gọi mình là Vy Vy - Hoàng Ngọc Linh Nhi – hiện giờ nó phải nói là cực lạnh Ở bên dưới đang xầm xì to nhỏ - Gái đẹp bây ơii- Hình như là có em của anh Minh Quân đấy - Linh Nhi lạnh quá chúng bây- Người đẹp - Ai cũng đẹp - Rụng tim- Lớp có thêm 1 tãn băng - Chết cóng mấtt @#$%^&^%$#$%^& thế là hàng vạn lời cmt đưa ra @@~ Bỗng……- “Vợ” – Minh Quân hét lên tay vẫy vẫy quyết liệt- VỢ ?? 1 trong 3 người đó là vợ a Quân ?? - nữ sinh trong lớp 11A1 la ầm lên Minh Anh làm ngơ chả thèm đoái hoài đến anh.
9 - Này ! anh làm gì thế lỡ người ta hiểu nhầm tôi với anh thì sao – Minh Anh - Hiểu đúng chứ k nhầm – Minh Quân- Tôi đã nói baba hủy cái hôn ước này thì bây giờ chúng ta là 2 người xa lạ , anh mau chóng mang cô gái tối hôm kia về thay thế vị trí của tôi đi kìa – Minh Anh đâu có vừa nói sốc Minh QuânMặt mày Minh Quân đã tệ nay còn tệ hơn - Được ! xa lạ chứ gì được thôi là do em nói đấy , em được tự do đi đâu là quyền của em , tôi k liên quan tới nữa- Được thôi– Minh Anh ngoài nói v thôi , chứ bên trong trái tim cô như đang có ai xé nó ra thành từng mảnh vụn , cô tự nhủ bản thân mình k được phép rơi lệ vì người đàn ông bội bạc này Cả tiết học không ai nói với ai một câu nào, cả 2 đều chìm trong suy nghĩ của riêng mình , ngồi kế nhau , nhưng sao có vẻ xa quá Bàn TK – PV- Này ! anh xích vô một chút được k - Không – Tuấn Kiệt lại tiếp tục gác chân lên bàn , mặt thách thức đối phương- Tôi cho anh một cơ hội cuối – Vy Vy lãh đạm nhìn Tuấn Kiệt - Không – Tuấn Kiệt vừa nhởn nhơ trưng bộ mặt thách thức ra- Được, là tự anh chuốc lấy nhá – Vy Vy nở nụ cười tà mị làm cho Tuấn Kiệt ớn lạnh xương sống “Rầm” – lại là tiếng bể vỡ đồ đạt Hiện trong lớp 11A1 mới có sinh vật lạ vừa đáp xuống sàn gạch ,sinh vật đấy đang lồm cồm cử động - Cho chừa – Vy Vy k mải mai quan tâm tới sinh vật la phán một câu xanh rờn.
10 “Cạch” – cánh cửa phòng hiệu trưởng bật mở , cảnh tượng hiện giờ trong phòng hiệu trưởng thật “khó đỡ “ Minh Anh và Phương Vy đang tranh nhau thanh socola duy nhất còn sót lại trong tủ lạnh , mặt mày thì dính socola tèm lem đã vậy còn nhăn răng ra cười hì...
11 - Thôi quay lại vấn đề chính nào – Chính Nhân cười hiền - Dạ chú cứ nói – Tuấn Kiệt - Năm nay trường sẽ tổ chức cuộc thi nữ sinh thanh lịch trong dịp Tết năm nay , các con thấy thế nào - Tại sao không phải cuộc thi nam thanh lịch chứ - Tuấn Kiệt trề môi - Thôi đi nam thanh lịch thì tụi con nắm chắc trong tay phần thắng rồi , nên mắc công thi làm gì – Chính Nhân bật cười lớn- Đẹp cũng là một cái tội hả chờiii – Tuấn Kiệt vừa nói tay đưa lên vuốt lên - Này sao Minh Quân nay im re thế - Thất cmn tình đấy chú Nhân - Anh Anh tiểu yêu phải không Quân , muốn làm lành lại không.
12 - Tinh mắt nhỉ - hắn đút tay trong túi , cao ngạo bước ra - Không dám – nó không vừa , đá đểu lại - Đi theo chúng tôi làm gì ! – nó lạnh giọng nói đều đều , đôi mắt màu lam trong veo khẽ động đậy- Xem phim – Hắn nhún vai ra vẻ đó là chuyện bình thường- Ai hỏi anh , rõ lắm chuyện – nó đốp chát lại - Thế cô vừa hỏi là hỏi ai ! Tôi tlời giùm mà không biết cám ơn - Ai mượn – nó - Cô….
13 “Cạch” - Bảo bối à ! – chắc các bạn cũng biết ai nhỉ ;)- …. – đáp lại sự im lặng đến đáng sợ , chỉ còn tiếng gõ phím vang lên *lách cách*- Anh giận bảo bối đấy – Minh Quân chu chu mỏ , dậm dậm chân lên sàn nhà.
14 - Anh 2 ! – một giọng nói khá trong trẻo reo lên trong đt , hắn hơi nhíu mày nhìn lên màn hình đt. Quái lạ số này là của cơ mà , làm sao…- Anh 2 Anh 2 !!!!!!!- Nhóc à ! Đừng hét nữa , điếc rồi lày ông tướng – hắn nao nán trả lời - Em đang ở sân bay Nội Bài , anh mau ra đón em.
15 - Chú. . chú dừng đây đi chú – Minh Huy réo lên chỉ chỉ khu trung tâm mua sắm - Tiền đây – Minh Huy đưa cho ông tài xế taxi tờ 500k rồi leo xuống xe đi một mạch - Dư cháu ơi – ông taxi - Khỏi thối – Minh Huy nói rồi đi thẳng vào trong quầy giữ đồ , nhanh chóng gửi đồ rất thành thạo - Đói quá ! ăn kem mới được – Minh Huy tức tối chạy đến khu đồ ăn.
16 Sau khi nhận cây kem vani , Minh Huy nhúng nhảy cầm cây kem trên bàn không may đụng trúng một người – Ngọc Nhi - Á ! MK ! thằng nhóc này , mày đuôi chắc – Ngọc Nhi tức giận tay chùi vạt váy bị dính kem , buông câu chữi thề - Mặt mũi cũng đẹp trai , bị đuôi tiếc thậc – Ngọc Mỹ khoang tay , nhìn Minh Huy cười khinh.
17 - Không tiễn – nó nói rồi cầm tay kéo Minh Huy đi - Xin lỗi 2 cô từ nay 2 cô bị cấm đến khu trung tâm mua sắm này – 1 tên bảo vệ nói - Hừ ! Hay lắm , chờ xem …Đi thôi Mỹ - Ngọc Nhi nó rồi kéo tay Ngọc Mỹ ra khỏi khu trung tâm mua sắm - Chị ! – Minh Huy khẽ kêu nó , nó không nói gì chỉ quay sang nhìn cậu nhóc kế bên - Kem ! – Minh Huy đáp gọn , nó gật đầu rồi dắt Minh Huy đến tiệm kem ban nãy - 3 vani – Minh Huy búng tay kêu phục vụ một cách thành thạo , nó lại thoáng giật mình với cậu nhóc này - Đây thưa quý khách – nv - Của chị - Minh Huy nói rồi đưa 1 cây vani cho nó - Cám ơn – nó cầm cây kem khẽ cười.
18 @#$%^&^%$#@^ - Minh Huy huyên thuyên nào là ca ngợi hắn nào là “dìm hàng” hắn- Rồi rồi – nó cũng hơi bắt đầu choáng với thằng nhóc này , lúc nãi lạnh lắm mà , giờ thì y hệt như ông tám.
19 “Cạch” – cửa phòng bật mở- Anh 2 – Minh Huy chủ mỏ bay bằng vận tốc ánh sang tới chỗ hắn đang ngồi. Hắn chả thèm đếm xỉa tới Minh Huy làm cậu nhóc giận dỗi , dậm chân quỳt quỵt lên sàn , dường như Minh Huy nhớ ra gì đó , tức tốc chạy ra khỏi phòng hắn.
20 ------------------------- Sáng hôm sau ------------------- Bảo bối ! sao em thức sớm vậy – Minh Quân mặt còn ngái ngủ , tay vò vò tóc rối trông ngốc cực- Em… - nó lấp lững , sắc mặt nó không được tươi mấy - Em lại phát bệnh ? – Minh Quân hơi nghiêng đầu nhìn nó , nó chỉ khẽ gật đầu - Bảo bối , em nên về Pháp 1 thời gian – Minh Quân nghiêm mặt , ngồi xuống cạnh nó - Tại sao ? Khó khăn lắm , em mới can đảm quay lại nơi đây mà bây giờ anh lại kêu em quay về - nó ảm đảm , tay chạm nhẹ những cánh hoa hồng trong vườn - Em nghe anh , về Pháp tịnh dưỡng sức khỏe nha nghe anh nha- Không – nó nói rồi đứng dậy quay trở về phòng Minh Quân chỉ biết lắc đầu nhìn bóng nó khuất sau bức tường trắng.