21 ( anchan: truyện của ta cũng đơn giản hệt như con người của ta vậy, đọc cái tựa là biết sẽ xãy ra chuyện gì rồi) Ánh nắng ấm áp chiếu rọi qua ô cửa sổ, mang theo mùi hương nhè nhẹ của buổi sớm mai, từng tia nắng ấm hắt ánh sáng vào mặt Khả Khả.
22 Khả Khả trở lại công ty đã là chuyện của 3 ngày sau. 3 ngày vừa qua Khả Khả sống không bằng chết, bị ai đó giày xéo đến chết đi sống lại. “Người đâu mà tinh lực dư thừa dữ, sao không chết vì miệt mài quá độ đi? ” Khả Khả thầm nguyền rủa.
23 Khả Khả chợt nhớ lại sắc mặt tối đen như mực lúc nãy của Lâm Trình Tử, liền viết giấy đưa cho cô ấy. Lâm Trình Tử do dự lúc lâu sau mới hồi âm lại cho Khả Khả.
24 Như lời đã hứa, Khả Khả dọn đồ sang nhà Lôi Kình, Hà Khang Tại đã về nước, Khả Khả còn mong anh trai phản đối để cô có thể ở lại nhà. Không phụ sự kỳ vọng của cô, Hà Khang Tại không những không ngăn cản còn giúp cô thu dọn đồ, anh em tốt đến thế là cùng, anh còn dặn dò Lôi Kình vài thứ về sở thích cũng như thói quen của cô.
25 Như nhận ra giữa Lôi Kình và Khả Khả có vấn đề, Hà mẹ cười gian xảo, nói với con gái: - Khả Khả, con còn nhớ lời hứa 10 năm trước đã hứa với mẹ trước khi về nước không? Khả Khả suy nghĩ hồi lâu, rồi như nhớ ra 1 sự việc rất chi là quan trọng, cô trừng mắt nhìn mẹ.
26 Hà mẹ cùng Lôi Kình huy động hết lực lượng nhân sự, ra sức thiết kế tổ chức đám cưới trong thời gian ngắn nhất và phải là lễ cưới huy hoàng nhất. Thời gian gần đây Lôi Kình bận kinh khủng, anh phải giải quyết công việc tồn đọng của công ty, chuẩn bị tốt cho lễ cưới và tuần trăng mật sắp tới.