21 Sau khi đưa Minh Thiên đến bệnh viện, Thanh Linh mệt mỏi đi trong rối bời. Bãi biển này lại vắng tanh và chẳng có ai nữa. Những lời của Khánh Quang càng khiến cô thêm nhức đầu, cô lại rơi vào cái bẫy của hắn rồi.
22 Mạnh Bảo sững người với cú tát của Phương Nhi. Nó mạnh đến mức in hằn luôn dấu tay lên má anh, kèm theo cú tát đó là đôi mắt chứa đầy biết bao giận dữ của cô.
23 “Thanh Linh, em ở đâu?”Trong đêm, chàng trai vô thức gọi tên cô gái ấy. Dẫu biết là cô không yêu anh, nhưng anh thì không tài nào quên cô được nữa. Hôm đó cũng chỉ vì anh mà cô bị liên lụy.
24 “Phương Nhi!?” – Mạnh Bảo giật mình đứng lại khi nghe có tiếng hét. Linh cảm có chuyện chẳng lành, anh vội vàng chạy ngược lại nơi vừa tạm biệt Phương Nhi.
25 Mạnh Bảo chết sững người, quay lại phía sau, cả Phương Nhi cũng quay lại. Họ kinh ngạc không nói nên lời khi nhìn thấy cô gái với mái tóc dài buông xoã, hai mắt băng kín, mặc một bộ quần áo rách.
26 “Phương Nhi, cô không sao đấy chứ!? Hãy bình tĩnh…” – Bác sĩ Đức hốt hoảng ngồi xuống xem những mảnh thuỷ tinh có bắn vào chân cô không. “Tôi không sao.
27 “Giết người là một cái tội đáng chết phải không? Thì đằng nào tôi cũng chả sống được!”“Từng dòng máu đã nhiễm bệnh trong người tôi nó vẫn chảy, còn ngày nào để sống, tôi sẽ không thể chịu nổi cảnh cô và anh ta âu yếm bên nhau!”“Yêu đơn phương à? Nó là cái gì thế? Người ta có thể đứng đằng sau mỉm cười nhìn người mình yêu hạnh phúc bên người khác, nhưng tôi không làm được, tôi ích kỷ, tôi biết điều đó.
28 Thanh Chi kinh hãi khẽ lùi lại khi nhìn thấy Phương Nhi đứng lên, đôi mắt đầy căm giận nhìn thẳng vào cô ta khiến cô ta lúng túng. Cô ta nghĩ Phương Nhi bị bệnh là không còn sức khỏe để cho cô ta một chưởng sao? Thế thì quá phí bao nhiêu năm cô đi học võ rồi! Loại con gái này thật đê tiện, cô chưa nghe đến “em gái Thanh Linh” bao giờ nhưng sao lần đầu tiếp xúc đã khiến cô điên tiết thế này không biết!Phương Nhi lao đến nắm chặt cổ tay Thanh Chi kéo giật lại về phía mình, tay Phương Nhi khỏe hơn cả tay võ sĩ hạng A lại còn nắm rất chặt, bẻ luôn tay Thanh Chi khiến cô ta kêu thét lên vì đau.
29 “Úi chà nóng quá!” Vân Trang xuýt xoa khi tắt bếp, nồi cháo tía tô thơm ngon nóng hổi làm cô nhìn mà phát thèm. Nhưng mà nồi cháo này không phải nấu cho cô nên đành chịu vậy, trời bắt đầu trở lạnh dần, có lẽ thu cũng đang vào những ngày cuối rồi, thời tiết thế này ăn cháo thì còn gì bằng nữa.
30 Phương Nhi dẫn đầu đội võ bước ra sân đấu. Khán giả và các đội võ khác ai cũng phải chột dạ khi nhìn thấy đội võ toàn những chàng trai cao to lực lưỡng mà dẫn đầu lại là một cô gái trông gầy gò mà ánh mắt toát ra khí thế đầy sức mạnh.
31 Mạnh Bảo vẫn không thể lấy lại nổi gương mặt vui vẻ như ban nãy để cổ vũ Phương Nhi, nhìn cô đang rất tràn đầy năng lượng anh lại càng cảm thấy có gì lo lắng.
32 Phập! Con dao đâm thẳng vào cánh tay của Mạnh Bảo, máu tràn ra đỏ cả tay áo anh. Anh nghiến chặt răng, vẫn ôm lấy Phương Nhi để che chắn cho cô. Nhưng vết thương không cho anh giữ cô được, anh quỵ xuống vì đau.
33 “Anh mau đến đây đi, chị Thanh Linh tự dưng khoá chặt cửa lại và em nghe thấy chị ấy khóc trong đó. ”Mạnh Bảo tức tốc lao ngay đến bệnh viện, Phương Nhi cũng vội vã đi cùng.
34 “Em nói gì cơ?” – Mạnh Bảo ngạc nhiên đến sững sờ - “Chẳng lẽ chỉ vì Phương Nhi mà em muốn quay về?”“Không phải em ghen tỵ với Phương Nhi, chỉ là nếu ở lại đây, chúng ta sẽ càng gây rắc rối cho cô ấy thôi.
35 Ai nấy lùi lại khi thấy Khánh Vinh đằng đằng sát khí bước tới, kéo theo cả một “đội quân” đằng sau. Mặc dù biết Phương Nhi đã hạ gục Khánh Vinh nhưng không ai dám bước tới gần hắn nửa bước, bởi lẽ thứ nhất Phương Nhi không có ở đây và thứ hai ai cũng biết hắn hoàn toàn khỏe hơn Phương Nhi, lần đó cô chỉ lợi dụng sự bất cẩn của hắn mà đánh chứ sức khỏe của hắn và cả đội võ kia khó lòng địch lại được.
36 “. . . ”“Những gì anh vừa nói với Vân Trang, em nghe thấy rồi. Anh không có lỗi gì cả. Và anh không đáng phải chịu nhiều buồn khổ như vậy. Vân Trang, Thanh Linh, và cả em đều chỉ mong muốn anh là anh của ngày xưa, vô tư, hay cười, sống bình yên mà thôi.
37 Mạnh Bảo vừa đi khuất, Thanh Linh quay lại nhìn Phương Nhi. Phương Nhi không hiểu sao mình không dám nhìn thẳng vào gương mặt cô gái ấy. Bất giác, Thanh Linh mỉm cười:“Xin lỗi, Nhi thấy mình lạ lắm phải không?”“Thanh Linh, cô…”“Chúng ta bằng tuổi, xưng hô thân một chút không được sao?” “Ừ cũng được.
38 "Thanh. . . Thanh Linh. . . " Thanh Chi quá ngạc nhiên, người bỗng run lẩy bẩy khi nhìn thấy người con gái đang đứng trước mặt mình. Mặc dù vừa mới lên giọng chê bai rất kiêu ngạo nhưng giờ cô ta đang sợ tái mặt vì Thanh Linh đã nghe hết tất cả.
39 Vĩnh Sơn thoáng ngạc nhiên khi nghe thấy Mạnh Bảo hỏi, nhưng anh nhanh chóng lấy lại vẻ điềm đạm vốn có:"Anh không cần biết đâu. " Nói rồi Vĩnh Sơn ra hiệu cho Phương Nhi đi theo mình.
40 Phương Nhi và Mạnh Bảo nhanh chóng tìm đến căn hộ mà Khánh Quang nói. Có vẻ căn hộ này được canh gác khá cẩn mật, dù đã đóng cửa cài then kín mít. Cả hai không đi vào ngay mà đứng từ xa quan sát căn hộ, phát hiện ra cửa tầng hầm thì mới nhẹ nhàng đi tới đó, cố gắng để không bị những người canh gác chỗ khác phát hiện ra mình.