1 Khuya. . . Một cô gái mặt lạnh như băng đang đứng trước 1 quán bar có tiếng trong thành phố. 2 thằng bảo vệ đứng nhìn nhỏ, lia ánh mắt từ đầu đến chân rồi buông một câu chả mấy hay ho- Ngon đấy, hàng mới à hay là "hàng" của khách nào?Nhỏ vẫn thế, gạt phắt mấy thằng bảo vệ ra 1 bên đẩy cánh cửa quán vào.
2 "Reng. . . reng. . . reng"- chiếc đồng hồ báo thức liên hồi khiến nhỏ bực dọc lăn tới lăn lui chưa muốn dậy. Sau một vài phút, nhỏ bắt đầu sôi máu, cầm cái đồng hồ thân yêu đập mạnh xuống bàn tạo nên một cuộc "tai nạn" khủng khiếp với chiếc đồng hồ, mọi "cơ quan nội tạng" đều bị đảo lộn thậm chí lòi cả ra ngoài.
3 Tối. . . TẠI NHÀ TRỊNH HOÀNG BẢOCậu ngồi trên chiếc ghế salon trong phòng, tay cầm một ly rượu liên tục suy nghĩ về nhỏ, về chuyện hồi sáng nhỏ khiến cậu bẽ mặt trước đám đông, rồi lại nhớ đến chuyện hôm trước đã "ăn" một bộp tay rõ thốn từ nhỏ trước mặt biết bao thằng đàn em.
4 Nhỏ mơ màng tỉnh giấc thì cũng là lúc chiều đã tắt nắng, chỉ còn vài vệt nắng ở cuối chân trời. Nhỏ nhận ra nhỏ đang ở trong 1 căn phòng lạ lẫm chẳng phải ở công viên, phòng của nhỏ hay của Hoàng.
5 Đúng là bệnh viện dành cho hội nhà giàu có khác. Từ cách trang trí cho đến nội thất trông cũng xa hoa gớm. Nhỏ loay hoay một hồi lâu mới tìm được phòng 107 theo chỉ dẫn, hít một hơi thật sâu chuẩn bị ột cuộc gặp gỡ căng thẳng nhỏ đẩy cửa vào.
6 - Hoàng Bảo cuối cùng em cũng tìm được anh!Một giọng nói trong trẻo như chim sơn ca cất lên từ cửa phòng. Giọng nói nghe dễ chịu thật nhưng với nhỏ hiện đang rất bực mình vì đánh thức giấc ngủ thiên thu của nhỏ.
7 Nhỏ nằm ngủ miên man cho tới khi nghe cuộc gọi điện thoại như điên cuồng từ chiếc di động nhỏ lật đật xoay người nghe máy"- Alo?_ Nhỏ ngáy ngủ- GIỜ NÀY MÀ CÒN NGỦ À? CÔ MAU ĐẾN BỆNH VIỆN NGAY!!!_ Một giọng con trai từ đầu dây kia la hét như muốn nổ cả chiếc điện thoại- Ai thế?_ Nhỏ bình tĩnh hỏi lại, tan cả buồn ngủ- Bổn thiếu gia_ Trịnh Hoàng Bảo đây- ANH LÀM CÁI GÌ MÀ MỚI SÁNG SỚM LỚN TIẾNG THẾ HẢ???_ Nhỏ chỉ cần nghe 3 chữ "Trịnh Hoàng Bảo" là sẵn sàng bụp lại ngay- Mau tới bệnh viện đi- Cái gì? Tôi nói đi học xong mới qua bây giờ anh lật lộng à?.
8 "- BA ƠI!!!_ Tiếng một cô bé hét lên trong màn đêm yên tĩnh- Ưm. . . _ Một bàn tay nhỏ nhắn nhưng ấm áp bịt miệng cô bé lại. Xoay đầu cô bé về phía mình.
9 Chiều. . . Nhỏ dẹp chiếc điện thoại sang một bên. Đêm về lại khiến nhỏ suy nghĩ về Hoàng Nam nhỏ rất muốn biết Hoàng Nam có phải là cậu bé năm xưa không? nếu thật là như vậy thì nhỏ còn nhiều câu muốn hỏi nữa, nhỏ muốn biết vì sao cậu bé đó lại xuất hiện vào lúc đó rồi tại sao ba nhỏ lại bị như vậy chắc chắn là có liên quan gì đó với cậu bé dù là 1 chút ít.
10 Nhỏ sau khi được "giải thoát" khỏi cái "địa ngục trần gian" đó thì lập tức chạy tức tốc về nhà nghỉ ngơi. Nhỏ càm thấy hôm nay là ngày may mắn nhất trong tháng luôn.
11 Tụi nó (gồm nhỏ và Mai) về lớp. Phía gần bàn cuối một ánh mắt giết người nhìn lăm lăm nhìn chăm chăm về phía nhỏ cũng may là nhỏ ngồi bàn cuối chứ nếu không bị ánh mắt ấy dọa cho chết ngất rồi.
12 Nhỏ thức dậy sau một giấc ngủ ngon lành. Ôi mẹ ơi thật kinh khủng từ sáng mà bây giờ nhỏ lại ngủ đến chiều thật không thể tin nổi, nhỏ lồm cồm bò xuống giường.
13 3 ngày sau. . . Mới mấy ngày mà nhỏ tàn lụi như một cái xác hằng ngày lướt qua lướt lại đến trường. Sau chuyện đánh nhau đó, nhỏ ngày càng bị quấy rối hơn.
14 Một ngày chủ nhật đẹp trời, mưa phùn lất phất bên khung cửa sổ. Nhỏ thức dậy uể oải cả người, nhỏ thay đồ để đi tìm việc trả nợ. Xong xuôi, nhỏ bước xuống nhà Hoang đang ăn sáng lại không thấy bà Hoa đâu.
15 Lại một ngày mới với khởi đầu mới nhưng bây giờ đối với nhỏ chẳng khác nào bị hành hạ. Nhỏ lê lết vào WC nhỏ đây còn định ở nhà luôn nếu không giữ quyển tập "trời đánh" của cậu.
16 Cuối tuần cũng đến. . . Cái ngày mà nhỏ không mong nhất trời lại đẹp vô cùng. Nắng không chói mấy chan hòa nhưng rực rỡ còn mấy buổi mà nhỏ đi làm thì không mưa cũng nắng như lửa đốt ông trời thật lắm bất công.
17 Chiếc xe dừng lại trước một cái rừng mà theo như lời Mai nói nó là một "khuôn viên", nhỏ thì vẫn thấy giống rừng hơn. Mọi người bước xuống xe, GVCN sinh hoạt lần nữa với lớp nhỏ- Bây giờ ta sẽ đi theo nhóm mà đã sắp đặt, tìm được cây nào mà không biết tên thì có bảng so sánh hình và thông tin ở đây các em cứ việc tìm hiểu, khoảng 5h ta sẽ có mặt tại đây để về.
18 - Huỳnh Vy- Có ạ- Lâm Tiểu Băng- Có!_ Một giọng nói vang lên không ai thèm để ý nhưng cậu biết đó không phải là tiếng của nhỏ, nhỏ không có ở đây và ai đang giả danh nhỏ? Nhìn xung quanh không thấy ai khả nghi.
19 Sáng sớm, những ánh nắng len lỏi qua khe lá phảng phất trên gương mặt của nhỏ. Khẽ cựa mình, nhỏ thức giấc. Cậu đã đi từ lúc nào, nhỏ đã được đắp thêm một lớp áo của cậu và dựa đầu vào chiếc balo cũng của cậu.
20 Nhỏ bức buâng quơ trên đường đến trường, hai ngày rồi nhỏ chưa tắm vì hôm qua nhỏ bỏ nhà đi nên hôm nay vẫn mặc nguyên bộ đồ hôm bữa quần jean áo thun trắng, khoác áo sơ mi xanh lá.