41 Thanh Linh sững sờ trước lời nói choáng váng của Khánh Quang, tất cả những người xung quanh kể cả là đệ tử của hắn cũng phải bất ngờ. Không thể tin Khánh Quang có thể ra cái điều kiện đó, coi như Thanh Linh có thông minh cỡ nào cũng không thoát khỏi sự gian ngoa và xảo quyệt của một gã đàn ông vô lại.
42 Thanh Linh và Mạnh Bảo nhanh chóng tiến về phía chiếc xe taxi. Những tên sát thủ đang chặn ở hướng đó liền lao tới hai người. Không chần chừ, cả hai xông lên giáng cho chúng những đòn đánh quyết liệt.
43 Màn đêm mịt mù vần vũ những đám mây. Sét đánh ầm ầm, nước mưa tuôn như trút. Tiếng mưa đã làm Vĩnh Sơn tỉnh dậy. Mọi thứ xung quanh tối om dày đặc mưa khiến anh không nhìn thấy gì hết.
44 “Phương Nhi, con tỉnh rồi!”Cô mở mắt. Đầu cô đau như búa bổ, toàn thân mệt mỏi rã rời vừa trải qua một cơn mộng mị quá lâu. Cô cố mở mắt để nhìn mọi người.
45 "Buông tôi ra!! Buông tôi ra!!!"Phương Nhi giật mình, có tiếng hét từ trong nhà. Là của Minh Phú! Cô hoảng sợ vội đứng lên cố gượng đi trong dù giờ cô chẳng còn sức lực nào nữa.
46 Khánh Vinh, tao sẽ không bao giờ thua mày! Tao hận mày vì đã chia rẽ hạnh phúc của anh ấy! Anh ấy đã không được cười, anh ấy lúc nào cũng phải sống trong u buồn, trong dằn vặt, trong hối hận, cũng chỉ vì thằng khốn là mày! Tao thực sự muốn giết chết mày!!”----“Vì yêu anh mà em nhận ra mình phải mạnh mẽ hơn để có thể mang lại nụ cười cho anh.
47 Không khí bệnh viện vắng lặng đến lạnh người. Trước cửa phòng phẫu thuật, người con trai ấy vẫn ngồi bần thần trên cái ghế dài. Không ai dám hỏi gì anh.
48 Mưa rả rích bên ngoài cửa sổ căn phòng u tối. Người đàn bà nằm trên giường, chìm vào cơn mộng mị. "Thanh Thảo!"Bóng người đàn ông mờ ảo trong giấc mơ.
49 Gã đàn ông tiến về phía cô gái:“Thanh Linh, giao cho cô đấy!”“Ở đâu?”“Súng hay dao? Ở chỗ giam thằng Phú ý!” Cô không nói gì, chỉ lẳng lặng bỏ đi để lại nụ cười nhếch mép của Khánh Quang.
50 Không khí bệnh viện trở nên buồn lặng hẳn. Căn phòng màu trắng yên tĩnh và cô quạnh không bóng người. Ai nấy ra ngoài hết cả, Minh Phú vẫn chưa tỉnh lại dù đã phẫu thuật xong nên mọi người cũng chẳng thể ở lại thêm.
51 Thanh Chi lao tới mẹ, máu của bà tràn ra dấy vào người cô. Nhưng cô gái kiêu ngạo chảnh chọe ấy lần đầu tiên không sợ máu me bẩn người, ôm chặt lấy bà.
52 BỐP!"Thằng khốn, đây là cách cậu đối xử với Thanh Linh hả!!??"Mạnh Bảo im lặng đón nhận cú đấm của Vĩnh Sơn. Nhìn vẻ câm lặng đó của anh, Vĩnh Sơn chỉ thấy tuyệt vọng.