61 Bầu trời tối đen hay sao? Vì sao nàng không nhìn thấy gì hết?Bên tai, là ai gọi tên của nàng?“Thanh nhi, trả lời ta!” Thanh âm quen thuộc vang lên, là ai? Là ai thường xuyên dùng loại giọng điệu bình thản nhưng uy nghiêm này nói chuyện với nàng?“Vạn nhất nếu ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ngươi hãy mang theo Nhật Nguyệt Tinh rời khỏi nơi này, đi càng xa càng tốt.
62 Tiên phàm yêu nhau, ắt gặp trời phạt. Một khi việc này bị Thiên đế biết, nói không chừng lại là một trường kiếp nạn. Một ngày trên trời là một năm dưới trần gian.
63 “Ngày đó sau khi từ Phục Ma điện trở về hắn vẫn như vậy, không ăn không uống, vẫn ngây ngốc cầm khăn lụa kia ngẩn người. Muội biết tỷ tỷ hận hắn, nhưng nói thế nào thì hắn vẫn là phụ thân của chúng ta, tỷ tỷ.
64 “Một tuồng kịch náo nhiệt như vậy, sao có thể thiếu ta đây. ” Bóng đen bất ngờ tới. Ba ánh mắt đang tập trung trên người Dương Tuyền đế quân đồng thời quay lại nhìn, cả kinh, ngạc nhiên, ngẩn ra.
65 Chân Phá Thiên đang giẫm lên Minh Thiệu tăng thêm độ mạnh, hắn từ trên cao nhìn xuống: “Đường đường chiến thần của Thiên giới, thế nhưng cũng đến nông nỗi này, Minh Thiệu, à không, hiện tại nên gọi ngươi là Tuyên Ly.
66 Từ ba trăm năm trước Phá Thiên đem vị trí Ma quân nhường lại cho vị hôn phu của La Gia công chúa là Phi Liêm, nhưng chuyện hắn chết vẫn khiến cho lục giới bị kinh động.
67 Việc Phi Liêm đến đều làm cho tất cả mọi người cảm thấy ngoài ý muốn. Hắn từng là Phong thần của Thiên giớ nhưng giờ hắn cũng chính là quân vương của Ma giới.
68 Phàm trần vẫn luôn ồn ào náo động như vậy, Thanh Dao suy nghĩ. Xe ngựa vừa mới tiến thành, sự náo nhiệt cùng ồn ào đều đến tai Thanh Dao. Màn xe được kéo thật kín, Thanh Dao không thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, nhưng nàng có thể cảm nhận được hơi thở của dòng người nhốn nháo.
69 “Cái gì?” Tay Minh Thiệu đang cầm cái chén dừng giữa không trung, mày nhăn thành chữ xuyên, “Quốc cữu tiếp kiến vị cô nương kia rồi?”Lữ Kiền chi tiết bẩm báo: “Đúng vậy.
70 Bên ngoài Nhàn đình là hồ nước xanh biếc, từng con cá chép rực rỡ bơi lội thành đàn, tạo nên những gợn sóng. Thanh Dao lặng im dựa vào lan can, Tinh Tinh ở trong lòng nàng đang ngủ say bỗng nhiên giật giật.
71 Đứng từ trên cao nhìn về nơi xa, bão cát đầy trời quét tới, che mờ tầm mắt của Thanh Dao, không khí cũng xen lẫn màu máu tươi. Dưới thành lâu xác chết nằm ngổn ngang.
72 Mùi hoa vương vấn trên đầu mũi, tiếng chim thánh thót bên tai, đây là một loại cảm giác rất quen thuộc. Thanh Dao chậm rãi mở to mắt, bầu trời phía trên ngàn dặm không mây, xanh thăm thẳm, không chứa một chút tạp chất nào.