21 Lãnh Loan Loan lạnh lùng liếc mắt nhìn bọn nam tử một cái, lại làm bốn người kìm lòng không được mà run rẩy. Rõ ràng trời đang nắng, nhưng bọn họ lại cảm thấy có một cổ hàn khí từ dưới bàn chân dâng lên.
22 Tháng ba, chim chóc bay lượn, hoa tỏa hương thơm, chung quanh một mảnh xuân ý dạt dào. ánh sáng ấm áp rơi trên mặt hồ. một con thuyền hoa tinh xảo từ từ đi đến, dừng lại ở bên bờ hồ của Nguyệt Diễm hoàng thành.
23 “Đi, đi, đứa nhỏ này ở đâu vậy? Tiểu hài tử mua trang sức làm gì, qua chỗ khác chơi đi. ”Chủ quán trang sức nghĩ Lãnh Loan Loan là thiên kim nhà ai ham chơi chuồn ra khỏi phủ, trên người tất không có bạc.
24 “Cái gì?!”Chủ quán hoài nghi những gì mình nghe thấy. “Ngươi lỗ tai bị điếc sao?” Lãnh Loan Loan cong khóe môi, hé ra nụ cười tà tứ. ánh mắt lãnh khốc, nhìn chủ quán, gằn từng chữ.
25 “Đã xảy ra sự tình gì?”Một giọng nói chói tai truyền đến, Lãnh Loan Loan nhịn không được che lỗ tai lại. Nâng mắt nhìn lên, chỉ thấy hai gã nam tử đi đến.
26 “Tiểu cô nương --”Lãnh Loan Loan cùng Thủy Dao đi ở phía trước, nghe phía sau có người gọi, ngừng lại cước bộ. “chuyện gì?”Lãnh Loan Loan quay đầu, nhìn nam tử áo bào trắng mang theo thanh sam nam tử đi đến.
27 Dạ Thần nhìn Lãnh Loan Loan, đôi đồng tử màu tím trong suốt như hồ nước, tuyệt không che dấu cảm giác của hắn. Nam nhân này thật sự là một yêu nghiệt.
28 Dạ Thần vừa nói xong, Bố Đinh sợ hãi kêu lên:“Chủ tử --”Trời ạ, hắn yếu tim lắm rồi. Hôm nay đến tột cùng là chuyện gì xảy ra. Chủ tử của hắn bị làm sao? Cư nhiên mở miệng mời một tiểu nữ oa đến nhà, địa phương kia tùy tiện có thể vào sao?Lãnh Loan Loan liếc mắt đem vẻ mặt của hai người để vào trong mắt.
29 Ánh nắng tươi sáng, chiếu khắp mọi nơi. “Đứng lại!”Thị vệ bên ngoài thấy một chiếc xe ngựa lạ hướng cung điện chạy tới, nổi giận quát. Xa phu hoảng sợ, hắn cũng không biết công tử này muốn tới hoàng cung.
30 “Ngươi ôm ta đi đi. ”Lãnh Loan Loan nói lời này làm cho Thủy Dao đứng ở sau lưng rất ngạc nhiên. Dạ Thần sửng sốt, hiển nhiên không có dự đoán được Lãnh Loan Loan sẽ có yêu cầu như vậy.
31 Khôn Kiền cung“Ngữ Nhi, gần đây thượng triều đều nói đến việc lập thái tử phi ngươi nên nắm chắc cơ hội. ”Hoàng hậu một thân cẩm bào, ung dung cao quý.
32 “Thái tử biểu ca, muội muội đáng yêu này là đứa nhỏ nhà ai?”Lấy lại tinh thần, Kỉ Thanh Ngữ giống như tò mò hỏi. Một đôi thủy mâu vẫn như cũ không có rời Lãnh Loan Loan, oa nhi này bộ dáng phấn điêu mài ngọc, váy áo lửa đỏ, viền chỉ vàng.
33 Đông cung. “Tham kiến điện hạ. ”Cung nữ, thái giám đông cung nhìn thấy thái tử luôn luôn lãnh ngạo cư nhiên ôm một tiểu oa nhi xuất hiện, đều cả thất kinh trợn mắt há hốc mồm, Dạ Thần đảo mắt lạnh nhìn, mọi người mới lấy lại tinh thần, sợ tới mức “đông” một tiếng quỳ rạp xuống đất.
34 “Vậy là ngươi đang cầu hôn với ta sao?”Dạ Thần đột nhiên cảm thấy hứng thú, kéo một chiếc ghế qua ngồi xuống. Đôi mắt màu tím còn thật sự nhìn Lãnh Loan Loan.
35 “Thùng thùng đông…. ”Sáng sớm, ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu nghiêng vào, một màu vàng óng ánh. Tiếng bước chân vội vàng xé rách sự yên tĩnh. “Đã xảy ra chuyện gì?”Hoàng hậu mặc cẩm bào màu lam ngẩng đầu, đôi mi thanh tú nhíu lại nhìn ngoài điện.
36 “Vậy là ngươi đang cầu hôn với ta sao?”Dạ Thần đột nhiên cảm thấy hứng thú, kéo một chiếc ghế qua ngồi xuống. Đôi mắt màu tím còn thật sự nhìn Lãnh Loan Loan.
37 “Thùng thùng đông…. ”Sáng sớm, ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu nghiêng vào, một màu vàng óng ánh. Tiếng bước chân vội vàng xé rách sự yên tĩnh. “Đã xảy ra chuyện gì?”Hoàng hậu mặc cẩm bào màu lam ngẩng đầu, đôi mi thanh tú nhíu lại nhìn ngoài điện.
38 “Hoàng hậu giá lâm. ”“Thanh Ngữ quận chúa giá lâm. ”Thanh âm thái giám xé rách không gian vắng lặng, xuyên thấu và vang vọng cả cung. Tại Đông cung, Dạ Thần vừa nói cho Lãnh Loan Loan đủ loại sự tình của Nguyệt Diễm.
39 “Ngươi biết ngươi đang nói cái gì sao? Ngươi điên rồi. ”“Ta không có điên. ” Đôi mắt màu tím của Dạ Thần trầm xuống, nhìn hoàng hậu gằn từng chữ: “Ta muốn nàng.
40 “A, có xà. ”Mặt đất đang trống rỗng bỗng nhiên lại xuất hiện một đàn xà, bò ngang bò dọc, vặn vẹo thân mình múa loạn. Bộ dáng dữ tợn, thân rắn thon dài ngọ nguậy làm cho khuôn mặt đẹp đẽ của Hoàng Hậu cùng Quận Chúa biến sắc, suýt chút nữa thì sợ đến mức ngất xỉu.