1 Chín giờ bốn mươi sáu phút tối. Sắp đến lúc rồi.
Màn hình phát ra những sắc xanh dương kì quái trong căn phòng tối om, nhưng loạt cửa sổ dàn trên màn hình vẫn đen kịt một cách bướng bỉnh.
2 Những hình ảnh trong giấc mơ sáng nay lóe lên lờ mờ trong tâm trí Raine khi cô luồn lách giữa dòng xe cộ buổi sáng. Những hình ảnh trong giấc mơ dường như còn sống động và quan trọng hơn cuộc sống cô độc, buồn tẻ của cô ở Seattle này nhiều.
3 “Thưa ông? Xin lỗi ông nhưng có một người tên Crowe gọi điện thoại, xin phép được lên đảo. ”
Victor không rời mắt khỏi những con sóng đang vỗ vào bãi biển rải đá cuội dưới hiên.
4 Đúng là may mắn khi Seth chỉ có một mình khi xem màn trình diễn gợi dục đó. Nếu một trong hai anh em nhà McCloud tình cờ nhìn thấy được thì anh sẽ phải giết họ mất.
5 Các dây thần kinh của Raine căng thẳng tới mức tiếng thịch khẽ khàng khi cửa xe đóng lại cũng làm cô thở dốc. Cô nhắm mắt và cố làm mình bình tĩnh lại khi anh vòng qua xe.
6 Raine sụm người trong bồn tắm, run rẩy dữ dội, đến mức cô hầu như không giữ nổi thăng bằng. Cô với lấy vòi hoa sen, nhưng bị hụt và ngã đập vào thành sứ lạnh lẽo với một tiếng bịch đau đớn.
7 Vị thánh bảo trợ cho những người tình nhục nhã hẳn đang đỡ đầu cho cô. Một xe taxi sân bay đang thả khách bên ngoài hành lang khi cô lao ra đó. Cô trốn được trước khi Seth theo kịp cô xuống gác và ép cô vào trạng thái kích động.
8 Làm việc? Đầu óc cô quay cuồng. Làm sao cô có thể quay lại làm việc? Làm sao cô có thể trang điểm, mặc quần tất, và đi làm như thể nó là một ngày bình thường - vâng, thưa ông; không thưa ông; gì cũng được, thưa ông - sau cái đêm điên rồ này? Làm sao cô có thể gần gũi với Victor Lazar và bồi dưỡng tình cảm với ông ta nếu ông ta thật sự đã dàn dựng để cô bị quyến rũ và làm nhục?
Điều đó châm lên một đợt hồi tưởng mới về từng giây từng phút cô ở cùng Seth Mackey.
9 Câu nói của Raine mang đến trong anh một cơn rùng mình chan chứa những cảm xúc nguyên sơ nhất. Tối nay anh đã say thuốc và mất kiểm soát, vỏ bọc sắt của anh đột nhiên vỡ tan tành.
10 Victor nhấp một ngụm brandy và nhìn lên bầu trời. Mặt trăng nhô lên, lấp ló qua những ô cửa sổ răng cưa giữa các đám mây. Nó rọi sáng mặt nước vài giây ngắn ngủi rồi lại biến mất.
11 “Dậy đánh răng rửa mặt đi, ông bạn. ”
Cánh tay Seth giật lên che mặt. Anh buông tay xuống, lầm bầm chửi thề bực tức hành động vừa rồi của mình.
Tự động tránh một cú đấm khi thức dậy là việc anh chỉ làm từ hồi mới nhập ngũ.
12 Có lẽ cô có thể giữ lại ít súp gà trong bụng, nếu may mắn, thêm vài cái bánh để lâu nữa.
Raine tựa lưng vào ghế taxi, kiệt sức. Cơ thể cô bắt đầu phản đối vì thiếu thức ăn quá lâu, nhưng ký ức về tủ lạnh không mấy hứa hẹn với cô.
13 Bạn trai. Anh là bạn trai chính thức của Raine Cameron. Anh thử nói từ đó trong miệng. Chắc chắn rồi, tuy chỉ là vỏ bọc nhưng là một vỏ bọc hết sẩy. Vệ sĩ có thể ẩn núp dưới vỏ bọc nào tốt hơn một anh bạn trai mới, ghen tuông, đầy tính sở hữu? Sẽ không ai bận tâm đến lần thứ hai về việc anh bám riết lấy cô.
14 “Em nhớ thủ tục chưa?”
Raine tựa vào ghế và hôn anh. “Đừng lo, Seth. ”
Cô nở nụ cười để trấn an anh nhưng hiệu quả mang lại hoàn toàn trái ngược.
15 “À. Cô đây rồi. Harriet bảo tôi rằng cô xin nghỉ để đi khám. Tôi tin hẳn cô đã cảm thấy khỏe hơn rồi nhỉ?”
Raine ngước mắt khỏi chiếc di động mà cô đang dùng để soạn tin nhắn cho Seth.
16 Trong tất cả các viễn cảnh, thong thả đi vào một bữa tiệc tối ở đảo Đá với tư cách là bạn hẹn của cô cháu gái đã thất lạc của Victor Lazar là điều cuối cùng anh có thể mường tượng ra.
17 Con đường vào nhà từ đằng sau hết sức im ắng. Anh túm lấy vai cô, đầu óc anh tăng tốc nhằm nỗ lực biện minh cho hành vi bốc đồng điên rồ của mình. Nó là một canh bạc khó tin nhưng khó lòng cưỡng lại.
18 Chiếc màn hình đáng ra phải chiếu bốn góc quay khác nhau của phòng tháp trống trơn và tối om.
Victor quay người đi với một tiếng cười khẽ. Không được chứng kiến cảnh thân mật giữa cháu gái và người tình của nó không làm ông thất vọng.
19 Riggs kịp thời tránh xe trên con đường tối mịt. Tối nay là một tối tồi tệ. Kể từ sau cái chết của Jesse Cahill, những ung nhọt trong ông đã lớn dần lên thành nơi thống khổ thiêu đốt.
20 Raine ăn sáng chậm chạp, nhận thức sâu sắc về bộ đồ trên người. Một cái áo len ca sơ mia màu xanh của hãng Armani. Bốt Prada. Khi bộ đồ này quá đẹp và vừa vặn hơn hẳn bộ đồ của cô mà vẫn than phiền thì có vẻ bất lịch sự, nhưng chúng vẫn làm cô lo lắng.