1 Nàng sải những bước dài vội vã trên đại lộ Pennsylvania cách Nhà Trắng một khu phố, run rẩy trong cơn gió lạnh lẽo của tháng mười hai, tai ù đặc vì tiếng oanh tạc và sau đó là tiếng các máy bay ném bom vần vũ trên đầu, sẵn sàng trút hết mớ hàng hoá của tử thần xuống mặt đất.
2 - A lô.
- Dana. . .
- Matt à?
- Cô đến phòng thu ngay, càng nhanh càng tốt.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
- Đến nơi cô sẽ biết.
- Được, tôi đi liền đây.
3 Trường học là một sự thử thách mà Kemal không thể chịu đựng nổi. Nó nhỏ hơn tất cả các bạn học cùng lớp, kể cả bọn con gái, và đây thật sự là nỗi ô nhục đối với nó.
4 - Cô muốn nói gì với tôi thế, Dana?
- Matt, năm cái chết của một gia đình trong vòng chưa đầy một năm là một sự quá tình cờ.
- Dana, nếu tôi không biết rõ cô, có lẽ tôi đã phải mời một bác sĩ tâm lý và cho ông ta biết chicken little đang trong văn phòng tôi và đang lảm nhảm rằng bầu trời sụp đổ.
5 Cú điện thoại của Eileen, mẹ Dana, đến một cách thật bất ngờ.
- Dana, con yêu. Mẹ có một tin cực kỳ hấp dẫn cho con đây!
- Vâng, tin gì hả mẹ?
- Mẹ chuẩn bị kết hôn.
6 Ai nấy đã chuẩn bị sẵn sàng cho bản tin cuối.
Dana ngồi ở bàn đọc trong phòng thu A, tranh thủ xem lại những thay đổi cuối cùng cho phần tin tức. Những tập tin trong cả ngày đã được dồn hết về đây để nghiên cứu xem nên dùng cái nào, bỏ cái nào.
7 Sáng thứ hai khi Dana bước vào văn phòng, Olivia nói:
- Chào. Có một phụ nữ nào đó gọi điện cho cô ba lần nhưng không chịu xưng tên.
- Cô ta có để lại số điện không?
- Không.
8 Sáng thứ tư, lúc đang chuẩn bị bữa sáng, Dana nghe thấy những âm thanh ầm ĩ phía ngoài.
Nàng nhìn ra ngoài cửa sổ và ngạc nhiên thấy một chiếc xe tải nhỏ đỗ trước cửa toà nhà và nhiều người đàn ông đang khiêng đồ đạc lên xe.
9 Vào giữa cuộc họp buổi sáng về Đường dây tội ác, Dana ở trong phòng với sáu phóng viên và nghiên cứu viên.
Olivia ló đầu vào.
- Ông Baker muốn gặp cô.
10 Cú điện thoại đến đột ngột vào sáng thứ hai.
- Cô Dana Evans?
- Vâng.
- Tôi là bác sĩ Joel Hirschberg. Tôi ở quỹ bảo trợ trẻ em.
Dana lắng nghe, bối rối.
11 Phải cố gắng lắm Rachel mới động đậy nổi chân tay. Nội việc đi từ phòng nọ sang phòng kia trong căn nhà ở Florida thôi cũng đã làm cô mệt lử. Cô không nhớ nổi mình đã có lần nào mệt đến thế chưa.
12 Rachel Stevens đã chờ sẵn ở sân bay quốc tế Miami lúc máy bay của Jeff hạ cánh. Chúa ơi, cô ấy vẫn đẹp quá, Jeff nghĩ thầm. Mình không tin được là cô ấy lại đang bệnh.
13 Chiều hôm đó khi Dana trở về phòng, nàng chợt đứng sững lại. Mọi thứ vẫn y nguyên, và chưa. . . nhưng nàng vẫn có cảm giác có cái gì đó đã thay đổi. Đồ đạc của nàng đã bị lục lọi? Có lẽ mình hơi man man, nàng hài hước nghĩ.
14 Dana và Matt Baker ngồi trong phòng họp ở WTN.
- Ralph Benjamin sang Pháp thăm con trai, Dana giải thích. Bỗng nhiên một hôm mất thứ giấy tờ tuỳ thân của ông ta để ở phòng khách sạn biến mất.
15 Về đến nhà, Dana trông thấy một cây thông Noel nhỏ rất đẹp. Bà Daley đã mang về và trang trí nó.
- Nhìn những đồ trang trí xem, bà Daley nói với vẻ tự hào.
16 Tối hôm đó tại phi trường Dulles, Dana lên máy bay của Hãng hàng không Lufthansa tới Dusseldorf. Nàng đã gọi điện cho Steffan Mueller, hiện đang làm việc tại Kabel Network báo tin mình sẽ sang.
17 Thành phố nào cũng có nhịp điệu riêng của nó, và Rome cũng vậy. Trong lịch sử, nó đã từng là một đế chế hùng mạnh suốt nhiều thế kỷ. Và nó vẫn tiếp tục nhịp sống đều đặn của mình, ngày lại qua ngày, không có gì phải vội vã.
18 Tổng hành dinh của NATO, khối quân sự Bắc Đại Tây Dương, toạ lạc tại cao ốc Leopold III, trên nóc nhà lá cờ Bỉ phất phơ theo gió với ba vạch đen, vàng và đỏ.
19 Chuyến bay tới Moscow của hãng hãng không Sabena kéo dài ba tiếng rưỡi đồng hồ. Dana nhận thấy đa số hành khách đều mặc áo ấm còn trên giá để hành lý toàn là áo lông thú, mũ len, găng tay.
20 Khi Dana thức giấc, nàng gọi điện ngay cho Tim Drew.
- Cô có biết gì thêm từ phía đại sứ Hardy không? - Anh ta hỏi.
- Không. Tôi nghĩ là tôi đã làm mất lòng ông ta.