21 Chương 21 Trịnh Vĩ và Hàn Dĩnh một trước một sau vào thang máy, sau khi cãi nhau không khí có chút trầm muộn. Cải vã đi qua không khí có chút trầm muộn, hai người đều thắc mắc rốt cuộc người sĩ quan kia có liên hệ gì với Hàn Dẫn Tố? Trịnh Vĩ hoảng hốt chợt hiểu một điều, hắn đã mất đi thứ quý giá nhất trong cuộc đời.
22 Chương 22 Trong suốt cả đời Hàn Dẫn Tố chưa bao giờ thấy xấu hổ như lúc này. Theo bản năng nhắm mắt lại để trốn tránh, dù sao thì cũng không nhúc nhích được, mắt không thấy thì tâm không phiền.
23 Chương 23 Trong điện thoại truyền đến giọng Phương Chấn Đông vô cùng mạnh mẽ và dứt khoát khiến trong lòng Chu Á Thanh than thở: Kết hôn cũng là cô, ly hôn cũng là cô, còn có thể nói gì được nữa.
24 Chương 24 Vương Đại Bưu và Triệu Dũng nhìn nhau trao đổi, cả hai đều có chút sợ hãi trong lòng. Cả quân khu ai mà không biết đại danh của Phương Chấn Đông Đoàn Tăng Cường của bọn họ.
25 Chương 25 Hàn Dẫn Tố vốn tính toán là chuẩn bị vẽ nhiều hơn hai bức tranh nữa mới gửi ở phòng tranh của Đường Tử Mộ nhờ bán hộ. Nhưng ca phẫu thuật của bà ngoại quả thật là không thể hoãn được nữa.
26 Chương 26 Hàn Dẫn Tố nơm nớp lo sợ mấy ngày hôm nay, nghĩ lại đây là lần đầu tiên cô dám nói với Phương Chấn Đông bằng giọng đó. Chắc là do qua di động nên năng lực uy hiếp của anh ta đã bị giảm xuống mất một level nên cô mới to gan như vậy.
27 Chương 27 "Phương Chấn Đông, tôi đang ở Hồ Châu, bà ngoại tôi vừa mới làm phẫu thuật tim xong. ” Không biết vì sao nữa mà lời như vậy cô có thể nói vô cùng trôi chảy không chần chừ chút nào.
28 Chương 28 Lúc cậu và mợ đến thì Phương Chấn Đông đã đi rồi, vốn là Phương Chấn Đông sẽ không nghỉ phép nhưng vì không thể cưỡng lại nỗi lo lắng trong lòng nên mới ra ngoài tìm Hàn Dẫn Tố, ngày mai còn có cuộc họp quân sự quan trọng cần anh phải có mặt.
29 Chương 29 Hàn Dẫn Tố đến phòng tranh của Đường Tử Mộ, Mộ Phong cùng ông chủ của cô là Hoàng Thế Vinh cũng ở đây. Cô nhạy cảm phát hiện người luôn tùy tiện như Mộ Phong có chút không giống, cả người thần thái phấn khởi giống như mùa xuân đang đến, hòa ái vui vẻ sắc xuân hiện trên chân mày khóe mắt cô.
30 Chương 30 Lão Phùng nhìn mặt Phương Chấn Đông càng ngày càng đen, đen đến mức không thể đen hơn nữa thật khiến lão hơi run rẩy. Tuy nói Phương Chấn Đông chẳng bao giờ tươi cười gì nhưng kể từ hôm từ Miền Nam trở về, trong một tháng gần đây tâm tình luôn luôn tốt, không có vấn đề gì khác, đây là chuyên cả Tăng Cường Đoàn đều biết.
31 Chương 31 Ở trong lòng nhớ thương lâu như vậy, rốt cuộc có thể nếm được thì cảm giác của nó quá tuyệt vời. Trong nháy mắt, Phương Chấn Đông liền hóa thân thành sói, lý trí phải biết khắc chế của quân nhân đã sớm bay lên chín tầng mây.
32 Chương 32 Hàn Dẫn Tố có một giấc mơ thật dài, trong mộng mẹ vẫn trẻ tuổi và xinh đẹp như vậy. Mẹ đứng ở bên cầu nhỏ cạnh nhà cũ của bà ngoại ở đầu phố nhỏ nhìn xa xăm.
33 Chương 33 Người đàn ông này cầu hôn chẳng có chút lãng mạn nào hết, nhưng cô cũng không thấy đây là trò đùa. Cô biết rõ ràng nếu giờ cô không kiên quyết phản đối thì sau tuần này đời cô sẽ biến động lớn.
34 Chương 34 Phương Chấn Đông lần này không lảng sang chuyện khác, cũng không cự tuyệt, chỉ hơi gật đầu một cái. Lão Phùng không khỏi nhướng nhướng mày trêu chọc, quan sát anh từ trên xuống dưới, đảo qua một vòng rồi mới xấu bụng mà nói: "Tôi nói này Chấn Đông! Cậu nên kiềm chế một chút, cứ như tên hán tử lỗ mãng mấy năm không biết đến vị thịt.
35 Chương 35 "Tiểu Tố. . . . . . cha. . . . . . " Hàn Thanh Sơn há mồm nói hai tiếng rồi nghẹn lại không biết phải nhanh chóng phá giải ngăn cách giữa cha và con thế nào nữa.
36 Chương 36 Trịnh Vĩ ngồi ở trong góc phòng chờ hút thuốc không có vẻ nào là chú rể đang hạnh phúc cả, sắc mặt có chút âm trầm phiền não. Hàn Dĩnh đã trang điểm xong, đám dâu phụ cũng tới chúc mừng cô dâu nhưng nhìn sắc mặt của chút rể liền cùng nhau rối rít ra ngoài.
37 Chương 37 Hàn Thanh Sơn biết người ta đây là đang khách sáo với ông, ông không tự chủ mà ngước mắt nhìn lên người đàn ông cao lớn này. Mặc dù đây chỉ là lần đầu tiên gặp mặt nhưng người đàn ông này mang vẻ chững chạc khiến cho người ta có cảm giác vô cùng tin tưởng.
38 Chương 38 Phương Nam thật không một người trước sau như một, luôn luôn quy củ, cuộc sống không hề có chút thú vị như anh trai mình lại đột nhiên đem đến cho cô điều kinh sợ như vậy.
39 Chương 39 Nhìn ngoài xe doanh trại phân bố chi chit như sao trên trời khiến Hàn Dẫn Tố cảm thấy mình đang tiến đến một thế giới hoàn toàn xa lạ, một thế giới thuộc về Phương Chấn Đông.
40 Chương 40 Hàn Dẫn Tố không cự tuyệt nổi đành hứng lấy nhiệt tình của anh. Lúc này Phương Chấn Đông hoàn toàn có thể gọi là gấp không thể nhịn được nữa.