41 Giả Tấn Xuyên cũng biết chuyện lớn không tốt, vỗ lên cái mặt tròn trịa của gấu trúc, đẩy nó ra: “Đồ mập chết toi, đều tại mày! Mày xem ngươi đã làm chuyện tốt gì đây?!”
“A?!” Gấu trúc gãi đầu, nó chẳng qua là nhào lên người tiểu Giả thôi mà, có gì nghiêm trọng đâu chứ? Hay là…
Gấu trúc lập tức khẩn trương đánh giá thân thể Giả Tấn Xuyên: “Tiểu Giả, có phải ngươi bị ta đè hư rồi không?!” Chết rồi, nó biết thể trọng nguyên hình của mình hơi nặng, phân lượng cũng đủ, nhìn cái thân thể nhỏ nhắn của tiểu Giả này, tính ra không chịu nổi sức nặng của nó: “Tiểu Giả ngươi nhất thiết đừng có chuyện gì nha.
42 “Tít tít tít…” Tiếng chuông báo thức vang lên, Giả Tấn Xuyên giật bắn khỏi giường, mộng xuân tối qua quá mức chân thật! Hơn nữa tại sao đối tượng mộng xuân lại là tên mặt liệt kia?!
“Ưm?” Bên cạnh truyền đến tiếng lầm bầm.
43 Nhưng, hiểu là một chuyện, muốn tiếp nhận lại là chuyện khác. Tuy Chân Chính luôn nói mình đã thượng hắn, phải chịu trách nhiệm. Nhưng vì chịu trách nhiệm vào buột mình cùng một người đồng tính khác sao? Được rồi, y thừa nhận, nếu đối phương là Chân Chính, y không mấy kháng cự, dù sao hai người đã từng sống chung.
44 Hiểu Dạ Bách Quỷ nhíu mày, hắn không biết thiếu niên trước mặt, trực giác cho hắn biết, có phiền phức.
Thiếu niên trước mắt, có mái tóc dài màu ngân bạch, gương mặt non nớt, chiếc cằm nhọn, tướng mạo tinh xảo xinh đẹp hơi quá mức âm nhu, nhưng đôi mắt màu ngân xám lại lộ ra ánh sáng hung hãn, khát máu.
45 Vòng đấu còn phải kéo dài ba ngày, cũng có nghĩa là ba ngày tiếp theo, họ sẽ rảnh rỗi.
“Rảnh rỗi? Nghĩ hay thật!” Thập Tứ Nguyên ngồi trên bàn ăn, vung nĩa: “Các ngươi mới luyện được tầng một đã cho rằng mình là thiên hạ vô địch rồi sao?! Ta nói thật cho các ngươi, dựa vào công lực của các ngươi hiện tại, cũng chỉ có thể đánh bại hạng lang thang như tổ 38! Cuộc đấu sau này chắc chắn càng lúc càng khó khăn, còn lại toàn là tinh anh trong tinh anh! Ba ngày này, các ngươi phải gia tăng luyện tập, không luyện đến tầng thứ hai đừng bước ra gặp ta!”
Thập Tứ Nguyên nói nước miếng tung bay, nhưng quay đầu nhìn, suýt nữa tức hôn mê.
46 Giả Tấn Xuyên nằm trên giường trở tới trở lui, bất luận thế nào cũng không ngủ được.
“Sao thế?” Chân Chính nằm bên cạnh y cũng bị y ‘quấy rối’ không thể ngủ được.
47 Giả Tấn Xuyên tỉnh giấc, thoải mái dễ chịu. Y duỗi lưng một cái, “ui da!” sao eo đau thế này? Hôm qua y đã làm gì sao?
Đột nhiên, trong đầu vụt qua từng cảnh tượng kích tình… đúng rồi, tối qua y và Chân Chính…
Y lại hơi cử động một chút, thân thể cảm thấy cũng được.
48 “Không sai! Cảm ơn Oreal đại nhân – vạn nhân mê tướng mạo vô song, hào quang tứ phía đã giải thích cho chúng ta. Mục tiêu của vòng đấu này chính là tranh đoạt.
49 “Đệch! Thực ghê tởm!” Giả Tấn Xuyên không thích ứng kéo áo mình, oán trách: “Tại sao chúng ta phải ăn mặc thế này?”
“Hết cách rồi, chỉ thế này mới có thể vào địa phủ.
50 Chân Chính và Giả Tấn Xuyên nhảy xuống xe ở trạm địa phủ.
“Người quen? Chân gia các cậu quen biết thật rộng. Ngay cả bên này cũng có người quen. ” Giả Tấn Xuyên nhớ vừa rồi Chân Chính nói đến đây tìm người quen.
51 Sau khi phát tiết hai lần, đầu óc hỗn loạn của Hư Không Già La cuối cùng cũng có chút tỉnh táo.
“Ngươi! Ngươi làm gì?! Đồ biến thái!” Cậu cuối cùng cũng phát hiện tình trạng của mình hiện tại, toàn thân cậu bị dây thừng cột lại, chân trái bị gấp khúc treo lên, khiến hai chân cậu không thể không tách rộng ra, lộ ra phân thân ủ rũ, còn có hậu huyệt xưng đỏ không ngừng chảy ra tinh thủy.
52 Sau khi Hư Không Già La uống Dục thần tuyền thủy, dường như hoàn toàn từ bỏ tất cả kiêu ngạo và lý trí, hoàn toàn trầm luân trong biển dục, không những chủ động kẹp hai chân trên eo Thương Lan, mà còn kéo cổ hắn hôn sâu.
53 Tuy trước đó nghe nói tộc nhân Tư Thủy thần tộc năng lực xuất chúng có thể thao túng huyết dịch con người, nhưng cũng nghe nói người có năng lực này rất hiếm.
54 Hai ngày liền túng dục, Hư Không Già La hao mòn nghiêm trọng. Đợi xác định Thương Lan đã đi rồi, cậu miễn cưỡng chống đỡ thân thể vô lực, muốn phát động kết giới chạy trốn.
55 “Do con người làm ra? Có ý gì?!” Lẽ nào có người cố ý khiến cho Dục thần tuyền thủy khô hạn? Giả Tấn Xuyên nhớ đến đầu mối diêm vương cho lúc trước: “Là nguyền rủa sao?”
Thương Lan cười thần bí: “Có thể nói thế, nhưng cũng có thể nói không phải.
56 Một trận gió lạnh thổi qua, sương đen lặng lẽ bao trùm bọn họ.
“Chuyện gì?” Giả Tấn Xuyên vội bịt mũi, trong sương đen này có một mùi khó ngửi.
Thương Lan lập tức cảnh giác quay đầu: “Chết tiệt!”
Không biết từ lúc nào! Nữ vương bị cột trên cây đã biến mất không thấy.
57 “Ba, ba làm gì ở đây?” Giả Tấn Xuyên kinh ngạc vô cùng, không ngờ sẽ gặp ông ba thần côn của mình tại đây.
“Ờ… cái này nói ra rất dài. Mọi người ngồi trước đi.
58 Tuy đã biết rõ thân phận của mình, nhưng cũng chỉ là biết rõ mà thôi. Bước tiếp theo nên làm gì, một chút phương hướng cũng không có. Giả Tấn Xuyên thỉnh thoảng rút gân, tính cẩu thả lại xuất hiện: “Quản làm gì, cứ coi như mọi chuyện chưa xảy ra, nên làm gì thì làm.
59 Khi nghe người chủ trì tuyên bố gấu trúc là người đầu tiên ra đấu, Safin liền cầu nguyện: “Đừng rút phải ta, đừng rút phải ta…”
“Là tuyển thủ Safin! Đối thủ trận thi đấu đầu tiên của tuyển thủ Viagra là – tà long Safin!” Ngữ khí của Huyền Thiên vô cùng kích động: “Ối chà, không ngờ trận đấu đầu tiên đặc sắc như thế, lại là cuộc đối đầu của hai bạn tốt.
60 Bên trong cuối cùng dừng lại trên bức ảnh một nam tử đeo mặt nạ ưng.
“Là Thiên Niên Trảm! Đối thủ của tuyển thủ Giả Tấn Xuyên là tuyển thủ Thiên Niên Trảm!” Huyền Thiên hôm nay giống như bị tưới máu gà, tiếp tục trạng thái hưng phấn.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 100
Thể loại: Dị Giới, Huyền Huyễn, Dị Năng
Số chương: 51