21 Dương Phong vui vẻ sửa lại mũ lưỡi trai nói:
"Bối cảnh tốt chứ?"
Chị Âu tiến tới cốc đầu anh một cái:
"Hay nhỉ! Bây giờ mấy giờ rồi?"
"Em biết rồi, chị đâu cần phải cốc đầu em thế chứ?" - Giọng điệu của anh uỷ khuất vờ tội nghiệp nói.
22 Câu nói xoáy vào tâm can hắn. Cô thật là quá đáng, tối qua hắn phải thức khuya làm việc nên không thể học thoại. Sáng nay hắn tranh thủ thời gian để thuộc chúng nên không nói chuyện với cô, không ngờ cô lại giận đến vậy.
23 Kỷ Minh Hàn uống hết ly rượu vang rồi gọi một ly khác, gằn giọng trả lời:
"Không có gì. "
Đường đường là bạn bè hơn 10 năm trời tại sao anh lại không hiểu hắn chứ.
24 Cô thức tỉnh thoát khỏi vòng tay anh, e ngại quay mặt đi nơi khác. Dương Phong ngại ngùng quay mặt đi chỗ khác, đi ra khỏi phòng.
Bảo Bảo đứng lặng một lát rồi mới đi ra ngoài.
25 Ngày hôm sau, Bảo Bảo mở điện thoại mới thấy tin nhắn của Tiêu Mặc, rốt cuộc cô ấy cũng về rồi. Cô định gọi điện cho Bảo Hân không ngờ cô nàng lại gọi cho Bảo Bảo trước, xuýt nữa làm cô hết cả hồn.
26 Nhìn thấy cô xuất hiện ở ban công Hân Hân vô cùng ngạc nhiên nói:
"Cậu ở đâu chui ra thế?"
Dì An đi xuống lầu. Bảo Bảo cười cười vừa tìm điện thoại vừa nói:
"Mình sang nhà Kỷ Minh Hàn.
27 Chiều Bảo Bảo và Kỷ Minh Hàn đến trường quay. Từ sáng đến giờ Dương Phong phải lo hết cả phân cảnh của diễn viên phụ vô cùng mệt mỏi, vừa nhìn Bảo Bảo anh rút chút sức lực để gượng cười.
28 Số máu lấy từ hắn đạt tới ngưỡng 700cc, đạt mức cận nguy hiểm, không thể lấy thêm. Bác sĩ run run hét lớn:
“ Thông báo với người trong bệnh viện tìm máu, nhanh lên, nhóm O nguyên tố Rh giúp tôi.
29 Sáng hôm sau khi trời mới tờ mờ sáng, Hân Hân đã thức dậy. Trên người cô phủ một tấm áo vest có mùi nam tính vô cùng quyến rũ. Người đàn ông đầu tiên cô nghĩ đến chính là Mạc Khải Nghiên.
30 Hơn 2h sáng Hạ Dĩnh vẫn chưa chợp mắt, La Vương vẫn chưa chịu trở về. Ngày sinh đã sắp tới nên bụng cô rất lớn, di chuyển rất khó khăn. Anh ta ngày càng trở nên kì quặc.
31 Cùng lúc ấy thì phòng sinh mở ra, bác sĩ sản khoa bước ra, mừng rỡ nói:
"Mẹ tròn con vuông, là một bé gái đáng yêu. "
Dì Hà mừng rỡ thở phào nhẹ nhõm, rối rít nói:
"Cảm ơn bác sĩ.
32 Cô đi ra khỏi phòng, Kỷ Minh Hàn ngồi trên hàng ghế chờ phía hành lang đối diện, vẻ mặt rất nghiêm trọng. Cô tiến lại gần hắn, nhẹ nhàng ngồi xuống ghế cạnh anh, khe khẽ nói:
"Anh chờ em lâu không?"
Hắn không trả lời mà chỉ quay mặt lại nhìn cô.
33 Bảo Bảo nháy nháy mắt tỉnh lại. Trần nhà trắng quen thuộc khiến cô nhớ về Kỷ Minh Hàn. Trong phòng không có một ai, cô gắng sức bước xuống giường, rút ống truyền dịch ra khỏi tay, máu rỉ qua vết kim.
34 Hơn một tuần trôi qua, Bảo Bảo và Kỷ Minh Hàn vừa ra viện. Mạc Khải Nghiên vừa xuống máy bay liền bị Mạc lão gia réo chuyện lấy vợ. Anh ngán ngẩm lắc đầu, nếu ông ấy biết người đã giết mẹ anh là lão già họ Ương kia thì chắc chắn ông rất sốc.
35 Cô "ừm" một tiếng rồi cúp máy. Cô chưa từng nghĩ hạnh phúc của mình lại phải giao phó cho bản hợp đồng thời hạn 1 năm kia. Không hiểu sao bản thân cô lại chấp nhận.
36 Ngày đám cưới của Hân Hân cũng đến. Trước đó một ngày Kỷ Minh Hàn lại đi công tác. Tối đó Bảo Bảo cứ lo không biết hắn có về được không, hôm trước cô đã nhắn tin cho hắn biết hắn cũng không trả lời.
37 Hân Hân quấn người trong chăn không chịu dậy. Tiếng chuông báo thức to đến nỗi Ương phu nhân ở dưới lầu cũng nghe thấy.
Bà đi lên lầu, đẩy cửa phòng cô đi vào, xoắn tay áo lên kéo chăn khỏi người cô, nói:
"Hân Hân, mau dậy đi, chuẩn bị gì đi chứ, 5h chiều lễ cưới bắt đầu rồi đó!"
Cô vẫn chưa chịu dậy, lăn qua lăn lại nói:
"Tận 2h chiều mà mẹ, bây giờ còn sớm quá.
38 Trên nền nhạc piano Bảo Bảo và Kỷ Minh Hàn dẫn trước, tiếp sau là Hân Hân và Mạc Khải Nghiên. Đứng trước bục cô và hắn đứng ra hai bên, Hân Hân và Mạc Khải Nghiên đứng trước Mạc lão gia.
39 Vân Thuần tắt tivi, đi lên phòng Bảo Bảo. Vừa đúng lúc Bảo Bảo đẩy cửa đi vào. Cô bé giấu hộp ra sau lưng. Bảo Bảo nhìn thấy hành động lạ của Vân Thuần liên nheo mắt hỏi:
"Sao thế? Em giấu cái gì à?"
Vân Thuần thấy không thể giấu được nữa mới đưa chiếc hộp ra trước mặt cô, nói:
"Quà sinh nhật đó.
40 Máy bay đáp xuống đảo Jeju Hàn Quốc vào hơn 10h tối. Quãng đường dài khiến Hân Hân và Mạc Khải Nghiên mệt lã. Anh gọi taxi rồi đi theo địa chỉ cha anh gửi.