401 Chương 11: Đời thứ ba. Sáng hôm sau, Bạch Ngọc Đường thức dậy, thấy Triển Chiêu đang ngồi bên cửa sổ, xung quanh là đại gia đình mèo, trong tay cầm tư liệu thật dày, còn rất chăm chú.
402 Chương 12: Ôn lại cuộc sống thời đi học. Mấy chiếc xe dừng lại trước cửa trường học tư nhân nổi tiếng nhất ở thành phố T. Bởi vì sinh viên ở trường này đều được đưa đón bằng xe đắt tiền, nên cũng không làm người ta chú ý.
403 Chương 13: Học sinh ngoan, học sinh quậy và học sinh hư. Triệu Tước vừa nói bản thân là Triển Chiêu, trong phòng một mảng ồ lên. Triển Chiêu bị Bạch Ngọc Đường đè xuống mới không nhảy dựng lên, các nữ sinh bên cạnh hét chói tai, “Cũng quá đẹp rồi!”Triển Chiêu trừng Bạch Ngọc Đường, “Lão tử đẹp hơn ổng!”Bạch Ngọc Đường gật đầu, “Ừ ừ, cậu với ba cậu đẹp hơn ổng.
404 Chương 14: Kẻ khả nghi. Hai mươi vòng, tuy rằng vòng chạy cũng không lớn, nhưng khi chạy, mấy sinh viên vẫn than thấu trời, đương nhiên, khổ sở nhất vẫn không phải bọn họ.
405 Chương 15: Tàng thi. “Người chết?” Tất cả nhìn Công Tôn. Bạch Ngọc Đường hơi nhướn mày, hỏi hắn, “Anh nói người chết bình thường?”Công Tôn chớp mắt, “Người chết mà còn phân ra bình thường với không bình thường hả?”Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường liếc mắt nhìn nhau, nhìn Công Tôn, “Bởi vì biểu tình của anh, giống như nhìn thấy thi thể không bình thường, hơn nữa anh còn ở cùng anh hai…”Khóe miệng Công Tôn khẽ rút, vuốt cằm cân nhắc, “Lại nói, cũng là do tên kia làm loạn, anh hai mấy cậu đúng thật là cần đi bái thần.
406 Chương 16: Mất tích. Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường còn có Công Tôn, ngó trước ngó sau, không thấy ai, liền chạy đi. Cặp song sinh nhanh chóng đóng cửa lại, những người còn lại đảm đương việc giám định, thu thập chứng cứ ở hiện trường, sau đó có một ý tưởng, lấy thi thể ra.
407 Chương 17: Súng. Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường vừa nghe không thấy Lưu Ảnh đâu, liền đoán được tình huống có vẻ không ổn, thằng nhóc này mê sắc đẹp, hẳn là sẽ bị mỹ nữ kia dụ đi.
408 Chương 18: Mặt trận ngắm bắn. Bạch Ngọc Đường vào rừng, thông qua máy định vị tìm được chỗ của Mã Hán. Mã Hán đang núp đằng sau một cái cây, trên tay cầm súng bắn tỉa hay dùng, phía sau có hai người, một người là Trần Hi, hắn đang đỡ Chu Dật bị thương ở bả vai, mặt khác, chẳng thấy hai người đi theo Chu Dật đâu.
409 Chương 19: Huyết thống. “Cũng là sát thủ?” Bạch Ngọc Đường khó hiểu, “Sao lại biết được?”“Đợi chút. ” Công Tôn buông nĩa, vào phòng phía sau lấy ra một cây súng săn dài, đặt xuống trước mặt Triển Chiêu bọn họ.
410 Chương 20: Đàn Violoncello. Sáng sớm hôm sau. lúc mọi người chuẩn bị rời giường “đi học”, liền nhìn thấy Mã Hân mặc áo khoác, đội mũ, quấn khăn, cầm vali lớn, nhỏ vui vẻ chạy tới.
411 Chương 21: Party của sát thủ. Bước tới trước cửa nhà Lưu Ảnh, mọi người liếc mắt liền thấy cánh cửa khép hờ, Bạch Ngọc Đường nhíu mày, đã có người tới đây?Vươn tay đẩy cửa ra, không ngoài dự liệu, trong phòng đều bị lục tung, hình như đã có người vào trong.
412 Chương 22: Trí tuệ của kẻ điên. Lúc Triển Chiêu bọn họ trở về trường học, mọi người đang diễn tập lần cuối cho bữa tiệc. Bạch Ngọc Đường nhìn xung quanh, liếc mắt liền thấy một người — Triệu Trinh.
413 Chương 23: Theo dõi. Khi Bạch Ngọc Đường trở lại, bên trong đã rất tấp nập, các xã đoàn hầu như đều chuẩn bị tiết mục, vô cùng náo nhiệt. Đặc biệt là tiết mục hợp xướng của nữ sinh, toàn bộ đều thống nhất mặc đồng phục đen.
414 Chương 24: Xuất sắc. Cho Dù Bạch Ngọc Đường có không tình nguyện, thì thời gian vẫn đang trôi đi, buổi diễn vẫn sắp bắt đầu. Trên sâu khấu đang diễn tập lần cuối cho tiết mục hợp xướng, các sinh viên đang vào hội trường, diễn tập cuối cùng cũng xong, các nữ sinh đều tự động đi xuống, trở về chỗ ngồi.
415 Chương 25: Tiếng chuông vang lên. Trong hội trường tối tăm, Triệu Tước nói vài câu ổn định lại sinh viên, những sinh viên bắt đầu yên lặng ngồi chờ tiết mục tiếp theo, có khe khẽ nói chuyện, có đèn điện thoại chiếu sáng.
416 Chương 26: Sân khấu và nấm mồ. Đèn sân khấu một lần nữa vụt tắt, nhạc nền chậm rãi vang lên, có vài người cảm thấy buồn bực — Bởi vì theo kịch bản ban đầu, tất cả nữ sinh sẽ lên hát làm bối cảnh, vì thế mọi người đều mặc đồng phục tập nửa ngày, sao bây giờ lại đổi?Lưu Manh và Trần Hi xấu hổ chạy lên giới thiệu, “Và bây giờ là sân khấu kịch.
417 Chương 27: Tiền đề của hạnh phúc. Sân khâu kịch ban đầu bây giờ trở thành sân khấu của một mình Triển Chiêu, các sinh viên không hiểu sao, nhưng vì ánh sáng chiếu xuống người Triển Chiêu quá hoàn mỹ, bọn họ cũng bất chấp nghi ngờ, tiếp tục thưởng thức.
418 Chương 28: Chọn lựa người ưu tú. Câu chuyện của Triển Chiêu khơi gợi lòng hiếu kỳ của mọi người. Sau một cái búng tay nhẹ nhàng, lực chú ý của mọi người lại tập trung trên người hắn một lần nữa, nhìn Triển Chiêu ngồi trên sô pha, không biết đây có phải là ảo giác không, đằng sau ghế số pha giống như có người ngồi tựa lưng vào, nhưng mà người kia lên đó bằng cách nào? Hay chỉ là hiệu quả của hình chiếu?Có mấy người phát hiện chi tiết này, chính là Bạch Cẩm Đường và Lạc Thiên, còn đại đa số thì căn bản không nhận ra.
419 Chương 29: Quà tặng. Dưới ánh trăng, hai đầu trong giáo đường, một đầu là cửa lớn, một đầu là lỗ đạn trên cây thánh giá, hai bên đều có ánh sáng chiếu vào, chẳng qua một cái rõ ràng, một cái mờ mịt.
420 Chương 30: Khúc nhạc dạo. Dưới sự quấy rối của Triệu Tước, Bạch Ngọc Đường vẫn không rõ ràng thân phận thật sự của PTW thần bí kia, ngay cả giới tính cũng không biết, đã để đối phương trốn mất.